Tổng Tài Tàn Khốc Đoạt Ái
Chương 80: Lời Muốn Nói Người Lại Không Thể Nghe
- Chương 1: Tàn Sát Trước Đêm Sinh Nhật
- Chương 2: Giai Kỳ
- Chương 3: Vị Khách
- Chương 4: Rượu Và Gương
- Chương 5: Chiếc Vòng Cổ Hoa Hồng
- Chương 6: Lời Đề Nghị Không Cho Phép Từ Chối
- Chương 7: Tôi Đưa Em Về
- Chương 8: Người Ngắm Người Ngắm Trăng
- Chương 9: Chiếc Túi Xách Bỏ Quên
- Chương 10: Mùi Hương
- Chương 11: Vị Tân Tổng Giám Đốc Thần Bí
- Chương 12: Người Phụ Nữ Thú Vị
- Chương 13: Mệnh Lệnh
- Chương 14: Áp Lực Của Lôi Tổng
- Chương 15: Yêu Sâu Đậm
- Chương 16: Tề Yến Thanh Trêu Chọc
- Chương 17: Tên Đạo Diễn Họ Vu
- Chương 18: Nguy Hiểm Tìm Đến Tận Cửa
- Chương 19: Rước Sói Vào Nhà
- Chương 20: Tuân Phục
- Chương 21: Đe Doạ
- Chương 22: Càng Biết Rõ Càng Đau Lòng
- Chương 23: Lời Thỉnh Cầu
- Chương 24: Tin Dữ
- Chương 25: Món Đồ Chơi Mới
- Chương 26: Lạnhcàng Thêm Lạnh
- Chương 27: Nhục Nhã Trong Thư Phòng
- Chương 28: Bản Hợp Đồng Tàn Nhẫn
- Chương 29: Kẻ Tự Mãn Đáng Sợ
- Chương 30: Nhớ Anh
- Chương 31: Thích
- Chương 32: Nức Nở Bùng Phát
- Chương 33: Khi Phụ Nữ Có Tiền Họ Chẳng Cần Đàn Ông Nữa!
- Chương 34: Tôi Muốn Hôn Emdịu Dàng
- Chương 35: Người Tàn Nhẫn Như Ngài
- Chương 36: Trong Mắt Kẻ Si Tình
- Chương 37: Tất Cả Chỉ Là Một Vở Kịch
- Chương 38: Mị Dược
- Chương 39: Cô Là Hoa Hắn Là Ong Mật H
- Chương 40: Lần Nữa Hoan Ái H
- Chương 41: Rồi Em Sẽ Phải Tới Tìm Tôi
- Chương 42: Trong Cơn Say Cuồng Quẫy
- Chương 43: Trong Cơn Cuồng Say Gọi Tên Người Khác H
- Chương 44: Lam Nghi
- Chương 45: Một Vài Bí Mật
- Chương 46: Ở Nhà Của Hắn Ăn Cơm Cùng Hắn
- Chương 47: Sét Đánh Ngang Tai
- Chương 48: Giai Kỳ Uống Thuỷ Ngân
- Chương 49: Tôi Còn Đứng Đây Thần Chết Cũng Không Mang Được Em Đi
- Chương 50: Hắn Như Bậc Đế Vương
- Chương 51: Trước Đám Phóng Viên Hắn Hôn Cô!
- Chương 52: Em Đã Từng Bao Giờ Bị Thiêu Sống Chưa
- Chương 53: Tình Trong Đôi Mắt
- Chương 54: Hắn Đã Trói Được Cô
- Chương 55: Tại Sao Em Lại Tàn Nhẫn Như Vậy
- Chương 56: Vết Máu Của Lôi Triệt
- Chương 57: Hay Làanh Về Nhà Đi
- Chương 58: Không Phải Đồ Ănmà Là Quot;emquot; Ngon!
- Chương 59: Eq Của Người Nào Đó
- Chương 60: Trái Tim Lạc Nhịp
- Chương 61: Sự Dịu Dàng Của Lôi Tiên Sinh
- Chương 62: Đêm Say H
- Chương 63: Lúc Đó Anh Đang Nhớ Em
- Chương 64: Chạy Trốn Khỏi Sự Thật Tàn Nhẫn
- Chương 65: Trong Đêm Mưa Rơi
- Chương 66: Cuồng Ghen H
- Chương 67: Sau Cơn Hoan Ái H
- Chương 68: Nguy Hiểm
- Chương 69: Sát Thủ Máu Tươi Và Những Xác Chết
- Chương 70: Lôi Triệt Tới
- Chương 71: Giai Nhi! Anhyêu Em!
