Cách đây mười năm, với tư cách là phóng viên điều tra làm việc cho một đài phát thanh công cộng của California, tôi vấp phải một thực tế gần như bất khả thi.
Một cuộc nghiên cứu ấn tượng ở Pháp do các cựu sĩ quan cao cấp trong quân đội tiến hành đã ghi nhận rằng: Vật thể bay không xác định (UFO) thực sự tồn tại, thậm chí đôi khi còn tương tác với cả máy bay của chúng ta. Tôi bất ngờ nhận được từ một đồng nghiệp ở Pháp bản báo cáo với tên gọi “Báo cáo COMETA”. Đây là tài liệu chưa từng có từ trước đến nay, nghiên cứu tác động của UFO đối với an ninh quốc gia. Sự kiện này đánh dấu lần đầu tiên trên thế giới có một nhóm nghiên cứu nghiêm túc về UFO với quy mô và tầm cỡ tuyên bố rằng: UFO – những vật thể có hình khối nhưng chưa ai giải thích nổi xuất hiện trên bầu trời – đã tạo nên một hiện tượng thực sự khiến cả thế giới phải ngay lập tức chú ý tới.
Nhóm tác giả đáng kính của COMETA gồm mười ba tướng lĩnh, nhà khoa học và chuyên gia về không gian đã nghỉ hưu, làm việc độc lập với Chính phủ Pháp đã dành ra ba năm phân tích các vụ đối đầu giữa phi công và cả lực lượng quân đội với UFO. Trong những trường hợp mà họ đưa ra, tất cả những cách giải thích thông thường về một thứ gì đó tự nhiên hay nhân tạo đều bị nhóm tác giả và các nhóm chuyên gia cộng sự loại trừ. Bởi những vật thể này được phi công quan sát ở cự ly gần, theo dõi bằng radar và chính thức chụp ảnh lại. Chúng có tốc độ và gia tốc cực lớn, thực hiện được những cú ngoặt gấp, vuông góc trong nháy mắt, có thể dừng lại, đứng yên giữa không trung và dường như bất chấp mọi nguyên tắc vật lý. Điều này có nghĩa là gì? Do một số thành viên trong hội đồng COMETA đang làm việc tại Viện Nghiên cứu Cao cấp Quốc phòng Pháp – một cơ quan kế hoạch chiến lược thuộc Chính phủ – nên việc họ mô tả UFO như một vật thể lạ có khả năng liên quan đến an ninh quốc gia là chuyện hết sức nghiêm trọng.
Trong bản báo cáo dài chín mươi trang được viết một cách khách quan, rõ ràng và logic, nhóm tác giả giải thích rằng khoảng 5% các trường hợp chứng kiến – có đủ tài liệu xác đáng để loại trừ mọi khả năng khác – không thể dễ dàng coi là có nguồn gốc từ trái đất, chẳng hạn như các buổi diễn tập quân sự bí mật hoặc hiện tượng tự nhiên. Có vẻ như con số 5% này là “những cỗ máy biết bay hoàn toàn chưa được biết đến, có những khả năng phi thường dưới sự điều khiển của trí thông minh tự nhiên hoặc nhân tạo”. Trong phần kết luận đáng kinh ngạc, nhóm tác giả tuyên bố rằng “các nhân chứng đáng tin cậy quan sát thấy có nhiều biểu hiện chứng tỏ đây là công trình có nguồn gốc ngoài trái đất”. Trên thực tế, họ viết rằng lời giải thích hợp lý nhất dành cho những quan sát này là “giả thuyết về trường hợp ngoài trái đất”. Điều này không có nghĩa là họ chấp nhận cách hiểu này là sự thật hoặc “tin vào” bất cứ điều gì theo cách này hay cách khác. Họ nói rất rõ rằng bản chất và nguồn gốc của các vật thể này vẫn chưa xác định được. Khi dùng từ “giả thuyết”, các tác giả chỉ muốn nói đến một lý thuyết chưa được chứng minh, một cách giải thích khả dĩ, đáng tin cậy cần phải được kiểm nghiệm rồi mới có thể quyết định, nhưng vẫn chỉ là lý thuyết chừng nào mà điều đó còn chưa được tiến hành. Tuy nhiên, niềm tin mà họ dành cho lý thuyết này với tư cách là giải pháp “chắc chắn nhất” dành cho vấn đề nan giải đó – khi những giải pháp khác đều đã bị loại trừ trong rất nhiều trường hợp – là hết sức ấn tượng. Các thành viên của nhóm được phép tiếp cận với các nguồn dữ liệu chính thức về UFO trên khắp thế giới, và họ quyết tâm phản hồi dựa trên lý trí, không theo bất cứ định kiến nào. Không chút e ngại.
