"Fan Vợ" - Bạn Đã Biết Chưa?
Chương 61: Quãng đời còn lại trên hoang đảo
- Chương 1: Tôi không muốn trở thành kẻ tôi ghét nhất đâu!
- Chương 2: Cô chỉ có thể sống sót tới cuối đời bằng thân phận Thịnh Kiều
- Chương 3: Em tiến hóa rồi. Con người là giống loài không ngừng tiến hóa mà
- Chương 4: Không làm người nổi tiếng nữa, thế có muốn làm người không?
- Chương 5: Tự mình làm trưởng fanclub của mình á?
- Chương 6: Đó là lỗi của thế giới này
- Chương 7: Không thể bị bôi đen tiếp, còn đen nữa thì chín fan cũng chẳng còn
- Chương 8: Cục cưng của em
- Chương 9: Em sẽ đi phóng hỏa đốt rụi cái công ty khốn nạn kia ngay
- Chương 10: Kiện chết cái thứ không biết xấu hổ kia đi! Phải để pháp luật xử phạt nó!
- Chương 11: @ Hoắc Hi: Ủng hộ chấm dứt hợp đồng, cố lên
- Chương 12: Cả cộng đồng mạng thương xót
- Chương 13: Phải đẹp nhất cả thảm đỏ!
- Chương 14: Em là đồ Móng heo mê tr*m bỏ bạn
- Chương 15: Hận không thể cười tươi như hoa nở
- Chương 16: Gameshow ở chung
- Chương 17: Hoắc Hi anh đi nhầm chương trình à?
- Chương 18: Lương một tháng chỉ có hai vạn, không tằn tiện sao nổi
- Chương 19: Tại sao sốt thịt trong bát Hoắc Hi lại nhiều hơn của bọn anh!
- Chương 20: Đạo đức chôn vùi hay nhân tính vặn vẹo thế?
- Chương 21: Tớ có cây chổi này, cậu muốn xem không?
- Chương 22: Hoắc Hi chính là thần hộ mệnh lớn nhất của cô
- Chương 23: Tôi không xứng
- Chương 24: Sao idol cô có vẻ tức giận thế nhỉ?
- Chương 25: Trong tình yêu không thể tham lam
- Chương 26: Đánh! Loại người này chỉ có thể đánh! Giảng đạo lý cũng vô dụng!
- Chương 27: Xin anh dừng ngay đừng thả bùa mê cho em nữa
- Chương 28: Khiến fan của cậu nhìn thấy cái mặt chó má này của cậu
- Chương 29: Chiều fan
- Chương 30: Đâm đầu vào nhà tù vì anh luôn
- Chương 31: Tớ không cần mặt mũi nữa ư?
- Chương 32: Cả fanclub thoát fan chuyển qua làm fan Thịnh Kiều
- Chương 33: Bố anh sẽ cầm gậy gộc tới tẩn anh mất
- Chương 34: Suy xét một chút về studio của anh nhé?
- Chương 35: Anh ấy không giống họ đâu, anh ấy đẹp nhất
- Chương 36: Cô phụ trách đứng đấy cho đẹp thôi
- Chương 37: Thịnh Kiều được sinh ra từ việc tung hường đấy à!?
- Chương 38: Kiều Kiều trưởng thành phải làm những chuyện trưởng thành!
- Chương 39: Em ấy à, có ngốc không cơ chứ
- Chương 40: Cô yêu anh, yêu anh rất nhiều
- Chương 41: Nhảy điệu van-xơ trên bề mặt băng vệ sinh
- Chương 42: Còn dám quấy rầy con bé, bố mày giết chết mày
- Chương 43: Thành thật tung hường của cô đi
- Chương 44: Đây là cố ý giết người
- Chương 45: Đe dọa bằng xác chết
- Chương 46: Chính quyền trung ương cũng sẽ hết lòng ủng hộ chị!
- Chương 47: Nhân dân cả nước đều biết cô sợ ma
- Chương 48: Ngày xưa anh từng đi bán hàng đa cấp đúng không?
- Chương 49: Không cưới tại sao còn thả thính?!
- Chương 50: Về sau chúng ta chính là anh em
- Chương 51: Bác sĩ, tiêm em một mũi Hoắc Hi
- Chương 52: Đám cưới ma
- Chương 53: Em nghĩ ra một chuyện
- Chương 54: Đậu má, cậu ta là bug à?
- Chương 55: Mày nhìn mày đi, mày muốn trốn, nhưng mày đã định sẵn phải chết rồi
- Chương 56: Ngồi bên cạnh anh này
- Chương 57: Yêu đến tận xương tủy
- Chương 58: Tuy rằng là concert của anh, nhưng em cũng rất mệt mà
- Chương 59: Trùm chỉnh ảnh
- Chương 60: Đừng nói trym gà gì cả, chú ý văn minh giữa bạn và tôi
- Chương 61: Quãng đời còn lại trên hoang đảo
- Chương 62: Cậu ta là đại ma vương
- Chương 63: Bố mày thích uống hạc đỉnh hồng
- Chương 64: Chồng siêu sexy xuất hiện muốn lấy mạng em!
- Chương 65: Hôn
- Chương 66: Sẽ bị trời phạt
- Chương 67: Công bố công khai
- Chương 68: Yêu phi
- Chương 69: Cái chỗ này thật sự sẽ ăn thịt người á!