- Chương 72: Tên Bệnh Nhân Phiền Nhiễu
- Chương 73: Lôi Triệt Nhảy Lầu
- Chương 74: Chỉ Muốn Nhìn Em Thêm Một Chút
- Chương 75: Em Đi Đâu Anh Theo Đấy
- Chương 76: Hãy Để Anh Bảo Vệ Em
- Chương 77: Dịu Ngọt
- Chương 78: Trúng Độc
- Chương 79: Lôi Triệt Chết
- Chương 80: Lời Muốn Nói Người Lại Không Thể Nghe
- Chương 81: Người Phụ Nữ Bí Ẩn
- Chương 82: Lừa Được Em Rồi Bé Con!
- Chương 83: Thật Thật - Giả Giả
- Chương 84: Bí Mật Che Dấu
- Chương 85: Trăn Trở
- Chương 86: Là Tôi Gả Cho Cô Ấy
- Chương 87: Cuộc Đời Của Em Để Anh Chăm Sóc
- Chương 88: Trên Bờ Biển Xanh Sâu Thẳm
- Chương 89: Bữa Tối Nóng Bỏng H
- Chương 90: Sinh Con Cho Anh H
- Chương 91: Cơn Giận Dữ Của Lam Nghi
- Chương 92: Bắn Tỉa
- Chương 93: Chỉ Cách Sự Thật Một Bước Chân
- Chương 94: Và Anh Thuộc Về Em
- Chương 95: Muộn Màng Và Tàn Nhẫn
- Chương 96: Đuổi Cùng Giết Tận
- Chương 97: Tan Cửa Nát Nhà
- Chương 98: Tôi Ước Anh Chết Rục Trong Tù!
- Chương 99: Phán Quyết
- Chương 100: Dấu Hiệu Mang Thai
- Chương 101: Hoài Thai
- Chương 102: Tất Cả Chỉ Là Một Âm Mưu
- Chương 103: Chào Mừng Tới Địa Ngục
- Chương 104: Suy Đoán Của Tề Yến Thanh
- Chương 105: Khám Thai
- Chương 106: Sự Cưng Chiều Của Lôi Triệt
- Chương 107: Anh Thích Con Trai Hay Con Gái
- Chương 108: Bắt Cóc
- Chương 109: Điệu Hổ Ly Sơn
- Chương 110: Nhận Tin Dữ Phần 1
- Chương 111: Nhận Tin Dữ Phần 2
- Chương 112: Kẻ Phản Bội
- Chương 113: Cốt Nhục
- Chương 114: Sự Thật Ớn Lạnh
- Chương 115: Họng Súng Ân Oán
- Chương 116: Cuộc Gọi Không Ngờ Tới
- Chương 117: Nếu Có Kiếp Sau
- Chương 118: Thất Hứa
- Chương 119: Kinh Hoàng
- Chương 120: Oan Nghiệt End
- Chương 121: Ngoại Truyện 1 Ba Năm Sau
- Chương 122: Ngoại Truyện 2 Xin Quay Về Bên Anh
- Chương 123: Ngoại Truyện 3 Dịu Dàng Như Gió
- Chương 124: Ngoại Truyện 4 Quá Khứ Của Lôi Triệt Phần 1
- Chương 125: Ngoại Truyện 5 Quá Khứ Của Lôi Triệt Phần 2
- Chương 126: Ngoại Truyện 6 Những Lời Đầu Tiên
- Chương 127: Ngoại Truyện 7 Em Xin Lỗi
- Chương 128: Ngoại Truyện 8 Lý Do Đằng Sau Sự Im Lặng
- Chương 129: Ngoại Truyện 9 Khao Khát H
- Chương 130: Ngoại Truyện 10 Trở Về
- Chương 131: Ngoại Truyện 11 Hạnh Phúc Vẹn Toàn Đại Kết Cục
_ Không! Điều này không thể là sự thật được! Anh ấy không thể chết được! Tôi không tin! TÔI KHÔNG TIN! Giai Kỳ lắc đầu, ánh mắt mờ mịt như thể bị phủ một làn sương mờ đặc.