Ai là người đưa ra những tuyên bố này? Trong số những người này, tất cả đều đã nghỉ hưu, có một viên tướng bốn sao, một đô đốc ba sao, một thiếu tướng và một cựu lãnh đạo cơ quan của Pháp tương đương với NASA1. Uy tín của họ giúp cho bản báo cáo này được quan tâm một cách nghiêm túc. Các quan chức quân sự khác, các kỹ sư, nhà khoa học, một lãnh đạo cảnh sát quốc gia, và người đứng đầu một cơ quan thuộc Chính phủ chuyên nghiên cứu về hiện tượng trên đã góp phần hoàn thiện nhóm một cách ấn tượng. Cuộc nghiên cứu không phải do Chính phủ cấp phép mà được tiến hành một cách độc lập, sau đó mới đệ trình lên các cấp cao nhất của Chính phủ Pháp. Họ tuyên bố rằng bản báo cáo đã “góp phần bóc tách lớp phi lý của hiện tượng UFO” và trên thực tế, cuộc nghiên cứu đã đạt được mục tiêu của nó. Tuy nhiên, nhóm nghiên cứu khẳng định rằng, hầu hết các quan chức Chính phủ và nhà khoa học Mỹ vẫn còn đang cân nhắc một cách gượng gạo về vấn đề này. Trong khi đó, mọi người đều đồng ý rằng nếu như chứng minh được những UFO là phi thuyền hay phương tiện đến từ hành tinh khác ngoài trái đất, đây sẽ là một bước phát triển đáng nhớ trong lịch sử loài người, một cột mốc trên chặng đường tiến hóa của văn minh nhân loại. Tôi nghĩ rằng ngay cả khi chỉ có một chút khả năng nào đó có thể dẫn tới khám phá này, các nhà khoa học vẫn không hoài công khi cố gắng tìm hiểu về nó. Huống chi đây lại là một nhóm cực kỳ uy tín ở một nước châu Âu vi diệu từng tuyên bố rằng kết quả này rất được hoan nghênh và thậm chí chắc chắn được mong đợi.
Câu chuyện này giải thích lý do tại sao tôi lại trở nên quan tâm đến đề tài UFO như vậy. Đó là việc quan tâm đến mức độ nào, những gì chúng ta thực sự biết và không biết về chúng và chúng ta có thể khám phá thêm ra sao. Đối với tôi, báo cáo COMETA là một chất xúc tác. Dù rất muốn, tôi vẫn thấy khó mà buông nó ra để quay trở lại với công việc thường ngày và đặt nó sang một bên được. Tôi luôn tự hỏi, liệu những cỗ máy kỹ thuật biết bay lượn không phải do con người tạo ra này có thực sự tồn tại hay không? Lẽ nào những con tàu này lại không phải là công trình bí mật của người Mỹ, hoặc là phi thuyền quân sự tiên tiến của một nước nào đó đang thử nghiệm? Không! – Các vị tướng và phần còn lại của hội đồng cao cấp nước Pháp khẳng định. Đơn giản một điều là chẳng có nước nào tiến hành bay thử nghiệm trên không phận nước ngoài mà không thông báo cho nước chủ nhà được biết. Đào xới sâu hơn, tôi biết rằng những vật thể này đã xuất hiện hàng thập kỷ nay, dưới nhiều hình dạng và kích cỡ khác nhau, ở khắp nơi trên thế giới, thể hiện những năng lực nằm ngoài khả năng lý giải của khoa học. Đây không phải chuyện thần thoại. Tôi nghĩ, có thể các tướng lĩnh người Pháp và đồng nghiệp của họ còn biết nhiều hơn những gì họ đã tiết lộ.
Các thành viên không chỉ ủng hộ kết luận trên mà họ còn kêu gọi thế giới hãy bắt tay vào hành động. Nhóm tác giả đã đề nghị Chính phủ Pháp xây dựng “thỏa thuận hợp tác cục bộ với các quốc gia châu Âu và các nước khác quan tâm” đến vấn đề UFO, đồng thời, khuyến nghị Liên minh châu Âu tiến hành các hoạt động ngoại giao với Hoa Kỳ nhằm “tạo áp lực có ích để làm rõ vấn đề trọng yếu này trong phạm vi các liên minh chính trị và chiến lược”. Với tiêu đề “UFO và Quốc phòng: Chúng ta cần chuẩn bị những gì?”, về cơ bản, bản báo cáo là lời kêu gọi hành động, là yêu cầu chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với những cuộc chạm trán trong tương lai với các vật thể bí ẩn này.