- Chương 70: Phim cung đấu 3D đấy, được xem chùa sao lại không xem
- Chương 71: Hôm nay couple em ship đã gặp nhau chưa?
- Chương 72: Anh hôn lên môi cô
- Chương 73: Đại diện đu idol của toàn dân —— Thịnh Kiều
- Chương 74: Couple Thắng Lợi bất khả chiến bại!
- Chương 75: Dí điện vào trong nước, giật chết anh luôn!
- Chương 76: Tận thế
- Chương 77: Đang khinh thường các bé xác sống chúng tôi ư?
- Chương 78: Con người cuối cùng trên trái đất
- Chương 79: Không tìm nữa, cùng chết đi
- Chương 80: Quan hệ mẹ chồng nàng dâu hòa thuận nhất cả nước
- Chương 81: Tiếp ứng sinh nhật
- Chương 82: Không thể rượu vào làm bừa được
- Chương 83: Nên hôn
- Chương 84: Chồng ơi anh đừng nóng mà, em diễn được!
- Chương 85: Các bạn có biết cái gọi là fan vợ không?
- Chương 86: Người thầy của cô, đã chết một cách uổng phí
- Chương 87: Cô ta hoài nghi Thịnh Kiều hạ cổ cô ta
- Chương 88: Anh ấy sẽ không thích mình chứ?
- Chương 89: Diễn cảnh hôn
- Chương 90: Fan only
- Chương 91: Trong lòng trong mắt chỉ có một mình anh
- Chương 92: Em hoài nghi Hoắc Hi thích em
- Chương 93: Đây đều là giang sơn mà trẫm đã sống chó vì ngươi!
- Chương 94: Con ship được rồi
- Chương 95: Mấy đứa cờ hó ship couple các em hỏng hết rồi
- Chương 96: Cùng nhau ra rạp xem phim đi
- Chương 97: Hãy để biển đề bao phủ chị đi ạ!
- Chương 98: Kiều Kiều lần đầu tiên nói nhớ mình
- Chương 99: Bại lộ
- Chương 100: Nếu như tôi đã đứng dậy, thì sau này sẽ không quỳ nữa
- Chương 101: Hoắc · Nữu Hỗ Lộc · Hi
- Chương 102: Ngoan ngoãn chờ anh trở về
- Chương 103: Đừng quây người anh em của tôi
- Chương 104: Thổ lộ
- Chương 105: Đừng bắt nạt bạn gái tôi
- Chương 106: Anh làm thế này là chịch fan đấy
- Chương 107: Em rất nhớ anh
- Chương 108: Dù gì cháu cũng là học sinh lớp 12 mà
- Chương 109: Đừng quá coi trọng bản thân như vậy
- Chương 110: Tôi không quay nữa
- Chương 111: Nữ thần hát nhảy
- Chương 112: Không mất đi cốt cách kiêu ngạo
- Chương 113: Bắt cóc
- Chương 114: Em yêu anh
- Chương 115: Cô nhất định sẽ đối xử với anh thật tốt thật tốt
- Chương 116: Em thơm ngát thế này
- Chương 117: Vào đoàn phim
- Chương 118: Khí chất nhảm shit của nữ chính
- Chương 119: Hoàng hoa con khỉ
- Chương 120: Đông phong phá
- Chương 121: Em nhìn thấy anh hôn người con gái khác!
- Chương 122: Couple Tiên Nữ
- Chương 123: Chào mẹ chồng
- Chương 124: Em khuyên hai anh chị tốt nhất nên kết hôn tại chỗ
- Chương 125: Con dâu tới tay còn bay mất, tức quá!
- Chương 126: Động tình
- Chương 127: Chúng ta công khai được không
- Chương 128: Em thì yêu anh, anh thì tự do
- Chương 129: Đu idol khổ quá
- Chương 130: Vô địch cô đơn thế nào
- Chương 131: Anh là vua của cô
- Chương 132: Anh muốn em
- Chương 133: Có được anh
- Chương 134: Giải thưởng fan cọc tiêu ba tốt
- Chương 135: Kì thi đại học đáng chết này
- Chương 136: Thăm ban
- Chương 137: Bảo vệ vợ mình kinh quá rồi
- Chương 138: Còn quấy nữa thì tiếp tục
- Chương 139: Suối vàng
- Chương 140: Suối vàng 2
- Chương 141: Suối vàng 3 (Kết thúc gameshow)
- Chương 142: Fan cuồng
- Chương 143: Thành tích thi đại học
- Chương 144: Tạo nghiệt
- Chương 145: Đóng máy
- Chương 146: Hồng nhan hại nước? Có mà hồng nhan hề hước ấy
- Chương 147: Tôi là fan only, không trèo tường
- Chương 148: Tình yêu bị đưa ra ánh sáng
- Chương 149: Giấc mộng của chín trăm triệu thiếu nữ
- Chương 150: Con dâu! Nhìn mẹ chồng đi!
- Chương 151: Ngọt ngào đến khó thở
- Chương 152: Hoàn toàn dựa vào ý trời
- Chương 153: Hôm nay chúng ta đều là yêu tinh chanh
- Chương 154: Mê đắm yêu chiều
- Chương 155: A Phúc bại lộ
- Chương 156: A Phúc! Lăn ra đây ăn đòn!
