Dưới đây là bản dịch chi tiết
Lúc trước tôi quen một cô gái trên mạng và chúng tôi trò chuyện rất vui vẻ, có khi đến tận nửa đêm. Sau vài ngày tìm hiểu lẫn nhau tôi phát hiện đối phương sinh sống ở rất gần chổ tôi, chỉ mất khoảng 20 phút đi bộ.
Sau khi quen biết được khoảng nửa tháng, cô ấy nói muốn gặp tôi. Tôi nói lại rằng tôi rất xấu xí vì một căn bệnh khiến cơ thể bị biến dạng. Cô ấy nói điều đó không quan trọng, bản thân không quan tâm, chỉ muốn gặp vì thích tính cách của tôi. Khi ấy tôi rất cảm động nhưng vẫn hơi sợ nên vẫn từ chối. Lúc đó cô ấy không nói gì nữa nhưng cứ cách vài ngày sẽ lại đề cập đến chuyện đó. Thấy thế tôi cũng dần lay động và đã đồng ý.
Trưa hôm đó, tôi đi đón cháu ở cổng trường mẫu giáo, sẵn tiện hẹn cô ấy đi ăn nên có chút lo lắng. Quá trình gặp gỡ khá gượng gạo, tuy trò chuyện qua mạng khá vui vẻ nhưng lần đầu gặp mặt hai người cũng hơi ngại ngùng, thực ra tôi cũng là một đứa khá ít nói nên cả hai cũng không biết phải nói gì. Bữa ấy y như kiểu, ta nhìn người, người lại nhìn ta, cả hai trao nhau nụ cười rồi lặng lẽ đi biệt tích vậy.
Sau khi về nhà, tôi vẫn liên lạc với cô ấy bằng QQ, nhưng thấy cô ấy cứ hơi lạnh nhạt, không còn trả lời nhanh như trước. Lúc ấy tôi nghĩ chuyện này cũng bình thường thôi, vì đến cả tôi cũng không biết phải nói chuyện gì với cô ấy. Nhưng ba rồi bốn ngày, cô ấy vẫn vậy, đến cả tin nhắn của tôi cả ngày cũng không thèm xem, trước khi gặp mặt nhiệt tình bao nhiêu thì sau khi gặp mặt cô ấy lại lạnh lùng bấy nhiêu.
Tôi không quen với sự thay đổi đột ngột như thế nên cảm thấy rất khó chịu, rồi quyết định hỏi cô ấy tại sao lại trở nên lạnh lùng thế? Cô ấy lại trả lời: “ Đâu?, em nào có như vậy?”. Khi thấy như vậy tôi cũng không nói gì nhiều, lòng như phát hỏa nhưng nghĩ lại cả hai cũng không là gì nên thôi.
Vài ngày sau cô ấy lại chủ động nhắn với tôi: “ Em nghĩ chúng ta không hợp nhau, anh không phải kiểu người em thích.”. Tôi hỏi lại: “ Ý em là về ngoại hình à?”. Ẻm lại đáp: “ Không, vì trông anh có vẻ hơi gia trưởng”. Lúc ấy tôi kiểu: “ ?????”.
Tôi một đứa ốm như cây tre, từ nhỏ đến lớn chưa biết bắt nạt ai bao giờ khi nghe những lời nói đó đã không còn tin vào nhân sinh này nữa, chỉ biết lặng lẽ xóa lịch sử trò chuyện.
Nói thật thì tôi cũng ghét bản thân mình, ghét cả căn bệnh đang tôi mắc phải. Tôi đã nghĩ rất nhiều về nó, về cả tương lai của bản thân nhưng chỉ biết khóc trong bất lực. Tối hôm đó tôi đi tắm và nhìn mình trần truồng trong gương, tôi nhìn rất lâu, rồi tự hỏi bản thân, nếu tôi là cô ấy, liệu sau khi gặp tôi, tôi có thích chính mình không? Tôi sẽ có câu trả lời là nhanh chóng và chắc chắn: “Không”. Đến cả bản thân mình tôi còn không thích thì hỏi có ai lại thích.
Dù sao thì mọi chuyện cũng đã qua rồi, cũng chỉ biết cảm ơn cô ấy vì mấy ngày nhắn tin qua lại mà thôi.
---
Nếu là bạn bạn sẽ như thế nào? hãy cho chúng tôi biết nhé, bài viết được dịch từ :https://www.zhihu.com/question/36076394/answer/1901027106
Bình luận