Khi Em Mỉm Cười
Chương 125
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155: Hoàn chính văn
- Chương 156: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 1
- Chương 157: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 2
- Chương 158: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 3
- Chương 159: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 4
- Chương 160: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 5
- Chương 161: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 6
- Chương 162: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 7
- Chương 163: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 8
- Chương 164: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 9
- Chương 165: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 10
- Chương 166: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 11
- Chương 167: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 12
- Chương 168: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 13
- Chương 169: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 14
- Chương 170: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 15
- Chương 171: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 16
- Chương 172: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 17
- Chương 173: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 18
- Chương 174: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 19
- Chương 175: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 20
- Chương 176: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 21
- Chương 177: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 22
- Chương 178: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 23
- Chương 179: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 24
- Chương 180: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 25
- Chương 181: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 26
- Chương 182: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 27
- Chương 183: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 28
- Chương 184: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 29
- Chương 185: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 30
- Chương 186: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 31
- Chương 187: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 32
- Chương 188: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 33
- Chương 189: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 34
- Chương 190: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 35
- Chương 191: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 36 – Kết thúc
Edit: Tiểu Vũ
Tiểu Thụy đã ngồi lướt Tieba trong phòng nghỉ ngay từ ván đấu đầu tiên rồi.
Trơ mắt nhìn trang đầu của Tieba bị những bài như [ZGDX, đệ nhất chém gió] [Đi rừng của ZGDX đang làm cái quái gì thế] [smiling thực sự không thể đánh ở thế thua được, đúng là đồ dệt hoa trên gấm] [Trận này khiến tôi nhức mắt vl] [Tui kể chuyện hài cho mấy người nghe nè, đội số một của LPL bị đội trụ hạng dập cho sấp mặt luôn] chiếm đóng rồi cả những bài như [ZGDX có lẽ chính là con bài tẩy sau cùng của LPL] bị đào mộ, sau đó là hàng loạt người vào thả “?” một cách trào phúng…
Anh ấn vào xem từng bài một.
Sau đó thoát ra.
Thậm chí không cần ngước lên nhìn màn hình lớn trong phòng nghỉ, cũng biết được tình hình trận đấu thông qua những bài đăng này: ZGDX bị YQCB đánh cho tơi bời, như những con thú vị vây khốn, quằn quại giãy giụa…
Bỏ điện thoại xuống, Tiểu Thụy thở dài một hơi nói với nhân viên hậu cần bên cạnh: “Lại phải nhờ bộ phận truyền thông xóa bài trên Tieba rồi.”
Nhân viên hậu cần cười khá là miễn cưỡng, lúc này, khâu BAN&PICK của ván thứ 2 được bắt đầu, Tiểu Thụy xem được một lúc thì phát hiện ra manh mối gì đó, anh ta nhanh chóng cầm lấy áo khoác của Đồng Dao móc ra một quyển sổ nhỏ, lật đến trang ghi lại trận đấu tập với OP—- Nhìn đội hình BAN&PICK được ghi lại trong sổ, lại ngẩng lên nhìn đội hình trên màn hình trực tiếp, Tiểu Thụy há ngoác miệng, cảm giác như mình đang xuyên không.
Tiểu Thụy thả cuốn sổ của Đồng Dao xuống, cầm điện thoại lên lướt Tieba, phát hiện newfeeds lúc này đã biến thành —-
[ZGDX lấy đội hình này là muốn khỏi chơi luôn à?]
[Lại là cái bẫy nào nữa.]
[BAN&PICK kiểu này, ZGDX muốn giúp đội hàng xóm 1 tay đấy hả?]
…
Ván đấu bắt đầu, khi 2 đội còn đang thi đấu, newfeeds của anh ta lại đổi thành —-
[Tốc độ chi viện của Đồng Dao]
[ZGDX thật sự biết chơi quá nhiều tướng, hình như không có tướng nào bọn họ không thể dùng ]
[ZGDX vẫn rất mạnh, không hề thổi phồng tẹo nào đâu.]