- Chương 157: Bôi xấu thuyền Thắng Lợi của mị toàn là bọn chó
- Chương 158: Người không bằng ảnh
- Chương 159: Không cày rank không cho ôm
- Chương 160: Đi lên biểu diễn dạng thẳng chân cho mọi người sao
- Chương 161: Hóa ra là anh bước về phía cô đó (Hoàn thành phần chính)
- Chương 162: Ngoại truyện 1: Hôn lễ. Bà Hoắc, chào em
- Chương 163: Ngoại truyện 2: Thẩm và Triệu (phần 1): Couple Thần dụ
- Chương 164: Ngoại truyện 3: Bố ơi, mình đi đâu thế? (Phần một) Củng cố fan là phải dạy từ thủa còn thơ
- Chương 165: Ngoại truyện 4: Bố ơi, mình đi đâu thế? (Phần hai) Là Hoắc Tiểu Hi làm liên lụy bố
- Chương 166: Ngoại truyện 5: Thẩm & Triệu (Phần hai) Anh chàng làm gì mà nhảm shit chứ
- Chương 167: Ngoại truyện 6: Bố ơi, mình đi đâu thế? (Phần ba) [Hoàn thành toàn bộ]
Edit và beta: meomeoemlameo.
Ngoại trừ người lái thuyền thì mỗi một ca nô ngồi ba người, khách mời, người
quay phim, và trợ lý quay phim. Nhưng thôi tổ chương trình còn rất dụng
tâm, sáu chiếc cano là sáu màu khác nhau tương ứng với màu tiếp ứng của
mỗi người, đến cả Lạc Thanh cũng không thiếu phần.
Thịnh Kiều nhảy lên chiếc thuyền nhỏ màu bạc của mình, chờ mọi người ngồi lên những chiếc ca nô còn lại. Ca nô khởi động, lao vút về những hướng khác nhau.
Gió biển thoải mái tươi mát, trong không khí đều là mùi biển. Tốc độ của ca nô quá nhanh, nhịp tim cũng
kích thích theo từng đợt sóng biển. Ban đầu còn có thể nghe thấy tiếng
la hét sợ hãi của Phương Chỉ, về sau từng người đi xa nhau quá, cũng chỉ có tiếng gió và tiếng động cơ gầm rú.
Thịnh Kiều không sợ thứ này, còn hận không thể cứ đi vòng quanh biển như vậy
cả ngày. Cảng càng lúc càng xa phía sau, phóng mắt nhìn khắp nơi đều là
những con sóng xanh thẳm. Không biết cano chạy bao lâu, cô có cảm giác
mình đã ngồi tê rần cả mông, thì trước mặt dần xuất hiện một hòn đảo.
Tới Đảo Con Cua rồi.
Lấy tên như vậy, cô còn tưởng là sẽ có cua bò khắp nơi, Thịnh Kiều xuống
cano xong còn đặc biệt đi tìm xung quanh. Cuối cùng cô phát hiện chẳng
có gì cả, không khác gì một hòn đảo bình thường
Cô không nhịn được hỏi trợ lý quay phim đang dọn đồ xuống: “Tại sao hòn đảo này lại tên là đảo Con Cua ạ?”
Trợ lý nói: “Tối qua đạo diễn ăn cua, thuận miệng đặt tên.”
Thịnh Kiều: “???”
Trợ lý lấy một chiếc balo quân dụng lớn xuống từ cano. Sau khi mở ba lô ra, thứ đầu tiên mang ra lại còn là một khẩu súng.
Thịnh Kiều còn đang ngồi xổm trên bờ cát chơi với sao biển nhỏ, ngó mắt thấy khẩu súng kia, đôi mắt cô trợn tròn lên.
Sau đó cô liền thấy trợ lý lại lôi từ trong balo ra một bộ đồ lính ngụy trang.
Gì đây? Ăn gà hàng real à?
Trợ lý nói: “Thay bộ trang bị laser này vào đi.”
Thịnh Kiều yên lặng nhận lấy, nhân lúc cô mặc trang bị, trợ lý ở cạnh nói quy tắc: “Bộ đồ này được trang bị một thiết bị nhận laser, sau khi trúng
đạn, thiết bị sẽ phản ứng dựa theo vị trí thương tích của cô.”
“Khói đỏ tượng trưng đã chết, sẽ bị loại ngay. Khói xanh lục có nghĩa là vết
thương nhẹ, có thể tiếp tục trò chơi. Khói xanh lam có nghĩa là trọng
thương, phải đứng tại chỗ đợi mệnh chờ đồng đội cứu trợ.”
Thịnh Kiều mặc xong áo ngụy trang, vén mái tóc dài lên, đội mũ quân đội, cũng có mấy phần khí thế của nữ quân nhân anh hùng. Trợ lý lại đưa khẩu súng kia cho cô.
“Đây là súng mô phỏng laze, tầm bắn từ 10 đến 30 mét, chỉ có mười phát đạn.”
Thịnh Kiều ước lượng trọng lượng súng, rất nhẹ, cô giơ súng lên, làm động tác ngắm bắn.
