Ngoan, Đừng Chạy
Chương 75: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (5)
- Chương 1: -- Phù phù!
- Chương 2: Anh muốn làm ba dượng của em?
- Chương 3: Tất cả đều là thứ cô thích nhất
- Chương 4: Ai muốn ăn nước miếng của em?
- Chương 5: Có người trong lòng
- Chương 6: Cố Tần là bạn trai tôi
- Chương 7: Tóm lại, không thể yêu đương!
- Chương 8: Tôi là -- Phụ huynh của cô ấy!
- Chương 9: Bạn học Tiểu Hoa
- Chương 10: Baidu
- Chương 11: Xe thoải mái hơn giường sao?
- Chương 12: Bỉm giấy
- Chương 13: Lại gọi phụ huynh của cô đến
- Chương 14: Lớn rồi sẽ hiếu kính anh
- Chương 15: Yêu sớm?
- Chương 16: Con thích Mục Sở
- Chương 17: ---đánh gãy chân!!
- Chương 18: Trên đời này anh xấu nhất!
- Chương 19: Dọn tới ở nhà họ Cố
- Chương 20: Hương từ thanh mộng hồi thị giác, hoa hướng mĩ nhân đầu thượng khai*
- Chương 21: Sao em lại nằm trên giường anh?
- Chương 22: Ngoan ngoãn
- Chương 23: Nắm lấy cổ chân cô
- Chương 24: Em muốn chiếm tiện nghi của anh sao?
- Chương 25: Con dâu nuôi từ bé của nhà cậu
- Chương 26: Cô nhẹ nhàng giãy dụa trong ngực anh
- Chương 27: Giả say đùa cô
- Chương 28: Ngồi trên đùi anh
- Chương 29: Tâm động
- Chương 30: Đồ Ngốc
- Chương 31: Anh không nỡ
- Chương 32: Bị khóa trong phòng học
- Chương 33: Ước ngang bằng: Cố Tần hôn cô!
- Chương 34: Cố tần mục sở
- Chương 35: Mấy tháng không gặp sao lại gầy rồi?
- Chương 36: Anh nhớ em cả một đời
- Chương 37: Chăm chú ôm lấy eo của anh
- Chương 39: Không chịu gọi anh sao?
- Chương 41: Ngoan một chút
- Chương 42: Nhật kí của Mục Sở
- Chương 43: Thư tình của Cố Tần
- Chương 44: Tiểu đáng yêu nhà chúng ta
- Chương 45: Sau này làm sính lễ cho em
- Chương 46: Gọi một tiếng anh nghe thử?
- Chương 47: Eo nhỏ
- Chương 48: Ép cô vào trên cửa
- Chương 49: Tới đây, chúng ta tiếp tục hôn
- Chương 50: Thực hiện bổn phận của bạn gái
- Chương 51: Ngoan, đem miệng nhỏ khép lại
- Chương 52: Anh, anh lưu manh!
- Chương 53: Đây Là Việc Mà Người Làm Sao?
- Chương 54: Ngoan, Tự Mình Đi Vào
- Chương 55: Đừng trêu chọc anh
- Chương 56: Đêm Nay Ở Lại
- Chương 57: Có Gì Hiểu Lầm Với Anh Sao?
- Chương 58: Còn Rất Biết Câu Dẫn Người
- Chương 59: Không Ôm Em Một Cái À?
- Chương 60
- Chương 61: Đây Là Chị Dâu
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (1)
- Chương 72: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (2)
- Chương 73: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (3)
- Chương 74: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (4)
- Chương 75: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (5)
- Chương 76: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (6)
- Chương 77: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (7)
- Chương 78: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (8)
- Chương 79: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (9)
- Chương 80: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (10)
- Chương 81: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (xong)
- Chương 82: Ngoại truyện: Tích Hân (1)
- Chương 83: Ngoại truyện: Tích Hân (2)
- Chương 84: Ngoại truyện: Tích Hân (3)
- Chương 85: Ngoại truyện: Tích Hân (4)
- Chương 86: Ngoại truyện: Tích Hân (5)
- Chương 87: Ngoại truyện: Tích Hân (6)
- Chương 88: Ngoại truyện: Tích Hân (7)
- Chương 89: Ngoại truyện: Tích Hân (8)
- Chương 90: Ngoại truyện: Tích Hân (9)
- Chương 91: Ngoại truyện: Tích Hân (10)
- Chương 92: Ngoại truyện: Tích Hân (11)
- Chương 93: Ngoại truyện: Tích Hân (12)
- Chương 94: Ngoại truyện: Tích Hân (13)
- Chương 95: Ngoại truyện: Tích Hân (14)
- Chương 96: Ngoại truyện: Tích Hân (15)
- Chương 97: Ngoại truyện: Tích Hân (16)
- Chương 98: Ngoại truyện: Tích Hân (17)
- Chương 99: Ngoại truyện: Tích Hân (xong)
- Chương 100: Ngoại truyện: Vĩ thanh
"Anh xem Trịnh Kỳ Vi, cậu ấy ở công ty an nhàn, không ai dám giao việc cho, cuối cùng không phải là đi tong kỳ thực tập sao, cái gì cũng không học được."