Tôi không biết tất cả những điều này sẽ đi về đâu – đối với tôi, đối với Chính phủ Pháp và Chính phủ Hoa Kỳ hoặc thậm chí đối với cả tương lai của chúng ta.
Anh bạn đồng nghiệp người Pháp của tôi gọi điện để cập nhật tình hình và giải thích rằng anh đã lén tuồn trước cho tôi một bản báo cáo bằng tiếng Anh, vừa được dịch xong. Tin này đang tạm thời được giữ kín, và cho đến nay, bản báo cáo mới chỉ công bố ở Pháp. Bạn tôi biết rằng tôi là mẫu phóng viên tự do, đầu óc cởi mở, có quan hệ với nhiều đầu mối xuất bản, vì vậy nên anh muốn tôi khởi đầu câu chuyện một cách hoành tráng chứ không muốn phó mặc cho truyền thông thông thường hoặc chính thống – những cơ quan vốn hiếm khi có cái nhìn nghiêm túc đối với UFO. “Cậu là phóng viên duy nhất trên toàn nước Mỹ có bản tiếng Anh đấy” – anh hào hứng nói với tôi qua điện thoại từ Paris. “Của cậu cả đấy. Nhưng đừng cho ai biết là cậu lấy nó từ đâu nhé”.
Thử thách này đối với tôi, có thể nói là vừa lôi cuốn vừa cân não. Tôi âm thầm theo dõi đề tài UFO sâu hơn, không nói cho bất cứ đồng nghiệp thân thiết nào khác ở đài phát thanh biết. Tôi hiểu rằng mình đang tìm hiểu một vấn đề mà hầu hết các nhà báo đều coi là lố bịch, hoặc nhẹ ra thì cũng là buồn cười. Nó chẳng liên quan gì đến các cuộc đấu tranh sinh tử của loài người, những vấn đề đáng lưu tâm của bất cứ phóng viên tiến bộ, có trách nhiệm nào. Nhiều tháng trôi qua và càng ngày tôi càng lo lắng giữ bí mật cho mối quan tâm đang dần lớn lên của mình. Trong khi sản xuất và phát một chương trình bản tin điều tra hàng ngày, tôi bắt đầu có cảm giác như thể mình đang che giấu điều gì đó đáng xấu hổ và bị cấm đoán, kiểu như sử dụng ma túy bất hợp pháp vậy. Giờ ngẫm lại, hóa ra tôi đã tự thổi phồng mức độ lo lắng và bất an trong chính bản thân mình một cách quá đáng. Khi đó, đề tài cấm kỵ liên quan đến UFO đã chế ngự tôi, và phải mất một thời gian tôi mới cảm thấy mình được trang bị đủ dữ liệu và hiểu biết để ứng xử một cách thích hợp với thái độ của những người tôi làm việc cùng trên mỗi một phương diện khác.
Đây không phải là đề tài dễ thực hiện, và tôi hiểu tại sao các nhà báo khác lại không làm như vậy. Trước hết, tôi cảm thấy bị áp lực bởi những chướng ngại vật dường như không thể vượt qua nổi. Câu chuyện về UFO hay bị báo chí lảng tránh, bị nhiễm các thuyết âm mưu, thông tin lệch lạc, và đơn thuần ủy mị, tất cả đều bị tính thận trọng tách rời khỏi tài liệu chính thống. Các câu hỏi nêu ra về hiện tượng UFO đều gây nhiễu loạn sâu sắc cách suy nghĩ thông thường của chúng ta. Đề tài này mang theo một vết nhơ khủng khiếp, vì vậy những ai công khai dính líu đến nó đều phải chịu mạo hiểm về phương diện nghề nghiệp. Nhưng nó cũng chỉ ra một điều có khả năng mang tính cách mạng, có thể thách thức toàn bộ thế giới quan của chúng ta. Tôi phải thừa nhận là, càng đáng sợ bao nhiêu thì đề tài này càng cuốn hút tôi bấy nhiêu. Và càng tìm tòi, tôi càng hiểu rõ hơn giá trị của các cuộc nghiên cứu điển hình đã bổ sung vào những tài liệu của Chính phủ nhằm làm rõ vấn đề UFO. Nguồn dữ liệu tổng hợp, bằng chứng tích lũy qua hàng chục năm, là điều hết sức thuyết phục và cực kỳ bí ẩn. Bất chấp những rắc rối kể trên, rõ ràng là tôi không có cách nào buộc mình làm ngơ trước nó được cả.