[Bản lĩnh cắt đứt nhịp chơi của Taliyah quá đáng sợ, trước đây tôi không hề biết tướng này lại đỉnh như vậy—– Nói thật chứ, chẳng lẽ tất cả các tướng ở LPL đều phải chờ smiling hoặc LCK chơi rồi mới dám lôi ra dùng à]
…
Buồn cười nhất chính là, bài post [ZGDX có lẽ chính là con bài tẩy sau cùng của LPL] lại bị đào lại, tất cả những bình luận “?” lúc trước đều được trả lời lại bằng một bình luận “?”, cực kì trào phúng—-
Tieba náo nhiệt bừng bừng, nhưng lại náo nhiệt một cách khác hoàn toàn so với 30 phút trước, khi rất nhiều người mắng chửi ZGDX rồi LPL sớm muộn cũng tàn. Tiểu Thụy đọc mà bội phục vô cùng, còn tưởng mình vào Tieba nhái… Giây phút ZGDX phá tan nhà chính của YQCB, Tiểu Thụy cuối cùng cũng không nhịn được mà đăng một post —-
[Chủ đề] [Thắng khen thua chê, 1 ván đấu 30 phút mà đổi những 30 cái mặt, tôi hỏi thật nhé, mấy người có cảm thấy mình bị thiểu năng không?]
Nội dung lầu chính:
YQCB hiện nay và YQCB hồi giải mùa xuân là hai trình độ hoàn toàn khác biệt, họ đã thay da đổi thịt hết rồi, mấy người không nhìn ra thực lực giữa 2 đội bây giờ là ngang nhau à?
Đây là chuyện tốt mà, một đội độc quyền thì khu vực làm sao có thể mạnh được, muốn giành được quán quân, thì toàn bộ khu vực đều phải mạnh.
Mấy người cứ nghe gió thấy mưa, thắng khen thua chê như thế, thật sự là thiểu năng cực kỳ luôn.
Đã đăng được 5 phút rồi mà vẫn không có ai trả lời hết, post chìm luôn rồi.
Tiểu Thụy: “…”
Xem ra không có ai cảm thấy bản thân mình là thiểu năng rồi.
…
Ván đấu thứ 3 bắt đầu.
Hai đội bước vào một trận chiến cân não.
20 phút đầu tiên đã trôi qua mà chưa có ai phải bỏ mạng cả!
Màn mạo hiểm nhất cũng chỉ là màn trao đổi kĩ năng ở đường dưới, Lục Tư Thành bị 4 người bên kia băng trụ đến mức chỉ còn chút xíu máu—– Vào thời khắc mấu chốt, Tahm Kench của Tiểu Bàn đã nuốt Lục Tư Thành vào đồng thời sử dụng lá chắn bảo vệ, cùng lúc đó Lão Miêu dịch chuyển vòng ra sau trước đường trên của đối phương một bước!
Nhưng khứu giác của Giáo Hoàng còn nhạy hơn mèo!
Gần như vào ngay giây phút Lão Miêu dùng kỹ năng dọn xong lính, ấn phím dịch chuyển thì YQCB đã bắt đầu phát tín hiệu rút lui rồi—– Cho dù vào lúc này chỉ cần đợi nửa giây nữa là kỹ năng của Tiểu Bàn hết hiệu lực, Lục Tư Thành sẽ được nhả ra, chỉ cần họ bồi thêm một phát đánh thường nữa là có thể đoạt lấy mạng Lục Tư Thành, nhưng bọn họ đã không hề luyến tiếc mà lùi về.
—— YQCB nói lên là lên, nói lùi là lùi, năng lực chấp hành mệnh lệnh có thể sánh ngang với quân đội được đào tạo chính quy, quả thực có thể sánh ngang với Lam rồi;
—— Thành viên của ZGDX phản ứng nhanh, di chuyển tốt, khả năng chi viên mạnh—– Màn thua thê thảm của ván thi đấu thứ nhất dường như đã khiến bọn họ rút ra bài học, ván này ánh mắt của cả đội như dính chặt vào bản đồ thu nhỏ ở góc dưới bên phải màn hình, dù chỉ là một chút gió thổi cỏ lay—– Ví dụ như Giáo Hoàng bỗng nhiên để mắt đến Lục Tư Thành nhiều hơn một tí, thì sẽ lập tức để ý đến anh ta nhiều hơn, thấy có gì không ổn thì Lão Miêu sẽ lập tức dịch chuyển xuống khu vực đường dưới ngay, mà đợi đến khi Ngải Giai kịp phản ứng lại thì Đồng Dao mới một giây trước còn đang trao đổi kĩ năng với cậu ta thì một giây sau đã đi được nửa đường từ đường giữa xuống đường dưới rồi…
Cứ như có thái giảm tổng quản hô to một câu “Có thích khách, mau hộ giá” rồi ngự tiền thị vệ, cẩm y vệ, ngự lâm quân, vân vân mây mây từ bốn phương tám hướng đều sẽ chạy ngay tới—– không cần quái rừng, không thèm dọn lính, đang so chiêu với đối thủ cũng vứt lại luôn.