Cố Tần xì khẽ: "Mỗi ngày em đều làm chân chạy vặt thì học được cái gì?"
Mục Sở: "... "
Yên tĩnh mấy giây, cô nhỏ giọng giải thích: "Nhưng vẫn học được một vài chút mà."
"Dù sao thì." Thái độ cô kiên quyết, "Em cảm thấy bây giờ rất tốt."
Trong lòng Cố Tần vẫn còn tức giận, không trả lời lại cô, chỉ yên lặng đem người ôm vào lòng.
Cảm giác nhiệt độ trên người cô lạnh buốt, ánh mắt anh cũng lạnh mấy phần.
Hai người im lặng suốt một đường.
Về đến nhà, đem tập tài liệu đặt trên kệ trước cửa, Mục Sở chủ động mở miệng: "Nếu anh bận thì cứ đi làm việc trước đi, không cần để ý đến em – hắt xì!"
Cố Tần nhíu mày, sờ thử trán cô, không nóng.
Nhìn cô chật vật như vậy, anh cũng không nhẫn tâm nổi giận, thanh âm hòa hoãn lại: "Trước hết thay đồ ướt ra, đi tắm nước ấm."
Mục Sở đi vào phòng ngủ.
Tắm rửa xong đổi một bộ quần áo khác, cô thấy hơi khát, bèn đi tới phòng khách lấy nước.
Lúc đầu cứ tưởng Cố Tần đã đi, không nghĩ tới người đang ở trong phòng bếp nấu nước gừng đổ vào chén cho cô.
Nghe được động tĩnh, anh cũng không quay đầu lại: "Ngồi trên ghế chờ."
Mục Sở vừa ngồi xuống sofa, liền thấy anh bưng nước gừng tới.
Hiếm khi cô tự giác sấy khô tóc, biểu hiện trên mặt Cố Tần thả lỏng mấy phần: "Nhân lúc còn nóng thì em uống đi."
Mục Sở nhìn anh: "Anh không đi hả?"
"Ừ." Anh dùng thìa múc, thổi mấy lần, đưa đến bên môi cô.
Mục Sở mở miệng ngoan ngoãn uống hết.
Lại hỏi: "Anh vẫn đang giận à?"
Ngữ khí Cố Tần không rõ: "Em nói xem?"
Mục Sở nhận lấy thìa tự mình múc, lúc cúi đầu, hơi nước từ trong chén bốc lên.
Cô suy nghĩ, nhỏ giọng nói: "Vậy nếu anh còn giận, em dỗ anh nhé?"
"Hả?" Cố Tần híp mắt nhìn cô, mang theo chút nghiền ngẫm, "Dỗ thế nào?"
Mục Sở bưng lấy chén gừng, thổi thổi vài cái, nhanh chóng uống xong rồi đặt lại trên bàn trà.
Cô dịch người lại gần, gác chân dài qua, ngồi trên đùi anh.
Nhanh chóng nâng cằm anh lên hôn xuống một cái, đôi mắt chớp chớp khẽ nhìn: "Dỗ như vậy được chưa?"
Hầu kết Cố Tần khẽ động, không vừa lòng mỉm cười: "Chưa được."
Mục Sở lại tiến tới, dùng sức hôn một chút.
Cố Tần nghĩ đến buổi sáng hôm nay trong phòng để đồ, bị cô khơi lửa.
Hình ảnh buổi sáng nhìn thấy chợt tái hiện lại trong đầu.
Đôi mắt dần tối lại, anh thuận thế chế trụ cái gáy của cô, biến nụ hôn này thêm sâu.
...
Thành phố A nằm ở vị trí đông nam, thời gian mặt trời lặn sớm hơn những thành phố khác.