Hóa ra bản báo cáo được tình nguyện gửi từ Pháp ấy đã hoàn toàn thay đổi sự nghiệp phóng viên của tôi đến mức tại thời điểm đó trở về trước chưa bao giờ tôi tưởng tượng được. Nó giúp tôi trở nên hoàn toàn vững vàng trên phương diện nghề nghiệp sau khi xuất bản câu chuyện đầu tiên về UFO trên tờ Boston Globe. Biên tập viên “Diễn đàn Chủ nhật” của Globe, bộ phận phân tích tin tức hàng tuần mà tôi đã xuất bản trước đó, tỏ ra e dè khi phát về đề tài UFO. Tôi hoàn toàn có thể hiểu được tại sao bà lại cảm thấy lo sợ. Rất may, sau nhiều thảo luận, bà ấy đã đủ can đảm để cho chạy câu chuyện dài của tôi.
Tôi cực kỳ lo lắng về việc “bước ra khỏi buồng kín” nghề nghiệp – mong là chuyện này đừng xảy ra – với tư cách một phóng viên nhận thấy đề tài ngớ ngẩn này đáng lưu ý. Nhưng, đã biết vụ này béo bở, vậy thì làm sao mà tôi cưỡng lại được? Tôi đưa tin về bản báo cáo COMETA, như lời anh bạn đồng nghiệp người Pháp của tôi yêu cầu cách đây sáu tháng, và tầm vóc của các vị tướng cũng như các tác giả khác của bản báo cáo vào thời điểm đó đã giúp tôi khỏi bị bẽ mặt. Thậm chí, tôi còn lọc ra thêm một bản phân tích bổ sung dựa trên thông tin được tiết lộ từ tài liệu chính thức của Chính phủ Mỹ về UFO và an ninh quốc gia, tất cả đều ủng hộ quan điểm phía Pháp. Bài báo được phát hành trên toàn quốc qua dịch vụ điện tín của NewYork Times và được báo chí khắp cả nước chọn đăng. Rõ ràng là cả nước đều quan tâm.
Những ai theo dõi đề tài UFO đều phấn khởi khi thấy rằng ít nhất cũng có một tờ báo uy tín có cái nhìn nghiêm túc về câu chuyện, và thậm chí một Nghị sĩ còn gửi thư khen tòa soạn. Tôi nhận được vô số email phản hồi về bài báo từ những người trực tiếp chứng kiến các sự kiện UFO. Trong đó, có một số phi công mãi đến tận lúc đó mới dám tiết lộ. Tôi được mở mang thêm một tầm mới, và bây giờ tôi đã ở vào cái thế cưỡi lên lưng cọp rồi.
Và một lần nữa nó lại xuất hiện trên giấy trắng mực đen, có điều lần này trên báo chí Mỹ để tất cả mọi người đều thấy, dòng trích dẫn gây lo lắng về “những cỗ máy biết bay hoàn toàn chưa được biết đến, có những khả năng phi thường dưới sự điều khiển của trí thông minh tự nhiên hoặc nhân tạo” như lời mô tả của nhóm quan chức hưu trí người Pháp. Những vật thể này có thể là gì? Tôi ngây thơ nghĩ chắc điều này phải khiến cho làng tin xôn xao, và các nhà báo khác sẽ háo hức nhảy vào chỗ tôi vừa rời đi để kiếm chác. Tôi biết nền văn minh này vốn khinh bỉ UFO, và tôi cũng biết rằng từ trước đến giờ chưa có điều gì tương tự xâm nhập được vào báo chí chính thống. Đáng kinh ngạc là không có điều gì xảy ra cả. Tôi đã xoay về một khía cạnh khác của thế giới kỳ lạ này. Đây là sự khởi đầu của một cuộc bừng tỉnh dữ dội, một nghi lễ để chuyển sang trạng thái đương đầu với sự chấm dứt khó hiểu giữa tình trạng hiện tại và bất cứ lời thừa nhận nào về sự tồn tại đơn giản của vật thể bay không xác định, được nhìn thấy ở khắp thế giới. Cứ như thể mọi người đều vờ như chúng không hề tồn tại.
