Trang chủ

Rể Quý Trời Cho

Chương 1067: Sư phụ đã chết rồi


Trong thế giới tinh thần của Lâm Thanh Diện.


Sau khi thần hồn Tần Trường Sinh tiến vào đầu anh, thần hồn tiểu nhân trong thế giới tinh thần của Lâm Thanh Diện bỗng mở mắt ra.


Anh liền phóng thần hồn chi lực của mình ra, định ngăn cản thần hồn Tần Trường Sinh đi vào đầu mình.


Nhưng anh nhanh chóng cảm nhận được một lực cản rất mạnh, thần hồn chi lực của Tần Trường Sinh liền phóng ra sức mạnh áp chế anh ngay.


Rồi Lâm Thanh Diện nhìn thấy Tần Trường Sinh xuất hiện trong thế giới tinh thần của mình.


Tần Trường Sinh nhìn thấy thần hồn tiểu nhân của Lâm Thanh Diện, thì cười chế giễu: “Quả nhiên thiên phú của cậu nằm ngoài dự đoán của mọi người, không ngờ thần hồn của cậu đã ngưng tụ lại rồi, xem ra sau khi tôi đoạt xá cậu, có thể dựa vào thần hồn của cậu để tiến hành đột phá.”


Lâm Thanh Diện nhìn Tần Trường Sinh với vẻ mặt phức tạp, giờ trạng thái thần hồn của Tần Trường Sinh đã không còn mang dáng vẻ của Lục Diên Thọ, nên khi Lâm Thanh Diện đối mặt với ông, anh không còn chút tình nghĩa nào với sư phụ nữa.


Đây chỉ là người lợi dụng anh để đoạt xá, một kẻ ác nhân không hề có chút tình cảm.


Sư phụ hòa ái dễ gần của anh đã sớm bỏ mạng khi bị thần hồn Tần Trường Sinh rời khỏi cơ thể rồi.


“Trước đây ông luôn là người tôi kính trọng nhất, ông là ân sư của tôi, người có ơn cứu mạng với tôi, nên nếu ông muốn lấy mạng tôi để trợ giúp ông, chắc chắn tôi sẽ không từ chối.”


“Nhưng tôi không ngờ mình chỉ là công cụ để ông bồi dưỡng, trong mắt ông toàn bộ tình nghĩa sư đồ đều chỉ là phiền toái không đáng có mà thôi, nên dù trước đây ông đã dạy bảo tôi rất nhiều, thì ông cũng chỉ là Tần Trường Sinh tới từ Thương Nguyên Giới, không hề có quan hệ gì với ân sư của tôi.”


“Tôi cũng không bao giờ tôn kính ông nữa, nếu ông muốn đoạt xá tôi, chắc chắn tôi sẽ không ngồi im chờ chết.”


Lâm Thanh Diện nghiêm mặt với nói Tần Trường Sinh.


Tần Trường Sinh liền cười nói: “Giờ cậu nói những lời này cũng chẳng còn ý nghĩa gì, mọi tình cảm trên thế gian này đều chỉ là hư vô do con người tạo ra thôi, cậu cần gì phải để tâm thế.”


Lâm Thanh Diện nghe vậy thì hít sâu một lời này, chứng tỏ trong lòng ông ta tình nghĩa ân sư đã chết thật rồi.


Ánh mắt anh dần chuyện của sư phụ nữa.


Nếu Tần Trường Sinh muốn lấy thân xác anh, vậy thì anh sẽ không cho ông ta được toại nguyện.


Mặc dù phần lớn bản lĩnh của anh đều do sư phụ chỉ dạy, nhưng mấy năm nay bản thân anh cũng gặp nhiều may mắn, chưa chắc đã không có sức đánh trả Tần Trường Sinh.


Mắt anh trở nên kiên định, sử dụng thần hồn chi lực, kết thành pháp ấn trong không trung, rồi thế giới tinh thần của Lâm Thanh Diện, nên không kết được thủ ấn, mà phải dùng thần hồn chi lực, mới có thể sử dụng thần hồn công kích chi pháp.


Tần Trường Sinh thấy Khống Hồn Ấn xuất hiện thì ánh mắt trở nên nghiêm nghị, như thể không ngờ Lâm Thanh Diện sẽ dùng thần hồn công kích chi pháp.


Nhưng ông không hề hoảng loạn, mà giơ một tay lên, thần hồn chi lực tinh khiết phóng của Lâm Thanh Diện liền tan biến, không hề đả động gì đến Tần Trường Sinh.