Không chút do dự.
Cực kỳ quyết đoán.
Vì thế 20 phút đầu, đường dưới giao tranh ba lần, trong đó lần đông vui nhất là 10 người của hai đội tề tựu đủ cả—– Nhưng vì khả năng tính toán lượng sát thương của cả hai đội đều vô cùng chuẩn xác, cộng thêm việc đây là ván quyết định thắng thua, vì thế đánh nhau mấy lượt, hai bên đều không có 1 ai thương vong.
Bình luận viên A: [Các bạn khán giả, tôi biết hiện tai tim của các bạn đang gần như ngừng đập rồi, bởi vì tôi cũng vậy đó, nãy giờ bận hét không cả thở được —- chessman hồi máu rồi, Giáo Hoàng sắp cạn máu rồi, Lương Sinh kích hoạt Ý Chỉ Thần Sấm rồi a a smiling Thu Thập Hắc Ám rồi a a a a —– Tôi kích động mức muốn nhảy ra khỏi bàn bình luận luôn rồi —– Aiiii, tức quá mà, người ta nói không đánh cái là nghỉ không đánh luôn, không ai bị hạ gục, từng người của mỗi đội đứng trong bụi cỏ, về nhà.]
Bình luận viên B: [Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha pha giao tranh vừa rồi tôi cũng nhìn đến hoa cả mắt, không phải trình độ tôi có hạn, tôi biết hết đấy nhé, các bạn định mắng tôi không đủ trình đúng không, nhưng lần này thật sự không phải vậy, mà là không kịp nói không kịp nhìn —– Tốc độ của hai đội quá nhanh, giống như cao thủ võ lâm so chiêu vậy, bạn tưởng người ta chỉ bay lên đụng nhau một cái ở trên trời, thực ra không phải thế đâu, người ta đã đập nhau cả trăm chiêu rồi.]
Bình luận viên A rút khăn tay ra lau mồ hôi: [Đúng, chính là cái cảm giác đó.]
Bình luận viên B cảm khái: [Trận đấu này, tôi hy vọng dù là bên nào thắng thì mọi người cũng mong mọi người đừng nói gì đội còn lại —– Chúng ta đều biết hai đội nhất định vẫn đang còn giấu những chiêu bài cao hơn nữa, nhưng ít nhất thì về mặt thao tác và tinh thần họ đã bỏ ra 1000% sức chiến đấu của mình rồi, có thể thưởng thức một trận đấu như thế này ở vòng bảng, chúng ta nên biết thỏa mãn với điều này.]
Bình luận viên A: [Dù biết khi tôi nói câu này chắc chắn sẽ người vào mắng, nhưng tôi vẫn muốn nói, sau trận đấu đặc sắc ngày hôm nay, một số người nào đó dựa vào đâu mà nói khu vực Hàn Quốc bỏ xa chúng ta? Dựa vào đâu?!]
Bên trên.
Hai bình luận viên đã dùng giọng nói kích động và tâm trạng phấn khởi như thế để hold trọn 66 phút của ván đấu —-
Ở những trận đấu Liên Minh chuyên nghiệp thông thường, trận đấu kéo dài đến phút thứ 55 đã là vô cùng hiếm gặp, đánh đến giờ phút này, dù là tỉ số hạ gục, hay kinh tế, trang bị gì thì cũng đã không còn là vấn đề nữa, tất cả đều đã có đủ sáu món trang bị lớn, quay về với thời điểm xuất phát chạy đến đường như lúc mới vào trận, mà các tuyển thủ trải qua một quãng thời gian dài tập trung tinh thần cao độ đã bắt đầu có dấu hiệu mệt mỏi, tê liệt…
Đồng Dao liếc mắt nhìn thấy Lục Tư Thành sau mỗi lần ăn xong bùa đỏ, bắt đầu có động tác thả tay ra khỏi chuột.
Cô nhíu mày, nhìn thoáng qua cổ tay của Lục Tư Thành—– Trên cổ tay vẫn còn miếng cao dán cô dán cho anh lúc ngồi trên xe đến nơi thi đấu, cô vốn dĩ muốn bảo anh đeo bao bảo vệ cổ tay, nhưng anh nhất quyết không chịu, nói là đeo không quen, sẽ ảnh hưởng đến phong độ thi đấu.