Trời hôm nay mưa dầm dề, màn đêm tựa như càng buông nhanh hơn so với thường ngày.
Phòng khách còn chưa kịp bật đèn, xung quanh mình bất chợt tối om.
Ngoài cửa sổ là mây đen đầy trời, tiếng sấm vang rền, vừa vặn che đi mấy phần kiều diễm lưu luyến nồng đậm trong phòng.
Váy ngủ của Mục Sở không biết rơi xuống ghế sofa tự lúc nào.
Cảm giác cánh môi anh như có như không cọ xát qua tai mình, cô có chút ngứa, không tự giác vặn vẹo tránh né trong ngực anh hai lần, lại bị anh bóp chặt em, "Động cái gì, không biết bây giờ đang ngồi ở đâu sao?"
1
Thân hình Mục Sở cứng ngắc.
Cảm giác phía dưới càng thêm chân thực, làm tai cô đỏ lên.
"Hay là –"
Anh dừng một chút, nghĩ đến một loại khả năng, lại hỏi, "Em tự mình thử động một chút?"
"... "
Mục Sở đánh anh một cái, lại nghe được tiếng cười trầm thấp truyền đến.
Cô nhớ đến chuyện vừa phát sinh hôm qua.
Anh từ dưới mặt bàn trà lấy ra vật kia, xé mở đưa cho cô: "Tới đây."
Thấy cô bất động, Cố Tần mút lấy môi dưới cô cười nhẹ: "Không phải muốn dỗ anh sao? Giúp anh đeo lên."
Mục Sở cũng không biết sao bản thân lại đồng ý.
Hình như bởi vì khẩn trương, lại thêm trong phòng khá ảm đạm, cô làm mãi vẫn chưa được.
Cố Tần thấy thế, nắm lấy eo cô, mồm miệng vẫn không ngừng nói mấy lời vô sỉ đến cực điểm: "Bình thường hưởng thụ vui vẻ như vậy, hóa ra áo mưa cũng không biết mặc? Xem ra từ trước đến giờ em chỉ biết mỗi mình sướng."
"..."
Mục Sở lại càng quýnh.
Cô thế nào lại dây dưa với anh trong phòng khách rồi?
Đây chính là phòng khách đấy!
Cô thế mà toàn bộ quá trình đều không hề từ chối!
Thấy cô thất thần, anh cố ý đụng một cái.
Mục Sở hô ra tiếng, lúc hoàn hồn lại nghe được ngữ khí có vẻ hơi bất mãn của anh: "Sao lại còn ngây ngốc vậy rồi? Xem ra còn chưa đủ, không thỏa mãn được em?"
Sấm ngoài trời lại vang lên, mưa lớn hơn một chút.
Mượn ánh sáng nhàn nhạt, Cố Tần nhìn thấy khóe mắt Mục Sở dần dần mờ mịt hơi nước.
Cúi đầu hôn xuống khóe mắt ướt át, đột nhiên có chút không nỡ bắt nạt.
Anh ôn nhu dỗ dành cô: "Đừng khóc, anh sẽ nhẹ một chút."
- -
Tắm rửa xong cuộn người vào chăn, Mục Sở mệt mỏi không muốn động.
Cố Tần tựa nơi đầu giường, nắm lấy ngón tay cô thưởng thực, lại nghĩ tới chuyện công việc, im lặng nửa ngày, thỏa hiệp: "Cho em thêm một cơ hội, sau này nếu như bị bắt nạt, cho dù em không muốn lấy anh thì cũng phải công khai thân phận, nói thêm cái gì nữa cũng vô dụng."
Trong công ty hỗn tạp, loại người gì cũng có.
Anh không chịu được cảnh bảo bối của mình bị bắt nạt ngay trong xí nghiệp của Cố gia.
Anh đau lòng.
"Có nghe hay không?" Thấy cô không nói lời nào, Cố Tần miết chặt tay cô.
Mục Sở rút tay ra, bất mãn: "Em biết rồi!"
Thật ra trong lòng Mục Sở cũng biết, hôm nay trên đường anh gặp cảnh cô mắc mưa, cũng đã rất tức giận.
Lúc này khó có dịp còn có thể thỏa hiệp, lại chủ động bù thêm một câu:"Nếu còn bị bắt nạt, vậy em chắc chắn không làm nữa."
Sắc mặt Cố Tần hòa hoãn lại, hỏi cô: "Đói bụng không?"
