Thoáng Mây Bay

Tác giả : Quyên Di
  • Lượt đọc : 262
  • Kích thước : 0.38 MB
  • Số trang : 44
  • Đăng lúc : 2 năm trước
  • Số lượt tải : 41
  • Số lượt xem : 934
  • Đọc trên điện thoại :
Thảo buông bút, thở một hơi dài thoải mái : - Xong xuôi ...
Nhìn qua Tuấn, thấy bạn còn đang hý hoáy viết, nét mặt cau cau, Thảo muốn cười quá, nhưng rồi chỉ hỏi :
- Xong chưa mày, nghiệm số x’ là bao nhiêu ?
Tuấn nhăn nhó :
- Hình như tao tính sai mất cái đạo hàm rồi . Nó tùm lum cả một đám, chẳng đâu vào đâu hết đây nè !!! Rồi quay qua, giật lấy tờ giấy nháp của bạn, tay kia Tuấn vớ lấy bút vừa ném lên mặt bàn lúc nãy,
miệng nói :
- Xem nào, chỉ cần biết cái đạo hàm bao nhiêu là tao tính ra cho bằng hết . Mà có lẽ hôm nào mày
phải chỉ cho tao cách lấy đạo hàm thần tốc của mày mới được . Coi bộ tao mất thời giờ cho nó nhiều quá, không lợi chút nào .
Mặt Tuấn cau cau – thói quen của anh chàng, mắt liếc nhanh trên những hàng số chi chít trong tờ giấy nháp của bạn, Tuấn vụt kêu lên :
- Thảo nào ..
Thảo hóm hỉnh :
- Ấy, sao phạm húy như vậy ?
Không để ý đến câu nói đùa của bạn, Tuấn đưa bút sửa mấy con số trong tờ giấy nháp của mình, tươi
cười :
- Rồi ! Cái đạo hàm quỷ ! Có chút xíu mà mất công làm hư hết bài toán !
Rồi tay viết lia lịa, Tuấn vui vẻ hát :
- Lá lá lá lá la la ... Đời đẹp quá a a a a bài thơ !
Thảo buồn cười :
- Còn bày đặt hát với hỏng nữa, lại sai bây giờ . Mà cái bài hát cũ xì rồi sao mày cứ nghêu ngao hoài
vậy ?
Tuấn cười :
- Tại tao thấy đời nó đẹp như bài thơ thật !
Thảo đùa :
- Chứ không phải đẹp như một bài toán có đạo hàm hở ?
- Phải chứ ! Nhưng khi lấy xong đạo hàm thì bài toán đẹp như bài thơ .