Kể từ khi câu chuyện về UFO trên tờ Globe được đăng tải, tôi đã thêm quan tâm và tự tin. Tôi không ngừng tập trung vào điều tra và chấp nhận đề tài này – một quá trình không ngừng nghỉ. Về cơ bản, sau nhiều năm nghiên cứu và phỏng vấn, tôi biết rằng UFO là một bí ẩn khoa học thực sự. Trong suốt hơn sáu mươi năm qua, ở Mỹ đã có rất nhiều trường hợp nhìn thấy UFO, phần lớn nhân chứng là phi công và quân nhân, và có rất nhiều bằng chứng thực tế đáng nể. Kể từ những năm 1950 đến nay, các nhà nghiên cứu và khoa học tầm cỡ đã công bố nhiều cuộc nghiên cứu điển hình về các sự kiện UFO trên khắp thế giới. Đây là những hồ sơ đáng tin cậy cần được các nhà khoa học đương đại phân tích kỹ hơn…
Một cuộc nghiên cứu ấn tượng ở Pháp do các cựu sĩ quan cao cấp trong quân đội tiến hành đã ghi nhận rằng: Vật thể bay không xác định (UFO) thực sự tồn tại, thậm chí đôi khi còn tương tác với cả máy bay của chúng ta. Tôi bất ngờ nhận được từ một đồng nghiệp ở Pháp bản báo cáo với tên gọi “Báo cáo COMETA”. Đây là tài liệu chưa từng có từ trước đến nay, nghiên cứu tác động của UFO đối với an ninh quốc gia. Sự kiện này đánh dấu lần đầu tiên trên thế giới có một nhóm nghiên cứu nghiêm túc về UFO với quy mô và tầm cỡ tuyên bố rằng: UFO – những vật thể có hình khối nhưng chưa ai giải thích nổi xuất hiện trên bầu trời – đã tạo nên một hiện tượng thực sự khiến cả thế giới phải ngay lập tức chú ý tới.
Nhóm tác giả đáng kính của COMETA gồm mười ba tướng lĩnh, nhà khoa học và chuyên gia về không gian đã nghỉ hưu, làm việc độc lập với Chính phủ Pháp đã dành ra ba năm phân tích các vụ đối đầu giữa phi công và cả lực lượng quân đội với UFO. Trong những trường hợp mà họ đưa ra, tất cả những cách giải thích thông thường về một thứ gì đó tự nhiên hay nhân tạo đều bị nhóm tác giả và các nhóm chuyên gia cộng sự loại trừ. Bởi những vật thể này được phi công quan sát ở cự ly gần, theo dõi bằng radar và chính thức chụp ảnh lại. Chúng có tốc độ và gia tốc cực lớn, thực hiện được những cú ngoặt gấp, vuông góc trong nháy mắt, có thể dừng lại, đứng yên giữa không trung và dường như bất chấp mọi nguyên tắc vật lý. Điều này có nghĩa là gì? Do một số thành viên trong hội đồng COMETA đang làm việc tại Viện Nghiên cứu Cao cấp Quốc phòng Pháp – một cơ quan kế hoạch chiến lược thuộc Chính phủ – nên việc họ mô tả UFO như một vật thể lạ có khả năng liên quan đến an ninh quốc gia là chuyện hết sức nghiêm trọng.
Trong bản báo cáo dài chín mươi trang được viết một cách khách quan, rõ ràng và logic, nhóm tác giả giải thích rằng khoảng 5% các trường hợp chứng kiến – có đủ tài liệu xác đáng để loại trừ mọi khả năng khác – không thể dễ dàng coi là có nguồn gốc từ trái đất, chẳng hạn như các buổi diễn tập quân sự bí mật hoặc hiện tượng tự nhiên. Có vẻ như con số 5% này là “những cỗ máy biết bay hoàn toàn chưa được biết đến, có những khả năng phi thường dưới sự điều khiển của trí thông minh tự nhiên hoặc nhân tạo”. Trong phần kết luận đáng kinh ngạc, nhóm tác giả tuyên bố rằng “các nhân chứng đáng tin cậy quan sát thấy có nhiều biểu hiện chứng tỏ đây là công trình có nguồn gốc ngoài trái đất”. Trên thực tế, họ viết rằng lời giải thích hợp lý nhất dành cho những quan sát này là “giả thuyết về trường hợp ngoài trái đất”. Điều này không có nghĩa là họ chấp nhận cách hiểu này là sự thật hoặc “tin vào” bất cứ điều gì theo cách này hay cách khác. Họ nói rất rõ rằng bản chất và nguồn gốc của các vật thể này vẫn chưa xác định được. Khi dùng từ “giả thuyết”, các tác giả chỉ muốn nói đến một lý thuyết chưa được chứng minh, một cách giải thích khả dĩ, đáng tin cậy cần phải được kiểm nghiệm rồi mới có thể quyết định, nhưng vẫn chỉ là lý thuyết chừng nào mà điều đó còn chưa được tiến hành. Tuy nhiên, niềm tin mà họ dành cho lý thuyết này với tư cách là giải pháp “chắc chắn nhất” dành cho vấn đề nan giải đó – khi những giải pháp khác đều đã bị loại trừ trong rất nhiều trường hợp – là hết sức ấn tượng. Các thành viên của nhóm được phép tiếp cận với các nguồn dữ liệu chính thức về UFO trên khắp thế giới, và họ quyết tâm phản hồi dựa trên lý trí, không theo bất cứ định kiến nào. Không chút e ngại.
