Trang chủ

Thần Trong Các Vị Thần

Chương 300



Chỉ thấy cô ta mang theo vẻ mặt không hài lòng bước tới trước mặt Tiền Thế Kiệt , giận dữ nói : “ này , trời còn chưa sáng , định trốn đi đâu đó ??” “ cái này ….
.
” Tiền Thế Kiệt có chút bất ngờ vì sự xuất hiện của Isbel , chẳng lẽ thông tin bỏ trốn của mình bị lộ rồi sao ?? là lão Pole ….
.
“ cái này là cái gì ? nói mau , anh định đi đâu đó ?” Isbel nghiến răng nghiến lợi giận dữ quát .
Tiền Thế Kiệt gượng cười gãi gãi đầu , nói : à , à ….
Tôi định đi tập thể dục thôi mà ….
.
” tập thể dục ? tập thể dục phải mang theo kiếm và túi hành lý sao ?? Isbel vô cùng bất mãn vì Tiền Thế Kiệt đang nói dối mình , trong đôi mắt tràn đầy khói lửa : “ đi tập thể dục à ? được thôi , tôi đi với anh .
” nói xong , quay người lại mở cửa ra .
sau đó quay lại , mang theo ánh mắt “ đừng hòng bỏ đi 1 mình” nhìn chằm chằm vào anh ta .
Mẹ kiếp ! cái vụ gì thế này ? ả làm như là vợ mình chắc , muốn đi đâu cũng phải ả cho phép sao ? Tiền Thế Kiệt có chút bực bội , trầm giọng nói : “ đừng đùa nữa ,cô hãy vào trong phòng nghỉ đi , tôi có công việc phải đi xa vài ngày .
” ” công việc ,công việc gì ? định đi tới khu rừng băng phong chứ gì ?” Isbel mếu môi nói : “ chẳng phải anh đã bỏ tiền thuê tôi dẫn anh đi tới đó sao ? vì sao giờ đây lại tự bỏ đi 1 mình ?” Tiền Thế Kiệt dùng tay xoa xoa trán mình ,lạnh lạnh nói : “ thôi đủ rồi , Isbel ! chuyến đi lần này rất nguy hiểm .
vả lại , với thực lực của cô hiện giờ , cũng chẳng giúp ích gì được tôi cả .
cô hãy ở lại đây đi , không cần phải dẫn tôi đi nữa .
ngoài ra , số tiền mà tôi đã bỏ ra thuê cô , xem như xoá bỏ , cô không có nợ gì tôi cả , được chưa nào ??” Isbel 2 tay chống eo , lộ vẻ mặt cực kỳ không hài lòng , quát : “ này , anh xem tôi là 1 người như thế nào đây ? nếu như tôi đã lấy tiền của anh rồi thì nhất định phải dẫn anh đi tới khu rừng băng phong bằng mọi giá .
nếu như để cho người ngoài biết được Isbel này lấy tiền mà không làm việc thì tôi còn mặt mũi gì nữa .
vả lại , tôi còn phải đi tới khu rừng băng phong để giúp chú Pole săn vài con kim nhãn mãng xà .
cho nên , anh muốn hay không muốn , tôi cũng sẽ đi cùng với anh !” Tiền Thế Kiệt bước tới nắm lấy tay của cô ta , nhăn mặt nói : “ thôi đừng đùa nữa , cô có biết rằng trong khu rừng băng phong nguy hiểm tới cỡ nào không ? với thực lực của cô hiện giờ , đi vào trong đó chẳng khác nào tự chui đầu vào chỗ chết .
cô muốn chết là chuyện của cô , nhưng cô đừng có làm phiền và liên luỵ tới tôi , hiểu chưa ?” nghe xong câu nói tuyệt tình của Tiền Thế Kiệt , Isbel cũng đã sửng người , viền mắt của cô ta cũng đã đỏ dần lên , toàn thân run rẩy , dường như có thể khóc bất kỳ lúc nào .
Tiền Thế Kiệt biết rằng câu nói của mình hơi quá đáng , nhất là đối với Isbel .
nhưng mà không còn cách nào khác ,anh ta không muốn Isbel nhấn thân vào nơi nguy hiểm , mặc dù trong lòng không muốn , nhưng chỉ còn cách này mới mong ngăn cản được cô ta đi theo mình .
Bầu không khí im lặng tới đáng sợ , Isbel rất muốn bật khóc ,nhưng cô ta vẫn cố gắng nén lại không để nước mắt chảy ra ngoài .
lúc này , 2 đôi mắt nhìn vào nhau hồi lâu .
qua được hồi lâu , Isbel đột nhiên bật khóc nức nở , vòng tay ôm chặt lấy người Tiền Thế Kiệt .
run giọng nói : “ không được ….
.
tôi ….
Tôi phải đi với anh ….
Tôi ….
Tôi tuyệt đối không để anh đi 1 ….
1 mình ……” trong lòng Tiền Thế Kiệt bỗng nhiên nảy sinh ra 1 cảm giác đau nhức .
anh ta có chút không biết phải làm sao .
dẫn cô ấy theo ? hay không dẫn cô ấy theo ?? Sau 1 hồi đắn đo suy nghĩ , anh ta thở dài 1 tiếng , nhỏ tiếng nói : “ xin lỗi ….
” ” ư !!”


Bình luận