Đôi chân chênh vênh lùi lại, Giai Kỳ nhìn vào gương mặt bối rối của vị bác sĩ, lại nhìn dáng vẻ thất thần của Nhiếp Phong và Tề Yến Thanh, trái tim cô đau thắt lại, lồng ngực như thể bị một chiếc búa tạ cả ngàn cân đáng xuống.
_ Các người đang lừa tôi đúng không? Các người đang lừa tôi đúng không? Anh ấy không chết! Anh ấy không chết đâu! Giai Kỳ khàn khàn lên tiếng, gương mặt xinh đẹp của cô tái nhợt đi trắng bệch bạc như một bức tượng thạch cao.
Kí ức đau thương ám ảnh vụ tai nạn năm đó như một bóng ma dần dần quay trở lại, vươn những móng tay sắc nhọn ra cào xé lấy trái tim, lấy lồng ngực cô.
Giai Kỳ lắc đầu, nhìn Nhiếp Phong như cầu cứu, cô nghẹn ngào thở dốc, vừa khóc vừa cười, nghẹn ngào thốt lên… _ Nhiếp Phong! Nếu như chuyện này là các anh và Lôi Triệt bày ra thì không hay đâu! Không vui chút nào đâu! Nhiếp Phong nhìn Tề Yến Thanh, gương mặt điển trai của hắn phảng phất một nét u buồn câm lặng, bên cạnh hắn, Tề Yến Thanh cũng giống như đãh óa thành một tượng đá, chỉ có nỗi kinh hoàng là không thể che dấu khỏi đôi mắt hắn.
Hắn gần như hóa đá rồi, ánh mắt vừa bất lực vừa tiều tụy, giống như chính Giai Kỳ, hắn cũng không tin vào chuyện này! Biểu cảm trên gương mặt của Nhiếp Phong và Tề Yến Thanh kiến Giai Kỳ sợ hãi, niềm hi vọng nhỏ nhoi của cô gần như đã bị dáng vẻ của hai người đó làm cho tiêu tan.
Ngay cả vị bác sĩ bên cạnh cũng vô cùng sầu thảm, thanh âm của ông vang lên khàn đặc lại… _ Giai Kỳ tiểu thư! Xin tiểu thư đừng quá đau buồn! Thanh âm giọng nói của vị bác sĩ đó làm cho Giai Kỳ sợ hãi đến mức hóa ra tức giận.
Cô cũng mặc kệ đây là hành lang bệnh viện, điên loạn hét lên.
_ Thôi! Thôi ngay đi! Tôi nói mấy người thôi ngay cái trò này lại đi! Không có vui gì đâu! LÔI TRIỆT! ANH TỈNH RỒI THÌ MAU RA ĐÂY CHO EM! EM KHÔNG THẤY VUI VỚI CÁI TRÒ NÀY CỦA….
Cạch! Tiếng cửa phòng cấp cứu lặng lẽ mở ra, sau đó là các y bác sĩ thực hiện ca phẫu thuật, người nào cũng khẩu trang rời khỏi mặt, mũ bảo hộ rời khỏi đầu, gương mặt bệch bạc và dáng điệu thất thểu, cả không khí bao trùm là sự u ám đến rợn người, giống như không khí trong nhà xác, lặng lẽ đẩy băng ca cứu thương ra khỏi phòng cấp cứu.
Những tiếng gào thét của Giai Kỳ đột nhiên khựng lại khi nhìn vào chiếc băng ca lạnh ngắt ấy, người nằm trên đó đang được các y bác sĩ đẩy ra, phủ một tấm vải trắng kín bưng từ chân đến hết gương mặt của Lôi Triệt… Hình ảnh ấy đã đánh gục hoàn toàn niềm hi vọng, cho dù là nhỏ nhoi nhất của cô, rằng tất cả chỉ là trò đùa.
Tiếng xe đẩy nghiến xuống nền gạch lạch cạch, nghiến cả vào trong trái tim cô, lạo xạo, đau đớn… Y bác sĩ nhìn Giai Kỳ, nhìn Nhiếp Phong và Tề Yến Thanh, gương mặt tất cả mọi người đều giống như đang tham dự tang lễ người thân của mình, không khí chết chóc ám ảnh bủa vây...rồi mọi người không ai nói với ai, đồng loạt nghiêm người cúi đầu xuống, nghẹn giọng mà nói...!_ Chúng tôi...thành thật....
Xin lỗi! Tiếng nấc của Giai Kỳ bật ra như thể một con thú nhỏ bị thương.
