Bảy Kiếp Xui Xẻo nói về bảy kiếp tình duyên của Vân Tường và Sơ Không – hai tiên nhân trong tiên giới. Liệu bảy kiếp nhân duyên này có nối liền được một kiếp thiên duyên khi cuộc chiến oan gia đang gây ra đủ mọi rắc rối? Đây hứa hẹn sẽ là câu chuyện tình yêu hài hước mang đến cho độc giả những giây phút giải trí thú vị.
Hôm đó, một tên tiểu tử thối hệt như cơn ác mộng không biết rơi từ trên Cửu Trùng Thiên cao bao nhiêu xuống, đập đầu vào tấm thảm mây đỏ trước điện Nguyệt lão, phát ra cái tiếng giống y như tiếng dạ dày ta co bóp rồi xả hơi.
Ta đang thiu thiu ngủ, lim dim liếc hắn vài lần. Chàng thiếu niên áo đỏ ấy chật vật rút đầu ra khỏi tấm thảm mây đỏ, nhìn thẳng vào mắt ta, rồi lập tức phát cáu: “Nha đầu ngốc kia, ngươi cứ ngồi đó mà không biết qua đây giúp ông một tay hả?”
Ta bị tên đó mắng nên hơi tỉnh ra, tròn mắt nhìn hắn chòng chọc: “Không phải ra được rồi đó sao?”
Tên đó tức tối lườm ta một cái, vừa đứng dậy phủi bộ áo hoa trên người, vừa nhìn ta khinh khỉnh: “Vừa nhìn đã biết ngươi là thị nữ của phủ Nguyệt lão nghèo kiết xác, đồ không có mắt!”
Ta mệt mỏi ngáp một cái, đổi sang tư thế ngồi dựa vào bậc thềm thoải mái hơn, ngoáy tai nói: “Gỉ mắt thì không có, nhưng ráy tai thì đầy, ngươi xem này.” Nói xong ta búng cái gì đó trên ngón tay đi.
Tên đó ghê tởm nghiêng người né tránh, vẻ khinh bỉ trong mắt lại đầy thêm: “Hừ, chủ nghèo kiết xác quả nhiên nuôi con tì cũng nghèo kiết xác.”
Nàng là một áng mây lang thang mải mê rong chơi được Nguyệt Lão điểm hóa thành tiên.
Chàng là một thần quân nổi tiếng trên trời nhưng bị hiểu lầm là đồng tính
Sau một cuộc va chạm nảy lửa làm náo loạn cả thiên cung, chàng và nàng bị xử phạt, phải trải qua bảy kiếp nhân duyên mới có thể quay về thiên giới.
Cả thiên cung và địa phủ đều xôn xao, các tiên nhân đua nhau đặt cược kết thúc của hai người… Liệu cuối cùng, bảy kiếp nhân duyên này có nối liền được một kiếp thiên duyên?
Tác giả Cửu Lộ Phi Hương là tác giả của trang tiểu thuyết Tấn Giang, một em gái mũm mĩm thích ăn thịt, thường viết truyện vừa, trong tác phẩm không tỏ vẻ uyên thâm hay màu mè, cách hành văn ngắn gọn, dễ hiểu và hài hước.
Hôm đó, một tên tiểu tử thối hệt như cơn ác mộng không biết rơi từ trên Cửu Trùng Thiên cao bao nhiêu xuống, đập đầu vào tấm thảm mây đỏ trước điện Nguyệt lão, phát ra cái tiếng giống y như tiếng dạ dày ta co bóp rồi xả hơi.
Ta đang thiu thiu ngủ, lim dim liếc hắn vài lần. Chàng thiếu niên áo đỏ ấy chật vật rút đầu ra khỏi tấm thảm mây đỏ, nhìn thẳng vào mắt ta, rồi lập tức phát cáu: “Nha đầu ngốc kia, ngươi cứ ngồi đó mà không biết qua đây giúp ông một tay hả?”
Ta bị tên đó mắng nên hơi tỉnh ra, tròn mắt nhìn hắn chòng chọc: “Không phải ra được rồi đó sao?”
Tên đó tức tối lườm ta một cái, vừa đứng dậy phủi bộ áo hoa trên người, vừa nhìn ta khinh khỉnh: “Vừa nhìn đã biết ngươi là thị nữ của phủ Nguyệt lão nghèo kiết xác, đồ không có mắt!”
Ta mệt mỏi ngáp một cái, đổi sang tư thế ngồi dựa vào bậc thềm thoải mái hơn, ngoáy tai nói: “Gỉ mắt thì không có, nhưng ráy tai thì đầy, ngươi xem này.” Nói xong ta búng cái gì đó trên ngón tay đi.
Tên đó ghê tởm nghiêng người né tránh, vẻ khinh bỉ trong mắt lại đầy thêm: “Hừ, chủ nghèo kiết xác quả nhiên nuôi con tì cũng nghèo kiết xác.”
Nàng là một áng mây lang thang mải mê rong chơi được Nguyệt Lão điểm hóa thành tiên.
Chàng là một thần quân nổi tiếng trên trời nhưng bị hiểu lầm là đồng tính
Sau một cuộc va chạm nảy lửa làm náo loạn cả thiên cung, chàng và nàng bị xử phạt, phải trải qua bảy kiếp nhân duyên mới có thể quay về thiên giới.
Cả thiên cung và địa phủ đều xôn xao, các tiên nhân đua nhau đặt cược kết thúc của hai người… Liệu cuối cùng, bảy kiếp nhân duyên này có nối liền được một kiếp thiên duyên?
Tác giả Cửu Lộ Phi Hương là tác giả của trang tiểu thuyết Tấn Giang, một em gái mũm mĩm thích ăn thịt, thường viết truyện vừa, trong tác phẩm không tỏ vẻ uyên thâm hay màu mè, cách hành văn ngắn gọn, dễ hiểu và hài hước.