Giọng điệu trợ lý nghiêm túc: “Chủ đề của tập này ——‘Quãng đời còn lại trên
hoang đảo’. 24 giờ sau, nước biển sẽ bao phủ toàn bộ hòn đảo này. Trong
giới hạn 24 giờ, sẽ có một con thuyền tới tiếp ứng, nhưng chỉ có thể đưa một người rời đi. Chúc cô may mắn.”
Dứt lời, anh ta xoay người lên du thuyền.
Thịnh Kiều hô to: “Bao giờ thuyền tới? Vẫn ở vị trí này sao?”
Trợ lý người ra đi đầu không ngoảnh lại, chào hỏi người lái thuyền, rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt cô.
Bốn phía lại yên tĩnh, chỉ có tiếng chim hải âu, tiếng sóng biển, còn có
tiếng lá cây sàn sạt do bị gió thổi. Thịnh Kiều ôm cây súng, quay đầu
nhìn người sống duy nhất bên cạnh, là thầy quay phim đeo khẩu trang hình xương khô kia.
Hay lắm, hôm nay khẩu trang của anh ta không in hình bộ xương khô nữa mà đổi thành logo chống khủng bố tinh anh.
Xem ra hôm nay là chiến đấu cá nhân, đến chót, chỉ có một người có thể chạy để giữ mạng. Thời hạn là 24 giờ, vậy chẳng phải tối nay phải qua đêm
trên đảo sao?
Cô nhìn xung quanh một phen, duỗi cái eo lười biếng, gỡ ba lô gác trên bờ cát làm gối đầu, sau đó thoải mái dễ chịu nằm xuống.
Camera: “……”
Đạo diễn: “???”
Tai nghe vang lên giọng nói không có tình cảm của hệ thống: “Xin hỏi người chơi đang làm gì?”
Thịnh Kiều: “Người chơi mệt mỏi quá, muốn nằm phơi mình trên bờ cát, ngủ một giấc chiều.”
Đạo diễn: “……”
Chủ đề tập này không có ma nên cô ta quyết định vô pháp vô thiên phải không?
Hệ thống: “Mời người chơi lập tức đứng dậy, đi vào rừng cây bắt đầu mạo hiểm, nếu không sẽ bị nổ đầu chết tại chỗ.”
Thịnh Kiều: “……”
Cô đồng chí nhỏ Thịnh bị uy hiếp miễn cưỡng bò dậy, đeo ba lô lên, ôm khẩu súng chỉ có mười viên đạn, xoay người đi về phía rừng cây đằng sau.
Nếu tổ chương trình đã lựa chọn hòn đảo này, thì chính là giải quyết hết
rồi. Ngoại trừ cảnh quan nhân tạo cần thiết, chắc chắn đã dọn sạch hết
tất cả nguy hiểm. Thịnh Kiều hoàn toàn không sợ hãi, chầm chậm đi tới,
còn móc trong balo ra một hộp khoai lát mini.
Toàn thể nhân viên công tác lẳng lặng nghe tiếng nhai khoai lát răng rắc truyền ra từ tổ thu âm.
……
Tổng đạo diễn: “Cô ta cho rằng mình tới du lịch ngắm cảnh sao?! Soát người kiểu gì đấy, sao lại cho cô ta đem khoai lát vào?!”
Nhân viên công tác: “…… Năm món đồ của cô ta có một chiếc dù, nãy quên mở dù kiểm tra, chắc là cô ta giấu khoai trong đấy.”
Tổ đạo diễn: “???”
Trời **.
Tổng đạo diễn mở ra những hình ảnh được chia nhỏ: “Bẫy rập ở vị trí nào? Có phải hướng cô ta đi qua không?”
“…… Số cô ta may, đều tránh hết rồi.”
Tổng đạo diễn: “…… Diễn viên quần chúng diễn dân bản xứ đâu?”
“Dựa theo kịch bản, đang ở bên tuyến đường của Phương Chỉ.”
“Gọi hết về cho tôi! Đi trói Thịnh Kiều lại!”
Nhân viên công tác: “……”
Cô đồng chí nhỏ Thịnh còn không biết mình đã đắc tội tổ đạo diễn, gặm
khoai lát tản bộ giữa khoảng đất không, nhìn trái ngắm phải. Ăn xong
khoai lát, cô phủi phủi tay, vừa đi vừa hái hoa nhổ cỏ, không bao lâu
sau liền kết cho mình một cái vòng hoa đội trùm lên mũ.
Nếu chủ đề kì nào cũng nhẹ nhàng như vậy thì thật là tốt biết bao.
Bui cỏ phía trước đột nhiên truyền tới âm thanh loạt xoạt.
Bước chân Thịnh Kiều khựng lại, nghĩ thầm không phải gặp rắn đấy chứ? Giây
lát sau cô lại phủ định, tổ chương trình sẽ không để sinh vật nguy hiểm
như thế tồn tại trong hoàn cảnh này đâu, chắc là họ cố ý thiết kế trò
xiếc dọa người đây.
Mình không đi bên đấy là được rồi mà.
Thịnh Kiều quay đầu đi sang hướng khác.
Cô vừa quay đầu, bốn phía nháy mắt vang lên tiếng lạch bạch, tuy rằng biết là do tổ chương trình làm, nhưng một khắc đó cô vẫn bị dọa sợ, bèn nâng súng lên theo bản năng, nhìn bốn phía cảnh giác.