Nhiếp Phong sợ cô làm điều dại dột, lập tức tiến tới, bàn tay hắn nắm lấy cánh tay cô đang lạnh toát mà run bắn lên, nỗi đau hiện trên gương mặt hắn, khiến chính hắn cũng không dám nhìn vào băng ca, khiến cho cả Tề Yến Thanh cũng phải quay đầu đi...!Gương mặt hắn co dúm lại như thể bị trúng kịch độc, dường như, khóe mắt sâu thẳm của hắn cũng đã ướt....
!Vị bác sĩ gật nhẹ đầu, ra dấu cho mọi người đẩy Lôi Triệt đi...Tiếng bánh xe kẹt nhẹ khẽ di chuyển, Lôi Triệt được đẩy đi, lặng lẽ lướt qua...!Cánh tay Giai Kỳ bị Nhiếp Phong giữ chặt lại, cô trơ mắt bất lực nhìn chiếc băng chở Lôi Triệt lẳng lặng đẩy qua cô, trước mắt cô đột nhiên hiện ra hình ảnh hắn đang mỉm cười, từ tốn dậy cô xoay trò rubik...!_ KHÔNG! TRIỆT! Giai Kỳ vùng ra khỏi cánh tay của Nhiếp Phong, trước ánh mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người, Giai Kỳ lao tới chiếc băng ca, cánh tay cô vươn ra ôm chặt lấy thân mình cứng nhắc của Lôi Triệt, giữ chặt lấy hắn trong vòng tay mình.
_ Không! Tôi không cho các người đẩy anh ấy đi! _ Giai Kỳ! Giai Kỳ chẳng còn màng đến xung quanh nữa, gương mặt cô ướt đẫm nước mắt như thể đang đứng dưới trời mưa bàn tay của cô run rẩy vươn tới, trước ánh mắt bối rối của tất cả mọi người, đau đớn kéo tấm vải trắng phủ trên mặt hắn xuống...!Tiếng kêu đau đớn bật ra khỏi lồng ngực, Giai Kỳ nhắm mắt, bàn tay cô giữ chặt lấy đôi môi mình để ngăn không cho tiếng khóc quặn thắt bật ra...!Lôi Triệt nhắm nhiền mắt, gương mặt tuấn mỹ cao ngạo của hắn giống như đang say ngủ, đôi môi tái nhợt và làn da trắng bệch....
hoàn toàn là biểu hiện của trúng độc...! _ Hức....
ư....
!Giai Kỳ khóc đến thảm thương, những ngón tay cô bám nhẹ lên bả vai hắn, chạm vào làn da lạnh ngắt của hắn, níu chặt lấy lớp áo của hắn...!_Triệt....
! Tiếng gọi khàn đặc của Giai Kỳ vang lên, rất nhỏ, như thể chỉ để cho mình hắn nghe thấy...Cô nhìn vào gương mặt cao ngạo như đang say ngủ của hắn, ngón tay cô run rẩy chạm lên đường quai hàm cứng cỏi của hắn, cảm giác ráp rất nhẹ....
Giai Kỳ nghiêng đầu, áp tai lên lồng ngực của Lôi Triệt...!Cô nín thở....
nghẹn ngào chờ đợi....
!Không có gì cả! Không có tiếng đập nào cả!1 Không còn tiếng nhịp tim trầm ổn tĩnh lặng của hắn, nhịp tim mạnh mẽ luôn mang lại cảm giác an toàn cho cô....
!Không còn nữa….
! _ Kh…không….
không! Giai Kỳ níu chặt lấy áo ngực hắn, mặc dù dưới thời tiết mùa đông lạnh giá mà bàn tay cô vẫn cứ túa đổ dấp dính mồ hôi, nước mắt của cô như từng hạt mưa nhỏ, tí tách lên ngực áo hắn, lên cả gương mặt cao ngạo đẹp đẽ cứng đờ tựa tượng sáp kia, ngón tay cô run rẩy chạm lên gương mặt hắn…những ngón tay của cô cũng lạnh toát đi….
_ Triệt….
! Giai Kỳ nghẹn giọng gọi hắn, thanh âm khàn đặc của cô tưởng như thể không còn hơi tiếng, nụ cười héo hon, đẹp đẽ mà bi thương tuyệt vọng hiện trên môi cô khi cô cố sức gọi tên hắn… _ Triệt….
.
Anh ơi….
