Bố tôi đã thích mẹ hơn 25 năm. Mẹ cũng vậy.
Đến tận bây giờ, mỗi buổi tối sau giờ cơm, bố mẹ vẫn nắm tay nhau cùng đi tản bộ. Trước khi ngủ, bố sẽ xem phim với mẹ, nếu phim quá tẻ nhạt thì bố sẽ thảo luận vài câu để làm sôi nổi bầu không khí, giúp mẹ vui vẻ hơn. Đến giờ ngủ, không biết hai người ở trong rì rầm cái gì mà chốc chốc mẹ lại cười phá lên. Trước giờ, bố luôn có mặt ở nhà mỗi buổi tối, cho dù có đi tiệc với sếp cũng phải gọi điện về bảo mẹ ngủ trước, lúc nào cũng trở về trước 12h khuya. Điện thoại thì hai người đều có thể sử dụng của nhau, nhưng mà mẹ tôi hầu như sẽ không xem điện thoại của bố.
Hồi năm hai, kỳ nghỉ kết thúc, tôi lên tàu hỏa về lại trường. Buổi tối, lúc ngủ, tay chân lật qua lật lại động nhầm phải điện thoại, vô tình gọi vào số mẹ. Ngày hôm sau, 7h sáng thức dậy thì phát hiện hai mươi mấy cuộc gọi nhỡ và mười mấy tin nhắn của bố mẹ. Tôi lập tức gọi điện về giải thích, bảo rằng không sao, ấn nhầm nút thôi. Bố tôi nghiêm khắc giáo huấn tôi một trận. Trước giờ, bố ít khi giận và dùng giọng điệu nặng nề như vậy để nói chuyện với người khác lắm. Sau khi bố tắt máy, tôi có hơi khó hiểu, cảm thấy thật sự chẳng có chuyện gì to tát mà phải giận dữ đến vậy, đã vậy cũng chẳng phải một mình tôi về trường, còn mấy đứa bạn bên cạnh nữa mà. Sau thì mới biết được, mẹ lo cho tôi nên tối hôm đó đã nghĩ ngợi lung tung, khóc lóc cả một đêm đợi tin nhắn phản hồi của tôi. Bố tôi thấy mẹ như vậy thì đau lòng.
Thật ra, bố tôi là một người rất tài năng. Lúc còn trẻ, giáo viên của bố muốn ông chuyển đến học viên âm nhạc để đào tạo chuyên sâu. Mẹ nói nếu bố mà đi thì hai người sẽ không yêu đương gì nữa, vậy nên bố đã ở lại. Bố vì mẹ mà lựa chọn con đường lặng lẽ, ít tiếng tăm hơn. Đổi lại, mẹ đã dành trọn một đời còn lại để chăm sóc cho bố.
Tôi cảm thấy mọi chuyện thật tốt đẹp làm sao! Haha!!!
雨雾白鹿 [+16k likes]
Tôi và vợ yêu đương 5 năm, kết hôn 1 năm. Tôi thật sự cảm giác ngày càng yêu người phụ nữ này nhiều hơn. Không biết vì sao, chỉ là cảm giác. Lúc tức giận hay cãi nhau, tôi sẽ thúc ép bản thân hãy nhìn cô ấy lâu một chút, thế là sau đó liền mềm lòng, chạy đến ôm cô ấy vào lòng. Vậy đó, mỗi lần đều là tôi xuống nước trước, ai bảo tôi dễ mềm lòng làm chi?! Nói thật thì vợ tôi cũng không phải thuộc kiểu xinh đẹp lộng lẫy gì.
Nhiều người nói, sau khi kết hôn thì tình cảm sẽ dần dần trở thành tình thân và trách nhiệm, tình yêu sẽ nhạt nhòa đi. Nhưng ít nhất, cho đến hiện tại thì tôi vẫn chưa cảm nhận được điều đó. Những lúc ôm cô ấy nằm trên giường, tôi vẫn có cảm giác rung động kích thích như xưa. Cái cảm giác của lần đầu tiên nắm tay, lần đầu tiên hôn nhau, lần đầu tiên xx của mấy năm về trước vẫn vẹn nguyên.
Tôi cảm thấy may mắn khi yêu và được yêu bởi chính người phụ nữ này.
Bình luận