Đây là một đoạn lịch sử đẫm máu và nước mắt của trung khuyển ngốc nghếch đáng yêu hắc hóa thành Đại Ma Vương khổ sở rồi lại bị ép trở lại thành trung khuyển.
———-
Bạn nữ ngốc nghếch xuyên không nào đó nhéo mũi véo má lừa tình lừa sắc thiếu niên hồn nhiên. Một ngày, thiếu niên đẹp trai nói ——
“Gả, gả cho ta đi.”
“Dựa vào cái gì?” Lườm.
“Ta nghe lời, ăn ít, đối xử tốt với nàng.” Mặt đỏ, cúi đầu chọc chọc ngón tay.
“Đệ nói cái gì? Gió quá lớn ta nghe không rõ.” ( )
Vì thế, thiếu niên đẹp trai suy sút, nhập ma, tính tình thay đổi.
Bảy năm sau ——
“Gả cho ta!”
“Dựa vào, dựa vào cái gì......” Run rẩy.
“Vẻ mặt ‘cải trắng ngon thì heo mới bu lại’ đó của nàng là sao!” Híp mắt phóng sát khí.
“Không, không có...... Em, em nào dám......”
“Gia còn chưa chê nàng thành đồ nói lắp thì thôi!!” Nhíu mày.
“...... Vậy đi theo chàng có gà hầm ăn không?” ( )
———
Bảy năm, ta ngày ngày mặc áo đỏ, chỉ vì chờ nàng trở về cưới nàng làm vợ.
———-
Bạn nữ ngốc nghếch xuyên không nào đó nhéo mũi véo má lừa tình lừa sắc thiếu niên hồn nhiên. Một ngày, thiếu niên đẹp trai nói ——
“Gả, gả cho ta đi.”
“Dựa vào cái gì?” Lườm.
“Ta nghe lời, ăn ít, đối xử tốt với nàng.” Mặt đỏ, cúi đầu chọc chọc ngón tay.
“Đệ nói cái gì? Gió quá lớn ta nghe không rõ.” ( )
Vì thế, thiếu niên đẹp trai suy sút, nhập ma, tính tình thay đổi.
Bảy năm sau ——
“Gả cho ta!”
“Dựa vào, dựa vào cái gì......” Run rẩy.
“Vẻ mặt ‘cải trắng ngon thì heo mới bu lại’ đó của nàng là sao!” Híp mắt phóng sát khí.
“Không, không có...... Em, em nào dám......”
“Gia còn chưa chê nàng thành đồ nói lắp thì thôi!!” Nhíu mày.
“...... Vậy đi theo chàng có gà hầm ăn không?” ( )
———
Bảy năm, ta ngày ngày mặc áo đỏ, chỉ vì chờ nàng trở về cưới nàng làm vợ.