Linh Hồn Không Có

Thể loại: Tôn Giáo – Tâm Linh
Tác giả : Thích Thông Lạc
  • Lượt đọc : 422
  • Kích thước : 0.95 MB
  • Số trang : 164
  • Đăng lúc : 2 năm trước
  • Số lượt tải : 293
  • Số lượt xem : 2.063
  • Đọc trên điện thoại :
Linh hồn là một vấn đề cần phải được xác định làm sáng tỏ để mọi người không còn tin một cách mù quáng, lạc hậu như từ xưa cho đến ngày nay.

Linh hồn là một danh từ chỉ cho những trạng thái trừu tượng siêu hình thường xảy ra xung quanh đời sống của con người mà ý thức của con người không thể làm sao hiểu nổi.

Từ xưa đến nay, từ Đông sang Tây, các nhà khoa học đã bỏ biết bao nhiêu thời gian và công sức nghiên cứu, truy tìm để xác định và trả lời cho mọi người biết: Linh hồn có hay là không. Nhưng đến ngày nay câu trả lời ấy vẫn còn là một ẩn số.

Gần đây có một tác phẩm ra đời với tựa “Một Linh Hồn Có Nhiều Thể Xác” do Bác sĩ Brian L.Weiss tác giả, Vương Thị Minh Tâm chuyển ra chữ Việt. Theo tập sách này chúng tôi nghĩ cần phải chỉnh đốn, vì nó chẳng giúp gì cho tri thức con người biết thêm những điều mới lạ mà chỉ nhai lại tư tưởng của những người lạc hậu, mê tín ngày xưa.

Nếu bảo rằng linh hồn có nhiều thể xác, như vậy linh hồn có một hình dáng không phải là hình dáng con người mà là hình dáng của nước, của không khí, nhưng nước và không khí thì không có hình dáng vì hình dáng của chúng tùy theo vật chứa chúng. Vậy xin quý vị hãy xác định cho chúng tôi biết hình dáng của chúng, nếu xác định không được thì xin quý vị hãy rút lại lời phát ngôn bừa bãi: “Một Linh Hồn Có Nhiều Thể Xác.”

Chính vì tin có linh hồn nên con người đã trở thành những người mê tín, mù quáng, hiểu biết không sâu sắc. Do mê tín mù quáng và sự hiểu biết không sâu sắc nên việc thờ cúng ông bà, tổ tiên trong gia đình trở nên tư tưởng lạc hậu từ đời này truyền đến đời khác, y như một khuôn đúc.

Nhất là trong gia đình có người chết thì chẳng biết làm sao cho đúng với tinh thần đạo đức ân nghĩa của truyền thống dân tộc Việt Nam. Khi có người chết họ chỉ biết mời quý thầy trong các chùa Đại Thừa đến rồi giao phó cho họ tẩm liệm và chỉ biết làm theo sự sai bảo của các sư thầy.

Thế nhưng, việc ma chay trong các chùa hiện giờ đều chịu ảnh hưởng mê tín của Phật giáo Trung Quốc. Các sư thầy Phật giáo Trung Quốc dạy làm sao thì các sư thầy Phật giáo Việt Nam cũng làm vậy, không có cái gì sai khác, chỉ có cái tên là Phật giáo Việt Nam.

Ngay cả Thiền tông Việt Nam cũng rập khuôn Thiền tông của Trung Quốc rồi đặt cho cái tên rất kêu “Thiền Trúc Lâm Yên Tử”, nhưng Thiền Trúc Lâm Yên Tử không có pháp môn thiền nào của Việt Nam cả. Xin quý vị nghiên cứu lại xem.

Phật giáo Trung Quốc không phải là Phật giáo chánh tông sau khi được nhập vào đất nước Trung Quốc nhưng vẫn mang danh Phật giáo của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Nếu chúng tôi không lầm thì Phật giáo Trung Quốc mang hai dòng tư tưởng:

1- Phật giáo Tịnh Độ Tông mang tư tưởng của Khổng giáo mê tín, thờ cúng, bái lạy tứ phương, trời đất, quỷ thần, ma quái, v.v…

2- Phật giáo Thiền Tông mang tư tưởng Lão giáo, lấy vô vi làm sự sống nên diệt trừ ý thức.

Phật giáo Việt Nam và Thiền Tông Việt Nam không có pháp môn nào là của Việt Nam cả, chỉ có mang cái tên nghe rất Việt Nam, nhưng giáo pháp và tư tưởng hoàn toàn của người Trung Quốc.

Một bằng chứng cụ thể, hiển nhiên, không thể chối cãi, khi có người chết làm ma chay thì Phật giáo Việt Nam và Thiền Tông Việt Nam chỉ biết tụng kinh, niệm Phật, cầu siêu, cầu an, làm tuần, làm tự theo nghi thức kinh sách Đại thừa và rập khuôn theo Phật giáo Trung Quốc không sai một chữ.