Ai là người đưa ra những tuyên bố này? Trong số những người này, tất cả đều đã nghỉ hưu, có một viên tướng bốn sao, một đô đốc ba sao, một thiếu tướng và một cựu lãnh đạo cơ quan của Pháp tương đương với NASA1. Uy tín của họ giúp cho bản báo cáo này được quan tâm một cách nghiêm túc. Các quan chức quân sự khác, các kỹ sư, nhà khoa học, một lãnh đạo cảnh sát quốc gia, và người đứng đầu một cơ quan thuộc Chính phủ chuyên nghiên cứu về hiện tượng trên đã góp phần hoàn thiện nhóm một cách ấn tượng. Cuộc nghiên cứu không phải do Chính phủ cấp phép mà được tiến hành một cách độc lập, sau đó mới đệ trình lên các cấp cao nhất của Chính phủ Pháp. Họ tuyên bố rằng bản báo cáo đã “góp phần bóc tách lớp phi lý của hiện tượng UFO” và trên thực tế, cuộc nghiên cứu đã đạt được mục tiêu của nó. Tuy nhiên, nhóm nghiên cứu khẳng định rằng, hầu hết các quan chức Chính phủ và nhà khoa học Mỹ vẫn còn đang cân nhắc một cách gượng gạo về vấn đề này. Trong khi đó, mọi người đều đồng ý rằng nếu như chứng minh được những UFO là phi thuyền hay phương tiện đến từ hành tinh khác ngoài trái đất, đây sẽ là một bước phát triển đáng nhớ trong lịch sử loài người, một cột mốc trên chặng đường tiến hóa của văn minh nhân loại. Tôi nghĩ rằng ngay cả khi chỉ có một chút khả năng nào đó có thể dẫn tới khám phá này, các nhà khoa học vẫn không hoài công khi cố gắng tìm hiểu về nó. Huống chi đây lại là một nhóm cực kỳ uy tín ở một nước châu Âu vi diệu từng tuyên bố rằng kết quả này rất được hoan nghênh và thậm chí chắc chắn được mong đợi.
Câu chuyện này giải thích lý do tại sao tôi lại trở nên quan tâm đến đề tài UFO như vậy. Đó là việc quan tâm đến mức độ nào, những gì chúng ta thực sự biết và không biết về chúng và chúng ta có thể khám phá thêm ra sao. Đối với tôi, báo cáo COMETA là một chất xúc tác. Dù rất muốn, tôi vẫn thấy khó mà buông nó ra để quay trở lại với công việc thường ngày và đặt nó sang một bên được. Tôi luôn tự hỏi, liệu những cỗ máy kỹ thuật biết bay lượn không phải do con người tạo ra này có thực sự tồn tại hay không? Lẽ nào những con tàu này lại không phải là công trình bí mật của người Mỹ, hoặc là phi thuyền quân sự tiên tiến của một nước nào đó đang thử nghiệm? Không! – Các vị tướng và phần còn lại của hội đồng cao cấp nước Pháp khẳng định. Đơn giản một điều là chẳng có nước nào tiến hành bay thử nghiệm trên không phận nước ngoài mà không thông báo cho nước chủ nhà được biết. Đào xới sâu hơn, tôi biết rằng những vật thể này đã xuất hiện hàng thập kỷ nay, dưới nhiều hình dạng và kích cỡ khác nhau, ở khắp nơi trên thế giới, thể hiện những năng lực nằm ngoài khả năng lý giải của khoa học. Đây không phải chuyện thần thoại. Tôi nghĩ, có thể các tướng lĩnh người Pháp và đồng nghiệp của họ còn biết nhiều hơn những gì họ đã tiết lộ.
Các thành viên không chỉ ủng hộ kết luận trên mà họ còn kêu gọi thế giới hãy bắt tay vào hành động. Nhóm tác giả đã đề nghị Chính phủ Pháp xây dựng “thỏa thuận hợp tác cục bộ với các quốc gia châu Âu và các nước khác quan tâm” đến vấn đề UFO, đồng thời, khuyến nghị Liên minh châu Âu tiến hành các hoạt động ngoại giao với Hoa Kỳ nhằm “tạo áp lực có ích để làm rõ vấn đề trọng yếu này trong phạm vi các liên minh chính trị và chiến lược”. Với tiêu đề “UFO và Quốc phòng: Chúng ta cần chuẩn bị những gì?”, về cơ bản, bản báo cáo là lời kêu gọi hành động, là yêu cầu chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với những cuộc chạm trán trong tương lai với các vật thể bí ẩn này.
Tôi không biết tất cả những điều này sẽ đi về đâu – đối với tôi, đối với Chính phủ Pháp và Chính phủ Hoa Kỳ hoặc thậm chí đối với cả tương lai của chúng ta.