Vèo một tiếng, một mũi tên không biết từ nơi nào bắn tới, xoẹt một cái bắn vào cạnh chân cô.
Á đù chơi lớn vậy ư?
Lại vèo vèo hai tiếng, mấy mũi tên phập phập cắm xung quanh cô, giống như một vòng tròn bao cô lại bên trong.
Thịnh Kiều ôm quyền: “Là vị thần tiễn nào đang biểu diễn tài nghệ, chi bằng hiện thân gặp nhau đi?”
Xung quanh vang lên những tiếng gầm gừ, giống như sinh vật đang tức giận nào đó rầm rì trong cổ họng. Bụi cỏ bị đẩy ra, có bảy tám người da đen cao
lớn đi tới từ xung quanh.
Họ đều để trần
nửa trên, nửa người dưới mặc váy da thú, trên mặt không biết vẽ loạn lên bằng thứ thuốc màu gì, có kẻ đeo mũi tên, có kẻ cầm giáo dài, cong eo
gù người, trong miệng đều phát ra tiếng động mà cô nghe không hiểu, dần
dần đi gần tới phía cô.
Thịnh Kiều dù có
chuẩn bị sẵn nhưng vẫn bị hoảng sợ, vừa mới mở miệng nói câu “hello”,
một người trong đó đột nhiên xông tới, vác cô lên vai quay đầu bỏ chạy.
Những người dân bản xứ còn lại cũng sôi nổi chạy theo, âm thanh giận dữ hóa
thành tiếng hoan hô sau khi đi săn. Thịnh Kiều bất chợt bị vác lên, sợ
tới mức la hét thất thanh, người nọ khiêng cô chạy như bay cả quãng
đường, bả vai xốc vào dạ dày cô, Thịnh Kiều cảm giác bữa trưa mới nãy
mình ăn sắp bị xóc lòi cả ra.
Cô dùng tay vỗ vào lưng người bản xứ, đứt quãng gào lên: “Mau buông tôi xuống! Tôi
muốn nôn!” Hô hai lần, cô lại đổi thành tiếng Anh: “Let me down! I wanna vomit! Vomit! Vomit! Vomit!”
Anh bạn
người nước ngoài sắm vai dân bản địa rốt cuộc hiểu rõ ý cô, bước chân
khựng lại, chần chờ không biết có nên dừng lại không.
Kết quả đạo diễn trong tai nghe kêu anh ta tiếp tục chạy.
Diễn viên quần chúng làm hết phận sự chạy như bay về doanh địa.
Sau đó anh ta liền nghe thấy có tiếng ọe ọe ở đằng sau, tấm lưng lõa lồ của anh ta nóng lên, có một dòng chất lỏng ấm nóng chậm rãi chảy xuống theo cơ bắp rắn chắc cứng như sắt thép của anh ta.
Anh bạn nước ngoài: “………………”
Đạo diễn, xin hỏi thêm tiền không ạ?
Thịnh Kiều rốt cuộc được thả xuống.
Cô tóm lấy bắp tay của một nữ bản địa nào đó, nôn hết dị vật ra, lại vội
lấy nước trong balo ra súc miệng. Làm xong hết thảy, cô ngẩng đầu vừa
thấy người bản xứ cõng cô mới nãy bị cô nôn vào người đang cởi váy da
thú của chính mình, nhờ bạn đồng hành giúp mình chà lưng. Người bạn đồng hành kia bóp mũi, vẻ mặt ghét bỏ.
Dân bản xứ: “……”
Đạo diễn: “……”
Camera: “……”
Thịnh Kiều: Trách tui được sao?
Cô ngồi dưới đất cho dịu cơn buồn nôn một lúc, mới nãy bị xóc nên khó
chịu, giờ cô nôn xong thì đã ổn rồi. Đoạn đường còn lại không ai dám vác cô nữa, vì thế sửa thành áp giải, một trái một phải xách cánh tay cô,
đưa cô tới doanh địa.
Cái doanh địa này
cũng là tổ chương trình dựng cảnh từ trước, gắng đạt tới độ chân thật
nguyên gốc nhất, nơi nơi đều là phong cách hoang dã thô kệch.
Trong doanh địa chẳng những có người bản xứ là nam, còn có nữ dân bản xứ và
con nít, camera đều giấu ở giữa các bụi cây ngọn cỏ, nhìn bốn phía chẳng có chút mùi vị hiện đại nào, quả thật có ảo giác như bị tóm đến lãnh
địa của người bản xứ thật.
Nhóm dân bản
xứ giao lưu với nhau bằng ngôn ngữ mà cô không hiểu, hai tay Thịnh Kiều
bị trói vào cây cột đằng sau, cô định dùng tiếng Anh giao lưu, nhưng mọi người đều không để ý tới cô.
Qua một
lát, ở giữa liền nổi lên một đống lửa, lửa lớn bốc cháy hừng hực, hai
người nâng tới một cây côn sắt dài 2m đặt bên chân Thịnh Kiều, sau đó
cởi dây thừng của cô, hình như định cột cô lên cây gậy.
Đậu xanh rau má, thế này là định nướng tui đấy à?
Thịnh Kiều cười lấy lòng nhìn thầy quay phim ở bên cạnh: “Thầy quay phim, thấy sẽ không trơ mắt nhìn tôi bị nướng đấy chứ?”