Nhưng quý sư thầy Việt Nam không biết đó là một việc làm mù quáng, mê tín, lạc hậu tự bao đời của người Trung Quốc đã truyền sang qua Việt Nam.

Người Trung Quốc đã khôn khéo truyền sang qua Việt Nam và hướng dẫn dân tộc Viêt Nam cái gọi là lễ nghi của Phật giáo, thành ra một tệ nạn mê tín làm hao tài tốn của của dân tộc Việt Nam rất nhiều. Đó là Trung Quốc dùng tư tưởng mê tín, lạc hậu để đánh đổ tư tưởng tự lực, tự cường của dân tộc Việt Nam.

Kẻ ngoại bang nào xâm lược Việt nam cũng rất sợ những tư tưởng tự lực, tự cường của dân tộc Việt Nam nên khi chúng xâm chiếm nước ta và đặt nền thống trị đều khuyến khích dạy dân tộc ta những điều mê tín, lạc hậu khiến cho dân tộc ta ngu si. Nhờ ngu si nên chúng dễ bề cai trị đất nước ta lâu dài.

Những tư tưởng mê tín, lạc hậu này đã làm hao tốn tiền bạc của dân tộc ta một cách nhảm nhí, chẳng ích lợi thiết thực gì cho người đã chết cũng như người còn sống.

Người Trung Quốc rất khôn ngoan, chúng suy nghĩ nếu đặt nền cai trị do vua quan nắm quyền hành thì không bằng cai trị tư tưởng văn hóa, dù chúng bị dân tộc ta đuổi ra khỏi bờ cõi, nhưng tư tưởng văn hóa của chúng vẫn cai trị tư tưởng văn hóa dân tộc Việt Nam mãi mãi. Điều này có lẽ ai cũng thấy.

Đây là người Trung Quốc đem tư tưởng văn hóa mê tín cai trị dân tộc ta với ý đồ duy trì chính sách cai trị ngu dân lâu dài, làm cho dân tộc ta nghèo đói vì phung phí tiền bạc một cách vô ích.

Phật giáo Việt Nam và Thiền Tông Việt Nam không biết sáng tạo một đường lối tu tập riêng của người Việt Nam, chỉ nhai lại cặn bã của Phật giáo Trung Quốc, nhưng lại tự vỗ ngực xưng tên Thiền Trúc Lâm Yên Tử của Việt Nam.

Chỗ nầy chúng tôi xin nhắc lại quý vị rõ. Trong đời có những điều làm tốt thì phải được ca ngợi khen tặng, nhưng có những điều làm không tốt thì phải nói thẳng để sửa lại cho tốt. Dù là một nhà vua như vua Trần Nhân Tôn, một nhà vua trị nước rất anh minh, nhưng về tôn giáo, Trần Nhân Tôn lập ra Thiền Trúc Lâm Yên Tử thì không có gì mới mẻ của Việt Nam, chỉ là chấp vá của hai dòng tư tưởng: Tịnh Độ Tông và Thiền Tông của Phật giáo Trung Quốc. Phật giáo Việt Nam đang bị nô lệ tư tưởng của Phật giáo Trung Quốc mà không biết, thật là đau lòng. Cho nên dòng Thiền Trúc Lâm Yên Tử chẳng có gì của người Việt Nam cả. Một ông vua đánh dẹp giặc Trung Quốc rất giỏi, nhưng về mặt tư tưởng Phật giáo lại rất dở, bị ảnh hưởng tư tưởng Phật giáo của người Trung Quốc mà không biết lại còn cho đó là của Việt Nam, thật là đau lòng. Phải không quý vị?

Ở đây chúng tôi muốn nói ở Việt Nam có một dòng thiền nổi tiếng nhất (là Thiền Trúc Lâm Yên Tử) mà lại đi theo lối mòn của Phật giáo Trung Quốc mê tín, lạc lậu, cúng bái, lạy sám hối, v.v… Vậy các bạn suy nghĩ xem cúng bái, lạy sám hối có tiêu tội không? Nếu như cướp của, giết người rồi cúng bái và lạy sám hối là không ở tù à!

Pháp luật Nhà nước được đặt ra là để bảo vệ sinh mạng và tài sản của mọi công dân nên kẻ nào vi phạm vào pháp luật của Nhà nước đều phải ngồi tù. Cho nên sự cúng bái và sám hối cho tiêu tội là mù quáng, mê tín, là lừa đảo người; nhất là kinh sách phát triền xây dựng một thế giới siêu hình có đầy đủ linh hồn của người chết, dù cả trăm năm hay cả ngàn năm sau, linh hồn của người chết vẫn còn ngồi trên bàn thờ trong các chùa.

Tin có linh hồn mà không giải thích được, đó là tin mù quáng, mê tín, ngu ngốc, lạc hậu, v.v…