Anh bạn đồng nghiệp người Pháp của tôi gọi điện để cập nhật tình hình và giải thích rằng anh đã lén tuồn trước cho tôi một bản báo cáo bằng tiếng Anh, vừa được dịch xong. Tin này đang tạm thời được giữ kín, và cho đến nay, bản báo cáo mới chỉ công bố ở Pháp. Bạn tôi biết rằng tôi là mẫu phóng viên tự do, đầu óc cởi mở, có quan hệ với nhiều đầu mối xuất bản, vì vậy nên anh muốn tôi khởi đầu câu chuyện một cách hoành tráng chứ không muốn phó mặc cho truyền thông thông thường hoặc chính thống – những cơ quan vốn hiếm khi có cái nhìn nghiêm túc đối với UFO. “Cậu là phóng viên duy nhất trên toàn nước Mỹ có bản tiếng Anh đấy” – anh hào hứng nói với tôi qua điện thoại từ Paris. “Của cậu cả đấy. Nhưng đừng cho ai biết là cậu lấy nó từ đâu nhé”.
Thử thách này đối với tôi, có thể nói là vừa lôi cuốn vừa cân não. Tôi âm thầm theo dõi đề tài UFO sâu hơn, không nói cho bất cứ đồng nghiệp thân thiết nào khác ở đài phát thanh biết. Tôi hiểu rằng mình đang tìm hiểu một vấn đề mà hầu hết các nhà báo đều coi là lố bịch, hoặc nhẹ ra thì cũng là buồn cười. Nó chẳng liên quan gì đến các cuộc đấu tranh sinh tử của loài người, những vấn đề đáng lưu tâm của bất cứ phóng viên tiến bộ, có trách nhiệm nào. Nhiều tháng trôi qua và càng ngày tôi càng lo lắng giữ bí mật cho mối quan tâm đang dần lớn lên của mình. Trong khi sản xuất và phát một chương trình bản tin điều tra hàng ngày, tôi bắt đầu có cảm giác như thể mình đang che giấu điều gì đó đáng xấu hổ và bị cấm đoán, kiểu như sử dụng ma túy bất hợp pháp vậy. Giờ ngẫm lại, hóa ra tôi đã tự thổi phồng mức độ lo lắng và bất an trong chính bản thân mình một cách quá đáng. Khi đó, đề tài cấm kỵ liên quan đến UFO đã chế ngự tôi, và phải mất một thời gian tôi mới cảm thấy mình được trang bị đủ dữ liệu và hiểu biết để ứng xử một cách thích hợp với thái độ của những người tôi làm việc cùng trên mỗi một phương diện khác.
Đây không phải là đề tài dễ thực hiện, và tôi hiểu tại sao các nhà báo khác lại không làm như vậy. Trước hết, tôi cảm thấy bị áp lực bởi những chướng ngại vật dường như không thể vượt qua nổi. Câu chuyện về UFO hay bị báo chí lảng tránh, bị nhiễm các thuyết âm mưu, thông tin lệch lạc, và đơn thuần ủy mị, tất cả đều bị tính thận trọng tách rời khỏi tài liệu chính thống. Các câu hỏi nêu ra về hiện tượng UFO đều gây nhiễu loạn sâu sắc cách suy nghĩ thông thường của chúng ta. Đề tài này mang theo một vết nhơ khủng khiếp, vì vậy những ai công khai dính líu đến nó đều phải chịu mạo hiểm về phương diện nghề nghiệp. Nhưng nó cũng chỉ ra một điều có khả năng mang tính cách mạng, có thể thách thức toàn bộ thế giới quan của chúng ta. Tôi phải thừa nhận là, càng đáng sợ bao nhiêu thì đề tài này càng cuốn hút tôi bấy nhiêu. Và càng tìm tòi, tôi càng hiểu rõ hơn giá trị của các cuộc nghiên cứu điển hình đã bổ sung vào những tài liệu của Chính phủ nhằm làm rõ vấn đề UFO. Nguồn dữ liệu tổng hợp, bằng chứng tích lũy qua hàng chục năm, là điều hết sức thuyết phục và cực kỳ bí ẩn. Bất chấp những rắc rối kể trên, rõ ràng là tôi không có cách nào buộc mình làm ngơ trước nó được cả.