“Thành ca, anh ổn không đấy.” Đồng Dao hỏi.
“Không ổn, tay rất đau, ” Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên, Đồng Dao còn chưa kịp đau lòng thì đã nghe thấy anh hỏi, “Anh đi treo máy một chút nhé, bọn em 4 đánh 5 có thể thắng không?”
Đồng Dao: “…”
“Ông đây treo anh lên chỗ logo ngay trước cửa trụ sở nhé?” Tiểu Bàn hỏi, “Cực cực khổ khổ biết bao nhiêu mới có thể kéo anh thành một AD sáu món rồi đợi anh carry, giờ anh lại nói với em anh muốn treo máy.”
Đồng Dao: “…”
Lục Tư Thành cười nhẹ một tiếng, bỏ tay khỏi chuột và bàn phím, xoay xoay cổ tay rồi lại đặt tay trở lại: “Không còn lâu nữa đâu, trong mười phút cuối này mở một đợt giao tranh là có thể kết thúc trận đấu, mọi người tập trung tinh thần, TP của Lão Miêu còn mấy giây nữa hồi lại?”
Lão Miêu: “5 giây, chiêu cuối cũng có rồi, lát nữa có thể chủ động khiêu chiến.”
Lão K: “Bọn họ đến chỗ Baron rồi.”
—– 65 phút 30 giây, YQCB dẫn đầu ăn Baron, bởi vì ván đấu đã bước vào giai đoạn cuối, sát thương của mọi người đều rất lớn, lượng máu của Baron tụt rất nhanh.
—– 65 phút 33 giây, ZGDX đuổi đến nơi, Tiểu Bàn cắm mắt trong hang Baron, Taliyah của Đồng Dao dựng tường lên nhốt tất cả vào trong hang, Lão Miêu TP đến chỗ mắt mà Tiểu Bàn đã cắm, Rumble dùng chiêu cuối đốt YQCB.
—– 65 phút 38 giây, Lão K vào hang trước muốn cướp Baron bị đánh đến bỏ mình, trước khi chết còn lôi theo cả ADC Giáo Hoàng, đồng thời đánh gần cạn máu hỗ trợ đối phương, đi rừng xbang của YQCB chớp lấy thời cơ dùng Trừng Phạt lấy được Baron.
—– 66 phút 1 giây hai bên giao tranh, cuối cùng trong hang Baron chỉ còn lại Lão Miêu và Đồng Dao cùng với Maokai đường trên của đối phương, khổ nỗi Maokai da dày thịt béo, Tốc Biến nhảy qua tường, Đồng Dao và Lão Miêu cũng đồng loạt Tốc Biến đuổi theo, một đường dí theo từ hang Baron đến nơi gần khu vực nhà chính của YQCB, mới hạ được Maokai.
Lúc này, một đợt lính lớn của ZGDX đẩy lên, tất cả mọi người đều cho rằng pha này YQCB xong rồi, nhưng không ai phát hiện ra rằng người chết sớm nhất trong pha giao tranh lúc nãy – Giáo Hoàng sắp sống lại.
Đồng Dao nhìn chằm chằm thời gian đếm ngược sống lại của Giáo Hoàng, lòng như lửa đốt, điên cuồng click vào hai trụ bảo vệ nhà chính, hận không thể mọc ra tám cái tay.
“Phải đi thôi, không phá được.” giọng Lục Tư Thành truyền qua tai nghe.
Đồng Dao phá xong một trụ bảo vệ đã định lui rồi, nhưng ý Lão Miêu thì vẫn muốn thử xem sao, vì thế do dự khiến bọn cô chậm một giây, ngay khi click phá trụ thì Giáo Hoàng cũng sống lại —–
Lúc này Đồng Dao cuống cuồng gõ tín hiệu bảo đồng đội rút chạy.
Nhưng lúc này đã quá muộn, Giáo Hoàng đuổi theo, sức lực tràn trề, trước tiên xử gọn Lão Miêu, đuổi tiếp đến con sông đường giữa, rồi Tốc Biến xử luôn Đồng Dao đã hết kỹ năng máu còn thấp!