! Nhưng đáp lại tất cả, chỉ là sự im lặng đến đáng sợ của Lôi Triệt, cũng nỗi đau đớn kiệt quệ của Giai Kỳ.
Cô hoảng loạn ôm lấy hắn, ánh mắt cô hướng về phía Nhiếp Phong và Tề Yến Thanh như tìm kiếm sự cầu cứu, nỗi đau trong đôi mắt cô chất chứa tới mức khiến hai người đàn ông từng trải như Nhiếp Phong và Tề Yến Thanh cũng không khỏi đau lòng.
Giai Kỳ cúi xuống nhìn gương mặt cao ngạo như đang say ngủ của Lôi Triệt, gương mặt của hắn lúc này tại sao thật bình yên? _ Triệt….
! Giai Kỳ gọi hắn, âm thanh nhỏ bé như một cơn gió thoảng.
Cô nắm lấy bả vai hắn, khẽ khàng lay rất nhẹ… _ Tỉnh lại đi anh….
đừng ngủ nữa! Tỉnh lại nhìn em đi anh! _ Giai Kỳ….
Tiếng Nhiếp Phong đau lòng cất lên, nhưng Tề Yến Thanh liền lập tức cản lại, ánh mắt thâm trầm sâu thẳm của hắn nhìn Nhiếp Phong đầy ẩn ý, và từ từ lắc đầu… Tất cả….
đều không muốn xen vào giữa hai người họ….
trong giờ khắc này! _ Triệt! Giai Kỳ vẫn gọi tên hắn, gọi rất dịu dàng….
cho dù nỗi đau sâu sắc trong lòng cô đang có là thật….
.
rất thật! Giai Kỳ nhìn Lôi Triệt im lìm như một tượng sáp, ánh mắt lúc nào cũng uy lực và sắc bén ấy, nhưng khi nhìn cô lại vô cùng dịu dàng, thanh âm trầm ấm của nụ cười tự tin của hắn….
Ông trời ơi! Con xin người chỉ một lần thôi, xin cho con được nhìn thấy lại! Không một tiếng gào thét! Không một cơn vật vã! Không một tiếng động! Giai Kỳ chỉ đứng ôm Lôi Triệt, tất cả nỗi đau cô đang bộc lộ ra đều rất lặng lẽ, hoàn toàn không hề có một chút dữ dội điên cuồng, nhưng sự dằn vặt trong từng ánh mắt cô nhìn hắn, từng cử chỉ run rẩy vuốt ve nhẹ nhàng trên gương mặt hắn của cô…lại khiến cho tất cả mọi người chứng kiến đều như thắt chặt gan ruột.
Giai Kỳ thì chẳng còn suy nghĩ được gì nữa, mọi thứ xung quanh cô bây giờ…chỉ là Lôi Triệt mà thôi! Cô nhớ đến ánh mắt cao ngạo mà tự tin, đến ánh nhìn sắc bén như chim ưng, sâu hút nhưng mỗi lần nhìn cô đều rất dịu dàng, và lúc nào cũng ẩn chứa một tình yêu khắc khoải ấy….
Cô nhớ cả nụ cười rộng hào sáng, với khóe môi mỏng thường nhếch cao lên, nụ cười của kẻ luôn tự tin vào sức mạnh bản thân mình, ngạo nghễ và tự mãn, nhưng lại luôn ẩn chứa sự cô đơn….
Cô nhớ cả giọng nói trầm ấm, thanh âm như thể hơi rượu vang như có thể chuốc say người khác ấy… Nhớ cả mùi xạ hương sang trọng thơm ngát luôn vương trên quần áo của hắn… Nhớ cả nỗi sợ hãi cùng cơn tuyệt vọng trong ánh mắt hắn khi hắn cố sức níu cô lại, cơn hoảng loạn đáng lí sẽ không bao giờ xuất hiện tại nơi một người như hắn….
Nhớ cả buổi sáng nay khi hắn nhìn cô rất dịu dàng nói ra ba từ “Anh yêu em”…! Giai Kỳ gục đầu trên bải vai hắn, cô không thể tin rằng đây là sự thật….
Cô không thể tin được Lôi Triệt….
thật sự đã chết! Ánh mắt cô tha thiết nhìn hắn, khắc khoải chờ mong một phép lạ xảy ra….
Nhưng chẳng hề có gì! _ Triệt….
Giai Kỳ đờ dại gọi hắn, mắt cô nhìn vào đôi môi đang khép chặt của hắn, nghẹn ngào….