Hóa ra bản báo cáo được tình nguyện gửi từ Pháp ấy đã hoàn toàn thay đổi sự nghiệp phóng viên của tôi đến mức tại thời điểm đó trở về trước chưa bao giờ tôi tưởng tượng được. Nó giúp tôi trở nên hoàn toàn vững vàng trên phương diện nghề nghiệp sau khi xuất bản câu chuyện đầu tiên về UFO trên tờ Boston Globe. Biên tập viên “Diễn đàn Chủ nhật” của Globe, bộ phận phân tích tin tức hàng tuần mà tôi đã xuất bản trước đó, tỏ ra e dè khi phát về đề tài UFO. Tôi hoàn toàn có thể hiểu được tại sao bà lại cảm thấy lo sợ. Rất may, sau nhiều thảo luận, bà ấy đã đủ can đảm để cho chạy câu chuyện dài của tôi.
Tôi cực kỳ lo lắng về việc “bước ra khỏi buồng kín” nghề nghiệp – mong là chuyện này đừng xảy ra – với tư cách một phóng viên nhận thấy đề tài ngớ ngẩn này đáng lưu ý. Nhưng, đã biết vụ này béo bở, vậy thì làm sao mà tôi cưỡng lại được? Tôi đưa tin về bản báo cáo COMETA, như lời anh bạn đồng nghiệp người Pháp của tôi yêu cầu cách đây sáu tháng, và tầm vóc của các vị tướng cũng như các tác giả khác của bản báo cáo vào thời điểm đó đã giúp tôi khỏi bị bẽ mặt. Thậm chí, tôi còn lọc ra thêm một bản phân tích bổ sung dựa trên thông tin được tiết lộ từ tài liệu chính thức của Chính phủ Mỹ về UFO và an ninh quốc gia, tất cả đều ủng hộ quan điểm phía Pháp. Bài báo được phát hành trên toàn quốc qua dịch vụ điện tín của NewYork Times và được báo chí khắp cả nước chọn đăng. Rõ ràng là cả nước đều quan tâm.
Những ai theo dõi đề tài UFO đều phấn khởi khi thấy rằng ít nhất cũng có một tờ báo uy tín có cái nhìn nghiêm túc về câu chuyện, và thậm chí một Nghị sĩ còn gửi thư khen tòa soạn. Tôi nhận được vô số email phản hồi về bài báo từ những người trực tiếp chứng kiến các sự kiện UFO. Trong đó, có một số phi công mãi đến tận lúc đó mới dám tiết lộ. Tôi được mở mang thêm một tầm mới, và bây giờ tôi đã ở vào cái thế cưỡi lên lưng cọp rồi.
Và một lần nữa nó lại xuất hiện trên giấy trắng mực đen, có điều lần này trên báo chí Mỹ để tất cả mọi người đều thấy, dòng trích dẫn gây lo lắng về “những cỗ máy biết bay hoàn toàn chưa được biết đến, có những khả năng phi thường dưới sự điều khiển của trí thông minh tự nhiên hoặc nhân tạo” như lời mô tả của nhóm quan chức hưu trí người Pháp. Những vật thể này có thể là gì? Tôi ngây thơ nghĩ chắc điều này phải khiến cho làng tin xôn xao, và các nhà báo khác sẽ háo hức nhảy vào chỗ tôi vừa rời đi để kiếm chác. Tôi biết nền văn minh này vốn khinh bỉ UFO, và tôi cũng biết rằng từ trước đến giờ chưa có điều gì tương tự xâm nhập được vào báo chí chính thống. Đáng kinh ngạc là không có điều gì xảy ra cả. Tôi đã xoay về một khía cạnh khác của thế giới kỳ lạ này. Đây là sự khởi đầu của một cuộc bừng tỉnh dữ dội, một nghi lễ để chuyển sang trạng thái đương đầu với sự chấm dứt khó hiểu giữa tình trạng hiện tại và bất cứ lời thừa nhận nào về sự tồn tại đơn giản của vật thể bay không xác định, được nhìn thấy ở khắp thế giới. Cứ như thể mọi người đều vờ như chúng không hề tồn tại.
Kể từ khi câu chuyện về UFO trên tờ Globe được đăng tải, tôi đã thêm quan tâm và tự tin. Tôi không ngừng tập trung vào điều tra và chấp nhận đề tài này – một quá trình không ngừng nghỉ. Về cơ bản, sau nhiều năm nghiên cứu và phỏng vấn, tôi biết rằng UFO là một bí ẩn khoa học thực sự. Trong suốt hơn sáu mươi năm qua, ở Mỹ đã có rất nhiều trường hợp nhìn thấy UFO, phần lớn nhân chứng là phi công và quân nhân, và có rất nhiều bằng chứng thực tế đáng nể. Kể từ những năm 1950 đến nay, các nhà nghiên cứu và khoa học tầm cỡ đã công bố nhiều cuộc nghiên cứu điển hình về các sự kiện UFO trên khắp thế giới. Đây là những hồ sơ đáng tin cậy cần được các nhà khoa học đương đại phân tích kỹ hơn…