Đồng đội lần lượt sống lại, mà người bên phía ZGDX lại chết muộn hơn một chút so với YQCB, lại còn phải lằng nhằng với Maokai của bọn họ, khi Giáo Hoàng dẫn theo các thành viên còn lại của YQCB phản công tràn vào nhà chính, bên ZGDX chỉ còn 3 người không thể cản được, cuối cùng trong tiếng reo hò và cổ vũ của khán giả, phá nát nhà chính của ZGDX!
“Ầm” một tiếng, âm thanh nhà chính của ZGDX nổ tung truyền trong tai nghe, BGM kết thúc trận đấu vang lên.
Hỗ trợ bên phía YQCB tháo tai nghe ra rồi quay sang ôm chầm lấy AD nhà mình.
Khu vực khán giả, không phân biệt fan đội nào với đội nào, tiếng cổ vũ và vỗ tay vang dội không dứt, mọi người đều rất mãn nguyện với trận đấu kịch tính và đặc sắc ngày hôm nay —-
Khi YQCB đi sang bắt tay với ZGDX, các thành viên vội vàng đứng dậy bắt tay, ôm, vỗ vai, lúc Lục Tư Thành bắt tay với Giáo Hoàng giữa hai người như có ánh đao ảnh kiếm xẹt qua xẹt lại, nhưng trong đó còn lẫn cả tình cảm tôn trọng nhau giữa 2 anh hùng…
Lý Quân Hách dùng tiếng Trung không được tự nhiên nói: “Lần sau, lại đến bắt tay cậu.”
Lục Tư Thành nhếch môi: “Trận chung kết giải mùa hè? Vậy thì cậu phải thu dọn chuột cho nhanh vào, tôi ôm cúp chụp ảnh về rồi sẽ đến bắt tay cậu, đừng có chạy đi mất đấy.”
Lý Quân Hách cười ha ha ôm Lục Tư Thành.
Đến người tiếp theo, đứng trước mặt cô nàng đường giữa thấp bé của ZGDX, lúc chìa tay ra, anh cảm giác được lòng bàn tay của đối phương hơi ẩm ướt, theo bản năn quay đầu lại nhìn Lục Tư Thành tiện thể đá anh ta một đá, sau đó quay lại lễ độ khen ngợi cô: “Đấu rất tốt, con gái mà làm được như vậy, thật đáng kinh ngạc.”
Đồng Dao nhướng môi, bởi vì tinh thần không tập trung nên không phát hiện được động tác mờ ám của Giáo Hoàng, trên mặt cũng không có chút vui sướng nào khi được game thủ hàng đầu thế giới khen ngợi, cô chỉ gật gật đầu, nhỏ giọng đáp lại: “Cảm ơn.”
Bắt tay xong, Đồng Dao mặt không cảm xúc ngồi về lại chỗ của mình.
Từ chỗ của cô có thể nhìn thấy 5 người YQCB đứng dưới ánh đèn sân khấu, quay lưng về phía bọn cô, cúi đầu chào và cảm ơn khán giả—–
Ánh đèn trên sân khấu như tạo thành từng vòng sáng sau lưng họ.
Chói mắt như vậy.
Nhức mắt đến thế.
Đồng Dao hơi nheo mắt lại, cô hoảng hốt nhận ra, đây là lần đầu tiên cô ngồi ở vị trí này để nhìn đối thủ của mình —- Chính vào ngày hôm nay, lần đầu tiên kể từ khi giải đấu bắt đầu, cuối cùng ZGDX cũng phải nghênh đón sự thất bại.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155: Hoàn chính văn
- Chương 156: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 1
- Chương 157: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 2
- Chương 158: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 3
- Chương 159: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 4
- Chương 160: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 5
- Chương 161: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 6
- Chương 162: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 7
- Chương 163: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 8
- Chương 164: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 9
- Chương 165: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 10
- Chương 166: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 11
- Chương 167: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 12
- Chương 168: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 13
- Chương 169: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 14
- Chương 170: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 15
- Chương 171: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 16
- Chương 172: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 17
- Chương 173: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 18
- Chương 174: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 19
- Chương 175: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 20
- Chương 176: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 21
- Chương 177: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 22
- Chương 178: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 23
- Chương 179: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 24
- Chương 180: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 25
- Chương 181: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 26
- Chương 182: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 27
- Chương 183: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 28
- Chương 184: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 29
- Chương 185: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 30
- Chương 186: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 31
- Chương 187: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 32
- Chương 188: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 33
- Chương 189: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 34
- Chương 190: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 35
- Chương 191: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 36 – Kết thúc