Tôi là một chú ong bé xíu, thuộc loài ong Mật. Nếu để ý một tý, vào buổi sáng đến trường hay những lúc vui chơi ở vườn hoa, hàng ngay các bạn vẫn thường thấy chúng tôi. Mùa hoa xà cừ, hoa sâu hay hoa cơm nguội nở, anh em chúng tôi bận rộn suốt ngày trên cành cây cao. Đôi khi tiếng đập cánh rù rì như gió thổi của chúng tôi làm nhiều bạn phải ngạc nhiên ngước mắt lên. Chính từ trong những lùm hoa thơm ngát ấy, tôi vẫn luôn thấy các bạn. Nhiều lúc nghịch ngợm hay thân tình, chúng tôi làm rơi những cánh hoa bé tí xuống đầu, xuống vai các bạn đấy.
Khi đến trường và lúc vui chơi, hàng ngày các bạn gặp biết bao nhiêu loài vật, bao nhiêu cây cỏ từ những giống phải tinh mắt lắm mới nhìn thấy đến loài voi khổng lồ, được thấy bao nhiêu buổi sáng và cũng ngần ấy buổi chiều đến nỗi, chẳng thấy có gì thay đổi. Nhưng nếu có lúc nào đó, các bạn đứng lại để nhìn và lắng nghe. Vâng, một lúc nào đó lòng ta không hờ hững với những gì đang diễn ra xung quanh thì sẽ thấy bao nhiêu âm thanh và sắc màu mới mẻ, sẽ thấy cuộc sống thật là tuyệt vời. Và, những loài vật như loài ong Mật chúng tôi cũng có nhiều chuyện đáng kể lại với mọi người.
Riêng tôi, tôi cũng có chuyện của mình, câu chuyện về cuộc phiêu lưu bắt buộc, một cuộc phiêu lưu mà tôi, chỉ một chút nữa là không bao giờ còn trở về. Nhưng thôi, đó là phần cuối của câu chuyện này...
Khi đến trường và lúc vui chơi, hàng ngày các bạn gặp biết bao nhiêu loài vật, bao nhiêu cây cỏ từ những giống phải tinh mắt lắm mới nhìn thấy đến loài voi khổng lồ, được thấy bao nhiêu buổi sáng và cũng ngần ấy buổi chiều đến nỗi, chẳng thấy có gì thay đổi. Nhưng nếu có lúc nào đó, các bạn đứng lại để nhìn và lắng nghe. Vâng, một lúc nào đó lòng ta không hờ hững với những gì đang diễn ra xung quanh thì sẽ thấy bao nhiêu âm thanh và sắc màu mới mẻ, sẽ thấy cuộc sống thật là tuyệt vời. Và, những loài vật như loài ong Mật chúng tôi cũng có nhiều chuyện đáng kể lại với mọi người.
Riêng tôi, tôi cũng có chuyện của mình, câu chuyện về cuộc phiêu lưu bắt buộc, một cuộc phiêu lưu mà tôi, chỉ một chút nữa là không bao giờ còn trở về. Nhưng thôi, đó là phần cuối của câu chuyện này...