Trong khoảng khắc ấy….
Giai Kỳ nấc nghẹn, run rẩy thốt lên….
_ Triệt….
em….
cần anh….
.
1 Em….
yêu anh! Lời muốn nói cho người muốn nghe….
giờ lại không thể nghe thấy nữa….
Và cô nhắm mắt lại, chầm chậm đặt đôi môi run rẩy của mình lên đôi môi giá lạnh khép chặt của Lôi Triệt….
**** FOLLOW KỲ KỲ NHA ❤️ Yêu thương.
- Chương 1: Tàn Sát Trước Đêm Sinh Nhật
- Chương 2: Giai Kỳ
- Chương 3: Vị Khách
- Chương 4: Rượu Và Gương
- Chương 5: Chiếc Vòng Cổ Hoa Hồng
- Chương 6: Lời Đề Nghị Không Cho Phép Từ Chối
- Chương 7: Tôi Đưa Em Về
- Chương 8: Người Ngắm Người Ngắm Trăng
- Chương 9: Chiếc Túi Xách Bỏ Quên
- Chương 10: Mùi Hương
- Chương 11: Vị Tân Tổng Giám Đốc Thần Bí
- Chương 12: Người Phụ Nữ Thú Vị
- Chương 13: Mệnh Lệnh
- Chương 14: Áp Lực Của Lôi Tổng
- Chương 15: Yêu Sâu Đậm
- Chương 16: Tề Yến Thanh Trêu Chọc
- Chương 17: Tên Đạo Diễn Họ Vu
- Chương 18: Nguy Hiểm Tìm Đến Tận Cửa
- Chương 19: Rước Sói Vào Nhà
- Chương 20: Tuân Phục
- Chương 21: Đe Doạ
- Chương 22: Càng Biết Rõ Càng Đau Lòng
- Chương 23: Lời Thỉnh Cầu
- Chương 24: Tin Dữ
- Chương 25: Món Đồ Chơi Mới
- Chương 26: Lạnhcàng Thêm Lạnh
- Chương 27: Nhục Nhã Trong Thư Phòng
- Chương 28: Bản Hợp Đồng Tàn Nhẫn
- Chương 29: Kẻ Tự Mãn Đáng Sợ
- Chương 30: Nhớ Anh
- Chương 31: Thích
- Chương 32: Nức Nở Bùng Phát
- Chương 33: Khi Phụ Nữ Có Tiền Họ Chẳng Cần Đàn Ông Nữa!
- Chương 34: Tôi Muốn Hôn Emdịu Dàng
- Chương 35: Người Tàn Nhẫn Như Ngài
- Chương 36: Trong Mắt Kẻ Si Tình
- Chương 37: Tất Cả Chỉ Là Một Vở Kịch
- Chương 38: Mị Dược
- Chương 39: Cô Là Hoa Hắn Là Ong Mật H
- Chương 40: Lần Nữa Hoan Ái H
- Chương 41: Rồi Em Sẽ Phải Tới Tìm Tôi
- Chương 42: Trong Cơn Say Cuồng Quẫy
- Chương 43: Trong Cơn Cuồng Say Gọi Tên Người Khác H
- Chương 44: Lam Nghi
- Chương 45: Một Vài Bí Mật
- Chương 46: Ở Nhà Của Hắn Ăn Cơm Cùng Hắn
- Chương 47: Sét Đánh Ngang Tai
- Chương 48: Giai Kỳ Uống Thuỷ Ngân
- Chương 49: Tôi Còn Đứng Đây Thần Chết Cũng Không Mang Được Em Đi
- Chương 50: Hắn Như Bậc Đế Vương
- Chương 51: Trước Đám Phóng Viên Hắn Hôn Cô!
- Chương 52: Em Đã Từng Bao Giờ Bị Thiêu Sống Chưa
- Chương 53: Tình Trong Đôi Mắt
- Chương 54: Hắn Đã Trói Được Cô
- Chương 55: Tại Sao Em Lại Tàn Nhẫn Như Vậy
- Chương 56: Vết Máu Của Lôi Triệt
- Chương 57: Hay Làanh Về Nhà Đi
- Chương 58: Không Phải Đồ Ănmà Là Quot;emquot; Ngon!