Người quay phim thờ ơ, chả thèm nâng mí mắt một cái.
Thịnh Kiều sống không còn gì luyến tiếc hô to: “Wait! Wait! I have an idea!”
Hai người da đen kia quả nhiên dừng động tác, ngẩng đầu nhìn cô.
Thịnh Kiều nói: “How much did the director pay you? I’ll triple it!”
Đạo diễn: “Cô ta nói gì?”
Phiên dịch: “Đạo diễn cho các người bao nhiêu tiền, tôi sẽ cho gấp ba.”
Tổng đạo diễn: “???”
Đù.
Hai diễn viên quần chúng kia đều bị idea của cô làm cho kinh sợ, liếc lẫn
nhau, còn chưa phản ứng lại, Thịnh Kiều mắt nhìn sáu phương đã nhân cơ
hội này bật người dậy, dùng cả tay và chân mà chạy trốn.
Lúc chạy còn không quên chộp khẩu súng đang ở trên mặt đất……
Cô chạy như điên chui thẳng vào rừng cây, ngoại trừ thầy quay phim, người da đen dân bản xứ rốt cuộc không đuổi kịp.
Thịnh Kiều mệt gần chết, gặp được một cái sườn dốc, cô nhũn chân trượt xuống, nằm trên mặt đất không bò dậy nổi nữa.
Tổ đạo diễn hoảng sợ, lập tức hỏi trong tai nghe: “Không sao chứ? Thịnh Kiều không sao chứ?”
Thầy quay phim bây giờ cũng không giả bộ lạnh lùng cao ngạo nữa, vội chạy
lên xem xét tình hình. Cô nằm thành hình chữ X, thở hổn hển, còn dùng
tay làm quạt, trông có vẻ chẳng bị gì sất.
Mọi người sôi nổi thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại khôi phục vẻ lạnh lùng cao ngạo.
Cô còn chưa thở dốc xong, bụi cỏ cách đó không vang lên một giọng gào tê
tâm liệt phế: “Help!! I’m in here! Can anybody see me?! Can anybody
help?!” Vừa gọi, lại còn cất tiếng hát: “I’m in here, a prisoner of
history, can anybody help?”
Thịnh Kiều: “……”
Anh còn biết hát ca khúc tiếng Anh cơ à?
Thịnh Kiều ngồi dậy khỏi mặt đất, trên bụi cỏ thò ra một cái đầu, cảm biến laser trên đầu đang tỏa ra đụn khói màu xanh lam……
Thẩm Tuyển Ý nhìn thấy cô, đôi mắt sáng rỡ lên, tức khắc bưng ngực lớn tiếng hát: “Can’t you hear my call? Are you coming to get me now? I’ve been
waiting for, you to come rescue me!”
Thịnh Kiều: “……”
Thẩm Tuyển Ý: “Người anh em! Bài hát này anh hát riêng cho em nghe đấy! Anh biết ngay là em sẽ tới cứu anh mà!”
Thịnh Kiều quay đầu bỏ đi.
Thẩm Tuyển Ý: “Người anh em! Ấy người anh em! Em không thể thấy chết mà không cứu chớ!”
Bước chân Thịnh Kiều vẫn không ngừng.
Thẩm Tuyển Ý tê tâm liệt phế: “Người anh em! Tằng Minh và Phương Chỉ liên
minh rồi! Hai người họ mới nãy lãng phí bảy phát đạn lên người anh, hai
người họ còn tổng cộng 13 phát đạn, em đi một mình là chết chắc luôn đó! Người anh em em cứu anh đi, anh em mình kết liên minh, anh bảo vệ em!
Tìm được thuyền xong đưa em lên thuyền!”
Bước chân Thịnh Kiều khựng lại, cô quay đầu lại hỏi: “Lỡ như đến cuối cùng anh bắn tôi một phát rồi trèo lên thuyền thì sao?”
Thẩm Tuyển Ý: “Người anh em, không gạt em chớ, anh hết sạch cả 10 phát đạn rồi.”
Thịnh Kiều: “???”
Thế mà anh còn luôn mồm nói bảo vệ tôi?
Không có đạn thì anh bảo vệ tôi bằng đầu à?
- Chương 1: Tôi không muốn trở thành kẻ tôi ghét nhất đâu!
- Chương 2: Cô chỉ có thể sống sót tới cuối đời bằng thân phận Thịnh Kiều
- Chương 3: Em tiến hóa rồi. Con người là giống loài không ngừng tiến hóa mà
- Chương 4: Không làm người nổi tiếng nữa, thế có muốn làm người không?
- Chương 5: Tự mình làm trưởng fanclub của mình á?
- Chương 6: Đó là lỗi của thế giới này
- Chương 7: Không thể bị bôi đen tiếp, còn đen nữa thì chín fan cũng chẳng còn
- Chương 8: Cục cưng của em
- Chương 9: Em sẽ đi phóng hỏa đốt rụi cái công ty khốn nạn kia ngay
- Chương 10: Kiện chết cái thứ không biết xấu hổ kia đi! Phải để pháp luật xử phạt nó!
- Chương 11: @ Hoắc Hi: Ủng hộ chấm dứt hợp đồng, cố lên
- Chương 12: Cả cộng đồng mạng thương xót
- Chương 13: Phải đẹp nhất cả thảm đỏ!
