Hoàng hậu ghen tuông, cả nước đều biết. Tâm địa nàng rắn rết, dùng kiếm giết chết phi tử mang thai của Hoàng thượng! Hoàng thượng vô cùng đau đớn, niệm tình cũ và nhân nghĩa, vẫn chưa phế bỏ vị trí Hoàng hậu, chỉ cầm tù Hoàng hậu đã điên khùng trong Phong Hoa cung, cả đời không được rời đi.
Ta lẳng lặng nghe công công tuyên đọc, khóe miệng nhàn nhạt cười lạnh.
Nhiều năm ta si tình dụng tâm, suốt đời ta mong cầu, nhận lấy lại là kết cục như vậy.
Hắn ghét ta tay đầy máu tanh, tâm địa ác độc, sợ ta như rắn độc mãnh thú, mà ta hận hắn phụ lòng, giận hắn bạc tình, xót hắn không rõ thị phi, bởi vì hắn mà trở thành Hoàng hậu độc phụ tâm địa rắn rết trong miệng người đời. Ta yêu hắn như vậy, cho dù biết hắn dã tâm, hắn tàn nhẫn, hắn lạnh lùng, lại vẫn cứ muốn ngừng mà không được sa vào độc dược của hắn, một đời một kiếp.
Ta lẳng lặng nghe công công tuyên đọc, khóe miệng nhàn nhạt cười lạnh.
Nhiều năm ta si tình dụng tâm, suốt đời ta mong cầu, nhận lấy lại là kết cục như vậy.
Hắn ghét ta tay đầy máu tanh, tâm địa ác độc, sợ ta như rắn độc mãnh thú, mà ta hận hắn phụ lòng, giận hắn bạc tình, xót hắn không rõ thị phi, bởi vì hắn mà trở thành Hoàng hậu độc phụ tâm địa rắn rết trong miệng người đời. Ta yêu hắn như vậy, cho dù biết hắn dã tâm, hắn tàn nhẫn, hắn lạnh lùng, lại vẫn cứ muốn ngừng mà không được sa vào độc dược của hắn, một đời một kiếp.