Không nói thì không sao, lúc này đột nhiên Cố Tần hỏi vậy, cô cảm thấy mình quả thực có chút đói.
Sờ sờ điện thoại nhìn qua đồng hồ, cô hô lên: "Đã tám giờ bốn mươi rồi!"
Tan việc xong cô không hề làm cái gì, chỉ tắm rửa một cái rồi giày vò với anh đến tận bây giờ?
Cô ngẩng đầu lên nhìn Cố Tần: "Anh có thấy bản thân rất độc ác không?"
"Gì cơ?" Cố Tần không hiểu nhìn cô.
Mục Sở nói: "Anh đem thời gian lãng phí ở... một chuyện nào đó lâu như vậy, không cảm thấy mình rất ác sao?"
Cố Tần dường như vẫn không hiểu, lại hỏi thêm một lần: "Một chuyện đó cụ thể là chuyện nào?"
Nói rồi còn sáp lại gần cô, hỏi thêm, "Rất lâu sao?"
Tựa hồ anh khẽ cười một tiếng, rất không biết xấu hổ nói, "Vậy có phải anh rất lợi hại không?"
"..."
Mục Sở quay lưng về phía anh, không thèm để ý.
Cố Tần từ phía sau ôm lấy cô, nhẹ giọng: "Tối nay có một buổi xã giao nhàm chán, ở đó ba giờ đồng hồ liền mới lãng phí, còn ở với em, mỗi phút mỗi giây đều rất quý giá."
Tại góc độ anh không nhìn thấy được, khóe môi Mục Sở có chút cong lên.
Nhưng lúc mở miệng, ngữ khí lại rất bình tĩnh: "Nhưng anh lại quấy rầy em học bài, bài giảng hôm này em còn chưa nghe xong đâu đấy."
"Vậy anh nấu cơm, còn em học bài?"
"Nhưng bây giờ em không muốn động đậy tí nào."
"Thế làm sao bây giờ?"
Nhiệm vụ không hoàn thành, trong lòng Mục Sở luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đó.
Cô do dự, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn anh: "Anh làm chậm trễ việc học của em, có phải nên làm gì đó đền bù một chút không?"
Thấy được tia ranh mãnh lóe lên trong mắt cô, Cố Tần lơ đãng cười: "Đền bù thế nào?"
Việc học quan trọng, Mục Sở cũng không thèm để ý mặt mũi, ngữ khí hùng hồn vô cùng: "Bây giờ em rất lười, anh giúp em mặc quần áo vào, sau đó ôm em tới thư phòng, mở bài giảng ra, em phụ trách nghe, anh ngồi ở bên cạnh, lúc em nhờ anh chép lại, anh tiện thể nhớ giúp em một chút."
Tỉ mỉ nghĩ lại, cô cảm thấy đề nghị này có thể thực hiện.
Cô không cần làm cái gì, chỉ ngồi nghe thôi là được.
Anh lại ngồi coi ngay bên cạnh, nếu cô nghe không hiểu chỗ nào có thể nhờ anh giảng luôn, hiệu suất nhất định sẽ rất cao.
Cố Tần nghe thấy yêu cầu như vậy nhất thời không biết nên khóc hay cười: "Em nghe giảng, anh chép bài? Thế anh có cần phải lật từng trang sách giúp em luôn không?"
Mục Sở gật đầu.
Cô vốn là đã tính toán như vậy.
"Không đói phải không? Anh giúp em học thì em ăn cái gì?"
Mục Sở: "Trong tủ lạnh có đồ ăn vặt với hoa quả, anh lấy ra, lát nữa lúc nghe giảng đút em vài miếng, dù sao cũng tối rồi, ăn ít một chút tiện thể giảm béo."
"Hoa Hoa." Lòng bàn tay anh điểm nhẹ chóp mũi của cô, "Bây giờ da mặt em còn rất dày?"
Mục Sở xem thường: "Đều do anh dạy tốt."
"..."
- Chương 1: -- Phù phù!
- Chương 2: Anh muốn làm ba dượng của em?
- Chương 3: Tất cả đều là thứ cô thích nhất
- Chương 4: Ai muốn ăn nước miếng của em?
- Chương 5: Có người trong lòng
- Chương 6: Cố Tần là bạn trai tôi
- Chương 7: Tóm lại, không thể yêu đương!
- Chương 8: Tôi là -- Phụ huynh của cô ấy!