- Chương 14: Em là đồ Móng heo mê tr*m bỏ bạn
- Chương 15: Hận không thể cười tươi như hoa nở
- Chương 16: Gameshow ở chung
- Chương 17: Hoắc Hi anh đi nhầm chương trình à?
- Chương 18: Lương một tháng chỉ có hai vạn, không tằn tiện sao nổi
- Chương 19: Tại sao sốt thịt trong bát Hoắc Hi lại nhiều hơn của bọn anh!
- Chương 20: Đạo đức chôn vùi hay nhân tính vặn vẹo thế?
- Chương 21: Tớ có cây chổi này, cậu muốn xem không?
- Chương 22: Hoắc Hi chính là thần hộ mệnh lớn nhất của cô
- Chương 23: Tôi không xứng
- Chương 24: Sao idol cô có vẻ tức giận thế nhỉ?
- Chương 25: Trong tình yêu không thể tham lam
- Chương 26: Đánh! Loại người này chỉ có thể đánh! Giảng đạo lý cũng vô dụng!
- Chương 27: Xin anh dừng ngay đừng thả bùa mê cho em nữa
- Chương 28: Khiến fan của cậu nhìn thấy cái mặt chó má này của cậu
- Chương 29: Chiều fan
- Chương 30: Đâm đầu vào nhà tù vì anh luôn
- Chương 31: Tớ không cần mặt mũi nữa ư?
- Chương 32: Cả fanclub thoát fan chuyển qua làm fan Thịnh Kiều
- Chương 33: Bố anh sẽ cầm gậy gộc tới tẩn anh mất
- Chương 34: Suy xét một chút về studio của anh nhé?
- Chương 35: Anh ấy không giống họ đâu, anh ấy đẹp nhất
- Chương 36: Cô phụ trách đứng đấy cho đẹp thôi
- Chương 37: Thịnh Kiều được sinh ra từ việc tung hường đấy à!?
- Chương 38: Kiều Kiều trưởng thành phải làm những chuyện trưởng thành!
- Chương 39: Em ấy à, có ngốc không cơ chứ
- Chương 40: Cô yêu anh, yêu anh rất nhiều
- Chương 41: Nhảy điệu van-xơ trên bề mặt băng vệ sinh
- Chương 42: Còn dám quấy rầy con bé, bố mày giết chết mày
- Chương 43: Thành thật tung hường của cô đi
- Chương 44: Đây là cố ý giết người
- Chương 45: Đe dọa bằng xác chết
- Chương 46: Chính quyền trung ương cũng sẽ hết lòng ủng hộ chị!
- Chương 47: Nhân dân cả nước đều biết cô sợ ma
- Chương 48: Ngày xưa anh từng đi bán hàng đa cấp đúng không?
- Chương 49: Không cưới tại sao còn thả thính?!
- Chương 50: Về sau chúng ta chính là anh em
- Chương 51: Bác sĩ, tiêm em một mũi Hoắc Hi
- Chương 52: Đám cưới ma
- Chương 53: Em nghĩ ra một chuyện
- Chương 54: Đậu má, cậu ta là bug à?
- Chương 55: Mày nhìn mày đi, mày muốn trốn, nhưng mày đã định sẵn phải chết rồi
- Chương 56: Ngồi bên cạnh anh này
- Chương 57: Yêu đến tận xương tủy
- Chương 58: Tuy rằng là concert của anh, nhưng em cũng rất mệt mà
- Chương 59: Trùm chỉnh ảnh
- Chương 60: Đừng nói trym gà gì cả, chú ý văn minh giữa bạn và tôi
- Chương 61: Quãng đời còn lại trên hoang đảo
- Chương 62: Cậu ta là đại ma vương
- Chương 63: Bố mày thích uống hạc đỉnh hồng
- Chương 64: Chồng siêu sexy xuất hiện muốn lấy mạng em!
- Chương 65: Hôn
- Chương 66: Sẽ bị trời phạt
- Chương 67: Công bố công khai
- Chương 68: Yêu phi
- Chương 69: Cái chỗ này thật sự sẽ ăn thịt người á!
- Chương 70: Phim cung đấu 3D đấy, được xem chùa sao lại không xem
- Chương 71: Hôm nay couple em ship đã gặp nhau chưa?
- Chương 72: Anh hôn lên môi cô
- Chương 73: Đại diện đu idol của toàn dân —— Thịnh Kiều
- Chương 74: Couple Thắng Lợi bất khả chiến bại!
- Chương 75: Dí điện vào trong nước, giật chết anh luôn!
- Chương 76: Tận thế
- Chương 77: Đang khinh thường các bé xác sống chúng tôi ư?
- Chương 78: Con người cuối cùng trên trái đất
- Chương 79: Không tìm nữa, cùng chết đi
- Chương 80: Quan hệ mẹ chồng nàng dâu hòa thuận nhất cả nước
- Chương 81: Tiếp ứng sinh nhật
- Chương 82: Không thể rượu vào làm bừa được
- Chương 83: Nên hôn
- Chương 84: Chồng ơi anh đừng nóng mà, em diễn được!
- Chương 85: Các bạn có biết cái gọi là fan vợ không?
