Trang chủ

Thần Trong Các Vị Thần

Chương 122


“ cháu về rồi đây !” Chỉ nghe thấy 1 giọng nói từ bên ngoài cửa tiệm truyền tới .
Isbel từ ngoài đường chạy vào trong cửa tiệm , trên tay có xách 1 chiếc túi vải đựng đầy thức ăn .
mỉn cười nhìn vào Pole , cúi đầu chào hỏi .
Và sau khi ánh mắt của cô ta rơi vào người Tiền Thế Kiệt , tựa như vừa mới bị người ta điểm huyệt vậy .
toàn thân cơ cứng , miệng há to ra hết cỡ , nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt tới nỗi ngơ ngác cả người , ngay cả túi vải trên tay rơi xuống đất lúc nào mà không hay .
Chỉ thấy trước mặt là 1 chàng trai có khuôn mặt thanh tú , trên môi mang theo 1 nụ cười đầy tự tin , mái tóc đen nhánh dài ngang vai được cột thành 1 cái đuôi rùa nhỏ ở phía sau .
trên người đang mặc 1 bộ áo giáp vô cùng lộng lẫy , đường nét hoa văn trên bộ giáp sống động như thật .
toàn thân chàng trai đều tỏ ra 1 khí chất xuất trần , tựa như 1 thiên binh thần tướng đến từ trên trời .
“đó ….
.
đó chính là Tiền Thế Kiệt sao ? là anh ấy sao ?” đó là dòng suy nghĩ duy nhất lập đi lập lại trong đầu của Isbel vào lúc đó .
nhìn thấy Isbel sửng người nhìn chằm chằm vào mình , trên mép miệng của Tiền Thế Kiệt nở 1 nụ cười gian tà , bước tới trước mặt cô ta ,đưa tay nhéo nhẹ lên cằm của Isbel , mỉn cười nói : “ này cô bé , nhìn gì mà nhìn dữ vậy ? đừng có nhìn nhiều quá đó nhé , lỡ không kềm chế được yêu tôi rồi thì khổ đấy , hì hì !” nghe xong lời nói của Tiền Thế Kiệt , Isbel lập tức bừng tỉnh , cô ta lập tức đỏ hết cả khuôn mặt , cắn chặt răng quát : “ xì , ai ….
.
ai mà thèm yêu anh chứ ? đồ….
đồ không biết xấu hổ ?” nói xong đẩy tay Tiền Thế Kiệt ra khỏi cằm mình , cúi đầu xuống chạy thẳng vào trong nhà bếp .
Tiền Thế Kiệt há há cười lớn , nói : “ này , đùa chút thôi mà , làm gì mà đỏ hết cả khuôn mặt thế ? nè , túi thức ăn của cô còn nằm dưới đất nè !!” Pole đứng ở 1 bên lắc đầu thở dài nói : “ ta ước ao giá như mình được như mấy tên thanh niên trẻ tuổi như các cậu quá ….
.

Bình luận