- Chương 59: Eq Của Người Nào Đó
- Chương 60: Trái Tim Lạc Nhịp
- Chương 61: Sự Dịu Dàng Của Lôi Tiên Sinh
- Chương 62: Đêm Say H
- Chương 63: Lúc Đó Anh Đang Nhớ Em
- Chương 64: Chạy Trốn Khỏi Sự Thật Tàn Nhẫn
- Chương 65: Trong Đêm Mưa Rơi
- Chương 66: Cuồng Ghen H
- Chương 67: Sau Cơn Hoan Ái H
- Chương 68: Nguy Hiểm
- Chương 69: Sát Thủ Máu Tươi Và Những Xác Chết
- Chương 70: Lôi Triệt Tới
- Chương 71: Giai Nhi! Anhyêu Em!
- Chương 72: Tên Bệnh Nhân Phiền Nhiễu
- Chương 73: Lôi Triệt Nhảy Lầu
- Chương 74: Chỉ Muốn Nhìn Em Thêm Một Chút
- Chương 75: Em Đi Đâu Anh Theo Đấy
- Chương 76: Hãy Để Anh Bảo Vệ Em
- Chương 77: Dịu Ngọt
- Chương 78: Trúng Độc
- Chương 79: Lôi Triệt Chết
- Chương 80: Lời Muốn Nói Người Lại Không Thể Nghe
- Chương 81: Người Phụ Nữ Bí Ẩn
- Chương 82: Lừa Được Em Rồi Bé Con!
- Chương 83: Thật Thật - Giả Giả
- Chương 84: Bí Mật Che Dấu
- Chương 85: Trăn Trở
- Chương 86: Là Tôi Gả Cho Cô Ấy
- Chương 87: Cuộc Đời Của Em Để Anh Chăm Sóc
- Chương 88: Trên Bờ Biển Xanh Sâu Thẳm
- Chương 89: Bữa Tối Nóng Bỏng H
- Chương 90: Sinh Con Cho Anh H
- Chương 91: Cơn Giận Dữ Của Lam Nghi
- Chương 92: Bắn Tỉa
- Chương 93: Chỉ Cách Sự Thật Một Bước Chân
- Chương 94: Và Anh Thuộc Về Em
- Chương 95: Muộn Màng Và Tàn Nhẫn
- Chương 96: Đuổi Cùng Giết Tận
- Chương 97: Tan Cửa Nát Nhà
- Chương 98: Tôi Ước Anh Chết Rục Trong Tù!
- Chương 99: Phán Quyết
- Chương 100: Dấu Hiệu Mang Thai
- Chương 101: Hoài Thai
- Chương 102: Tất Cả Chỉ Là Một Âm Mưu
- Chương 103: Chào Mừng Tới Địa Ngục
- Chương 104: Suy Đoán Của Tề Yến Thanh
- Chương 105: Khám Thai
- Chương 106: Sự Cưng Chiều Của Lôi Triệt
- Chương 107: Anh Thích Con Trai Hay Con Gái
- Chương 108: Bắt Cóc
- Chương 109: Điệu Hổ Ly Sơn
- Chương 110: Nhận Tin Dữ Phần 1
- Chương 111: Nhận Tin Dữ Phần 2
- Chương 112: Kẻ Phản Bội
- Chương 113: Cốt Nhục
- Chương 114: Sự Thật Ớn Lạnh
- Chương 115: Họng Súng Ân Oán
- Chương 116: Cuộc Gọi Không Ngờ Tới
- Chương 117: Nếu Có Kiếp Sau
- Chương 118: Thất Hứa
- Chương 119: Kinh Hoàng
- Chương 120: Oan Nghiệt End
- Chương 121: Ngoại Truyện 1 Ba Năm Sau
- Chương 122: Ngoại Truyện 2 Xin Quay Về Bên Anh
- Chương 123: Ngoại Truyện 3 Dịu Dàng Như Gió
- Chương 124: Ngoại Truyện 4 Quá Khứ Của Lôi Triệt Phần 1
- Chương 125: Ngoại Truyện 5 Quá Khứ Của Lôi Triệt Phần 2
- Chương 126: Ngoại Truyện 6 Những Lời Đầu Tiên
- Chương 127: Ngoại Truyện 7 Em Xin Lỗi
- Chương 128: Ngoại Truyện 8 Lý Do Đằng Sau Sự Im Lặng
- Chương 129: Ngoại Truyện 9 Khao Khát H
- Chương 130: Ngoại Truyện 10 Trở Về
- Chương 131: Ngoại Truyện 11 Hạnh Phúc Vẹn Toàn Đại Kết Cục