- Chương 86: Người thầy của cô, đã chết một cách uổng phí
- Chương 87: Cô ta hoài nghi Thịnh Kiều hạ cổ cô ta
- Chương 88: Anh ấy sẽ không thích mình chứ?
- Chương 89: Diễn cảnh hôn
- Chương 90: Fan only
- Chương 91: Trong lòng trong mắt chỉ có một mình anh
- Chương 92: Em hoài nghi Hoắc Hi thích em
- Chương 93: Đây đều là giang sơn mà trẫm đã sống chó vì ngươi!
- Chương 94: Con ship được rồi
- Chương 95: Mấy đứa cờ hó ship couple các em hỏng hết rồi
- Chương 96: Cùng nhau ra rạp xem phim đi
- Chương 97: Hãy để biển đề bao phủ chị đi ạ!
- Chương 98: Kiều Kiều lần đầu tiên nói nhớ mình
- Chương 99: Bại lộ
- Chương 100: Nếu như tôi đã đứng dậy, thì sau này sẽ không quỳ nữa
- Chương 101: Hoắc · Nữu Hỗ Lộc · Hi
- Chương 102: Ngoan ngoãn chờ anh trở về
- Chương 103: Đừng quây người anh em của tôi
- Chương 104: Thổ lộ
- Chương 105: Đừng bắt nạt bạn gái tôi
- Chương 106: Anh làm thế này là chịch fan đấy
- Chương 107: Em rất nhớ anh
- Chương 108: Dù gì cháu cũng là học sinh lớp 12 mà
- Chương 109: Đừng quá coi trọng bản thân như vậy
- Chương 110: Tôi không quay nữa
- Chương 111: Nữ thần hát nhảy
- Chương 112: Không mất đi cốt cách kiêu ngạo
- Chương 113: Bắt cóc
- Chương 114: Em yêu anh
- Chương 115: Cô nhất định sẽ đối xử với anh thật tốt thật tốt
- Chương 116: Em thơm ngát thế này
- Chương 117: Vào đoàn phim
- Chương 118: Khí chất nhảm shit của nữ chính
- Chương 119: Hoàng hoa con khỉ
- Chương 120: Đông phong phá
- Chương 121: Em nhìn thấy anh hôn người con gái khác!
- Chương 122: Couple Tiên Nữ
- Chương 123: Chào mẹ chồng
- Chương 124: Em khuyên hai anh chị tốt nhất nên kết hôn tại chỗ
- Chương 125: Con dâu tới tay còn bay mất, tức quá!
- Chương 126: Động tình
- Chương 127: Chúng ta công khai được không
- Chương 128: Em thì yêu anh, anh thì tự do
- Chương 129: Đu idol khổ quá
- Chương 130: Vô địch cô đơn thế nào
- Chương 131: Anh là vua của cô
- Chương 132: Anh muốn em
- Chương 133: Có được anh
- Chương 134: Giải thưởng fan cọc tiêu ba tốt
- Chương 135: Kì thi đại học đáng chết này
- Chương 136: Thăm ban
- Chương 137: Bảo vệ vợ mình kinh quá rồi
- Chương 138: Còn quấy nữa thì tiếp tục
- Chương 139: Suối vàng
- Chương 140: Suối vàng 2
- Chương 141: Suối vàng 3 (Kết thúc gameshow)
- Chương 142: Fan cuồng
- Chương 143: Thành tích thi đại học
- Chương 144: Tạo nghiệt
- Chương 145: Đóng máy
- Chương 146: Hồng nhan hại nước? Có mà hồng nhan hề hước ấy
- Chương 147: Tôi là fan only, không trèo tường
- Chương 148: Tình yêu bị đưa ra ánh sáng
- Chương 149: Giấc mộng của chín trăm triệu thiếu nữ
- Chương 150: Con dâu! Nhìn mẹ chồng đi!
- Chương 151: Ngọt ngào đến khó thở
- Chương 152: Hoàn toàn dựa vào ý trời
- Chương 153: Hôm nay chúng ta đều là yêu tinh chanh
- Chương 154: Mê đắm yêu chiều
- Chương 155: A Phúc bại lộ
- Chương 156: A Phúc! Lăn ra đây ăn đòn!
- Chương 157: Bôi xấu thuyền Thắng Lợi của mị toàn là bọn chó
- Chương 158: Người không bằng ảnh
- Chương 159: Không cày rank không cho ôm
- Chương 160: Đi lên biểu diễn dạng thẳng chân cho mọi người sao
- Chương 161: Hóa ra là anh bước về phía cô đó (Hoàn thành phần chính)
- Chương 162: Ngoại truyện 1: Hôn lễ. Bà Hoắc, chào em
- Chương 163: Ngoại truyện 2: Thẩm và Triệu (phần 1): Couple Thần dụ
- Chương 164: Ngoại truyện 3: Bố ơi, mình đi đâu thế? (Phần một) Củng cố fan là phải dạy từ thủa còn thơ
- Chương 165: Ngoại truyện 4: Bố ơi, mình đi đâu thế? (Phần hai) Là Hoắc Tiểu Hi làm liên lụy bố
- Chương 166: Ngoại truyện 5: Thẩm & Triệu (Phần hai) Anh chàng làm gì mà nhảm shit chứ
- Chương 167: Ngoại truyện 6: Bố ơi, mình đi đâu thế? (Phần ba) [Hoàn thành toàn bộ]