- Chương 9: Bạn học Tiểu Hoa
- Chương 10: Baidu
- Chương 11: Xe thoải mái hơn giường sao?
- Chương 12: Bỉm giấy
- Chương 13: Lại gọi phụ huynh của cô đến
- Chương 14: Lớn rồi sẽ hiếu kính anh
- Chương 15: Yêu sớm?
- Chương 16: Con thích Mục Sở
- Chương 17: ---đánh gãy chân!!
- Chương 18: Trên đời này anh xấu nhất!
- Chương 19: Dọn tới ở nhà họ Cố
- Chương 20: Hương từ thanh mộng hồi thị giác, hoa hướng mĩ nhân đầu thượng khai*
- Chương 21: Sao em lại nằm trên giường anh?
- Chương 22: Ngoan ngoãn
- Chương 23: Nắm lấy cổ chân cô
- Chương 24: Em muốn chiếm tiện nghi của anh sao?
- Chương 25: Con dâu nuôi từ bé của nhà cậu
- Chương 26: Cô nhẹ nhàng giãy dụa trong ngực anh
- Chương 27: Giả say đùa cô
- Chương 28: Ngồi trên đùi anh
- Chương 29: Tâm động
- Chương 30: Đồ Ngốc
- Chương 31: Anh không nỡ
- Chương 32: Bị khóa trong phòng học
- Chương 33: Ước ngang bằng: Cố Tần hôn cô!
- Chương 34: Cố tần mục sở
- Chương 35: Mấy tháng không gặp sao lại gầy rồi?
- Chương 36: Anh nhớ em cả một đời
- Chương 37: Chăm chú ôm lấy eo của anh
- Chương 39: Không chịu gọi anh sao?
- Chương 41: Ngoan một chút
- Chương 42: Nhật kí của Mục Sở
- Chương 43: Thư tình của Cố Tần
- Chương 44: Tiểu đáng yêu nhà chúng ta
- Chương 45: Sau này làm sính lễ cho em
- Chương 46: Gọi một tiếng anh nghe thử?
- Chương 47: Eo nhỏ
- Chương 48: Ép cô vào trên cửa
- Chương 49: Tới đây, chúng ta tiếp tục hôn
- Chương 50: Thực hiện bổn phận của bạn gái
- Chương 51: Ngoan, đem miệng nhỏ khép lại
- Chương 52: Anh, anh lưu manh!
- Chương 53: Đây Là Việc Mà Người Làm Sao?
- Chương 54: Ngoan, Tự Mình Đi Vào
- Chương 55: Đừng trêu chọc anh
- Chương 56: Đêm Nay Ở Lại
- Chương 57: Có Gì Hiểu Lầm Với Anh Sao?
- Chương 58: Còn Rất Biết Câu Dẫn Người
- Chương 59: Không Ôm Em Một Cái À?
- Chương 60
- Chương 61: Đây Là Chị Dâu
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (1)
- Chương 72: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (2)
- Chương 73: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (3)
- Chương 74: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (4)
- Chương 75: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (5)
- Chương 76: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (6)
- Chương 77: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (7)
- Chương 78: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (8)
- Chương 79: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (9)
- Chương 80: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (10)
- Chương 81: Ngoại truyện: Hoa cỏ thường ngày (xong)
- Chương 82: Ngoại truyện: Tích Hân (1)
- Chương 83: Ngoại truyện: Tích Hân (2)
- Chương 84: Ngoại truyện: Tích Hân (3)
- Chương 85: Ngoại truyện: Tích Hân (4)
- Chương 86: Ngoại truyện: Tích Hân (5)
- Chương 87: Ngoại truyện: Tích Hân (6)
- Chương 88: Ngoại truyện: Tích Hân (7)
- Chương 89: Ngoại truyện: Tích Hân (8)
- Chương 90: Ngoại truyện: Tích Hân (9)
- Chương 91: Ngoại truyện: Tích Hân (10)
- Chương 92: Ngoại truyện: Tích Hân (11)
- Chương 93: Ngoại truyện: Tích Hân (12)
- Chương 94: Ngoại truyện: Tích Hân (13)
- Chương 95: Ngoại truyện: Tích Hân (14)
- Chương 96: Ngoại truyện: Tích Hân (15)
- Chương 97: Ngoại truyện: Tích Hân (16)
- Chương 98: Ngoại truyện: Tích Hân (17)
- Chương 99: Ngoại truyện: Tích Hân (xong)
- Chương 100: Ngoại truyện: Vĩ thanh