Trang chủ

Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1127: Đối chiến cửu Suất (2)


- Tả Thiên Khung, ta không muốn nói nhảm với ngươi.
Ngươi có đồng ý gia nhập Phi Linh môn ta không?
Tả Thiên Khung dừng bước, áo choàng được gỡ xuống, ánh mắt khẽ biến đổi nói:
- Ta đây đã quen tự do tự tại, đa tạ ý tốt của ngươi.

- Hừ, Tả Thiên Khung.
Ngươi đừng không biết xấu hổ, nếu như không nghe lời thì đừng trách ta không khách khí.

Ánh mắt Lục Thiếu Du bắn ra sự lạnh lẽo, thân hình lập tức bước về phía trước, chân khí bùng ra, không giang chung quanh lập tức lắc lư, khí tức nhanh chóng phóng ra.

- Vũ Suất thất trọng.

Giờ phút này sau khi khí tức Lục Thiếu Du phóng ra, Tả Thiên Khung nhanh chóng nhìn ra được thực lực của Lục Thiếu Du.
Bằng ấy tuổi mà đã là Vũ Suất thất trọng, nghe nói còn là vũ giả ngũ hệ vô cùng khủng bố.
Người này quả thực không hề dễ chọc.

- Người trẻ tuổi, ngươi đừng quá kiêu ngạo.
Lúc trước lão phu hành tẩu Cổ Vực thì không biết ngươi còn ở nơi nào.
Sợ rằng hôm nay ngươi cũng không ngăn được ta.
Ta có thể cho Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cùng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh vài phần mặt mũi, đối với những câu nói vừa rồi của ngươi coi như không nghe thấy.

Ánh mắt Tả Thiên Khung trầm xuống, tuy rằng hắn có thương thế trên người, thế nhưng chỉ là Vũ Suất thất trọng hắn cũng không đặt vào trong lòng.

- Cậy già lên mặt sao? Tuổi càng lớn thì da mặt cũng càng dày, ngươi lên mặt sai người rồi.
Để ta nhìn xem thực lực của Vũ Suất cửu trọng rốt cuộc tới mức nào.

Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng.
Hắn vừa mới đột phá Vũ Suất thất trọng, mà người này lại là Vũ Suất cửu trọng, cũng vừa vặn thử thực lực một phen.

Thanh âm vừa dứt, Lục Thiếu Du bước về phía trước mấy bước, một cỗ khí tức cường hãn bắt đầu tuôn ra.

- Lục Thiếu Du, ngươi đừng quá phận.
Để ta giáo huấn ngươi một lần, Vũ Suất thất trọng ở trước mặt lão phu còn chưa có tư cách kiêu ngạo.

Ánh mắt Tả Thiên Khung nhìn về phía Lục Thiếu Du tràn ngập hàn ý.
Nào có mấy người dám nói chuyện với hắn như vậy.
Tuy rằng có chút cố kỵ Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cùng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, quan trọng nhất chính là Lữ Chính Cường của Linh Thiên môn thế nhưng bây giờ hắn không nhịn được nữa.
Giáo huấn tiểu tử không biết trời cao đất rộng này một chút cũng được.

Thanh âm Tả Thiên Khung vừa dứt, ánh mắt đột nhiên lạnh lẽo, năm ngón tay khẽ động, năm đạo chân khí nóng bỏng đột nhiên từ trên đầu ngón tay bắn ra nhanh chóng ngưng tụ thành một đạo trảo ấn, mang theo kình khí hung hãn xé gió trực tiếp bắn về phía Lục Thiếu Du.
Kình khí mang theo tiếng gió trầm thấp vang vọng trong hạp cốc.

Khi đạo trảo ấn này còn cách Lục Thiếu Du một trượng, khóe miệng Lục Thiếu Du khẽ nhếch lên vô cùng tà dị.
Thủ ấn trong tay đột nhiên khẽ động, ngay sau đó không gian quanh người trực tiếp được một mảnh quang mang bao phủ.
Ngay lúc đó chân khí bàng bạc từ trong cánh tay tuôn ra.
Khí thế mạnh mẽ trong nháy mắt bạo phát.
Chân khí nóng bỏng tuôn ra ngoài, một đạo quyền ấn tràn ngập hỏa diễm trực tiếp được đánh về phía trước.

Bình luận