“Không ngờ cậu lại nắm giữ thần hồn công kích chi pháp, nhưng tiếc là thần hồn của cậu quá yếu, nếu không phải vì tôi đang định đoạt xá cậu, tôi chỉ cần lật bàn tay cũng có thể giết chết cậu, cậu đừng làm mấy trò vô ích này nữa.” Tần Trường Sinh lạnh nhạt nói.


Lâm Thanh Diện cắn môi, không ngờ ta chỉ cần nhấc tay đã hóa giải thần hồn công kích chi pháp của anh.


Anh không kịp nghĩ ngợi đã sử dụng thần hồn chi lực của mình, hình thành một trường mâu trong không trung, rồi phóng thẳng về phía Tần Trường Sinh.


Phương thức này có tên Tinh Thần Trường Mâu, là thần hồn công kích chi đại được Lâm Thanh Diện học từ mấy cuốn sách cổ nhà họ Ngô.


Tần Trường Sinh thấy trường mâu này phóng về phía mình thì híp mắt lại, rõ ràng uy lực của trường mâu này mạnh hơn Khống Hồn Ấn lúc nãy rất nhiều.


Ông giơ tay lên, vung mạnh ống tay áo, một cơn gió mạnh do thần hồn chi lực ngưng tụ bỗng xuất hiện, cuốn bay trường mâu này.


Uy lực lại phóng về phía Lâm Thanh Diện.


Lâm Thanh Diện không ngờ Tần Trường Sinh lại đổi hướng đi Tinh liền hóa giải sự công kích của nó, để nó tan biến trong không trung.


Lâm Thanh Diện cảm thấy mình bắt đầu hơi lo lắng, vì trước mặt Tần Trường Sinh, chút thực lực này của mình hoàn toàn không đáng được nhắc đến, dù mình tung ra tuyệt chiêu gì, Tần Trường Sinh cũng có thể dễ dàng hóa giải.


Tần Trường Sinh đi về phía Lâm Thanh Diện nói: “Giờ có lẽ cậu cũng giỡn đủ rồi đúng ta rồi.”


Lâm Thanh Diện cảm thấy nguy hiểm đang ập tới, nên nhanh chóng lùi về sau.


Tần Trường Sinh giơ một ngón tay lên, một sợi tơ do thần hồn chi lực ngưng tụ lặng lẽ xuất hiện bên cạnh Lâm Thanh Diện, rồi bắt đầu quấn quanh người anh ngay.


Cho dù là Lâm Thanh Diện, cũng nhất thời không phản ứng kịp trước sự xuất hiện đột ngột của sợi tơ này.


Anh nhận ra rằng mình đang gặp khống chế rồi.


Trong lòng Lâm Thanh Diện dâng lên một nỗi sợ, phải biết rằng đây là thế giới tinh thần của anh, nhưng anh không hề cảm nhận được sự xuất hiện của thứ này trong thế giới tinh thần của mình, có thể tưởng tượng được chuyện này đáng sợ đến mức nào.


Khống chế Lâm Thanh Diện xong, Tần Trường Sinh liền đi tới trước mặt anh, nhìn thần hồn chi lực xung quanh anh, rồi nở một phương thức tu luyện thần hồn nào, bằng không với thiên phú của cậu, e là đợi đến khi tôi đoạt xá cậu, cậu đã có đủ năng lực để đối phó tôi rồi.” Tần Trường Sinh nói.


Lâm Thanh Diện trừng mắt nhìn ông: “Cho dù ông không truyền dạy tôi phương thức tu luyện thần hồn, thì hôm nay ông cũng đừng hòng đoạt xá được tôi!”


Tần Trường Sinh mỉm cười, phớt lờ câu nói của anh, tạp, rồi một hoa văn phức tạp xuất hiện xung quanh người ông, bao phủ thần hồn của ông và Lâm Thanh Diện ngay.


“Tiếp theo đây tôi sẽ bắt đầu đoạt xá, cậu hãy tận hưởng thật kỹ khoảng thời gian tỉnh táo cuối cùng của mình đi, lát nữa, tôi sẽ tiếp nhận toàn bộ ký ức của cậu, rồi tôi sẽ sống thay cậu trên thế giới này.”


Ông vừa dứt lời, Lâm Thanh Diện liền cảm nhận lực hút đó như muốn hút hết tất cả, không những là thần hồn chi lực, mà còn cả ký ức, nhận thức, mọi thứ thuộc về mình.


“Ông muốn đoạt xá tôi ư, đừng hòng!”


Lâm Thanh Diện hét lớn, rồi cắn răng siết chặt nắm đấm, dùng chút sức lực cuối cùng của mình kêu gọi tia ánh sáng màu vàng.


Kiếm Trảm Tiên bỗng xuất hiện trong thế giới tinh thần của Lâm Thanh Diện, rồi phóng xuyên qua người Tần Trường Sinh.

Bình luận