Ăn Chắc Người Đàn Ông Tốt

Thể loại: Ngôn Tình ;Truyện
Tác giả : Mã Kỳ Đóa
  • Lượt đọc : 301
  • Kích thước : 0.71 MB
  • Số trang : 173
  • Đăng lúc : 2 năm trước
  • Số lượt tải : 42
  • Số lượt xem : 1.094
  • Đọc trên điện thoại :
Châm ngôn xưa nói rằng: “Khi có tiền thì phải buôn bán kiếm lời, đừng đợi đến lúc không có tiền lại chỉ biết thở dài!”

Cô chính là lấy lời của người xưa làm chuẩn mực.

Từ khi ra ngoài xã hội liền chăm chỉ làm việc kiêm nhận công việc về nhà làm để kiếm thêm thu nhập.

Tuy nhiên, ánh mắt của những người đàn ông theo đuổi cô đều bị mù, không hiểu mỹ đức (đức tính tốt đẹp) cần kiệm chăm lo việc nhà của cô.

Nhưng từ trước đến nay cô luôn biết rất rõ chính mình muốn cái gì, cho dù anh chỉ là một kẻ lái chiếc xe vận tải rách.

Nếu ánh mắt đầu tiên của cô đã chú ý đến anh, tất nhiên là phải hết sức nắm chắc lấy mùa xuân đến chậm này!

Anh không có sở trường nói chuyện, không nói lên được lời yêu?

Không sao, tất cả mọi người đều là người hiện đại, dùng bút nói cũng ok!

Anh giữ nghiêm lễ giáo, xấu hổ khi làm hành động thân mật với cô?

Không sao cả, vậy cô chủ động một chút cũng không sao!

Cô vẫn cảm thấy may mắn vì không ai phát hiện điểm tốt của anh trước cô, hai người mới có thể gần nhau.

Cho dù đột nhiên không tìm thấy anh, cô cũng vẫn luôn tràn đầy tin tưởng với anh.

Cũng không nghĩ đến tới nhà anh tìm người, lại thấy anh mặc tây trang.

Cùng một cô gái ngồi lên chiếc xe cao cấp, còn dám lừa gạt cô nói rằng phải làm việc?
***
“Mẹ, bế!” Giọng nói nọn nớt của cô bé con, ngọt ngào làm nũng muốn người lớn bên cạnh bế, chỉ cần là người bình thường, có lẽ tuyệt đối sẽ không nhẫn tâm cự tuyệt yêu cầu của đứa nhỏ đáng yêu như vậy.

Nhưng đây chỉ là đối với người bình thường.

Mà bên trong những người bình thường này tuyệt đối không bao gồm cả Nguyên Tiểu Thu. 。◕‿◕。

Bởi vì cô cực kỳ chán ghét loại chuyện chính mình tự tìm phiền toái này.

“Không thể luôn thích được bế như vậy, trẻ con phải đi bộ nhiều, thân thể mới có thể khỏe mạnh, hiểu không?” Nguyên Tiểu Thu không có lương tâm nói ra một câu như vậy đẩy đi yêu cầu của cô bé con, “Còn có, không được gọi dì là mẹ, phải gọi là dì, không phải mẹ, hiểu không?”

Không hổ là con gái của người phụ nữ ngốc kia, ngay cả mẹ cũng đều tự tiện nhận loạn! Nguyên Tiểu Thu bất đắc dĩ nghĩ.

“Biết!” Cô bé con cái hiểu cái không gật đầu.

Thật hay giả? Sao lần này nhanh như vậy đã hiểu rồi? Chẳng lẽ gien thông minh lanh lợi của ba nó đột nhiên áp chế gien của mẹ nó hay sao? Nguyên Tiểu Thu vẻ mặt hoài nghi nhìn cô bé con.

“Mẹ, vậy một chút nữa có thể bế không?” Khuôn mặt nho nhỏ lộ vẻ chờ mong.

Cô biết mà, con bé quả nhiên nghe không hiểu.

Nguyên Tiểu Thu nhịn xuống xúc động muốn thở dài, không tình nguyện bế lấy cô bé con, một bên oán chính mình số khổ, một bên tính khả năng đi ăn máng khác.

Lại nói, ông chủ anh minh thần võ của cô cưới người phụ nữ mắt trắng kia làm vợ, tuy rằng không bỏ bê việc của công ty, nhưng cũng nhanh chóng chuyển từ một người cuồng công việc, thành một người chồng người ba ba tốt đúng giờ về nhà ăn cơm.

Đương nhiên, đây vốn cũng không có quan hệ với cô, dù sao có tiền bạc là đại gia thôi! Chỉ cần công ty không đổ, tiền thưởng không thiếu, tiền lương phát đúng ngày, trên cơ bản cô – một thư kí nho nhỏ cũng không có oán hận gì.

Nhưng là, đôi vợ chồng kia hàng năm đều tìm lí do ra nước ngoài hưởng kỉ niệm kết hôn N năm của bọn họ, lúc này cô – một thư kí nho nhỏ kiêm bạn bà chủ, phải tự động tăng ca giúp ông chủ trông nom đứa nhỏ, để tránh ảnh hưởng đến thế giới ngọt ngào của hai vợ chồng họ.

Đây là một chuyện không có thiên lí cỡ nào chứ!

Vợ chồng người ta ngọt ngào ân ái đi hưởng tuần trăng mật, cô – người số khổ phải tự động tăng ca trông nom đứa nhỏ?

Sao không có người nghĩ đến cô vẫn là một hoàng hoa đại khuê nữ, cũng cần phải có tình yêu tưới mát?

Ngay cả đứa nhỏ cũng ném cho cô trông, trời mới biết chuyện này khiến cho bao nhiêu hoa đào của cô đều bay đi mất!

“Mẹ, con muốn ăn cơm.” Cô bé con sau khi được bế lại thuận tiện đề xuất ra yêu cầu mới.

Nguyên Tiểu Thu có tức giận hay cảm thán lớn hơn đi chăng nữa, cũng phải ngoan ngoãn dọn dẹp mặt bàn rồi lấy ví tiền.

Cho dù cô lại không có lương tâm như thế nào đi chăng nữa cũng không thể làm như không nghe thấy yêu cầu của con quỷ nhỏ này, ai bảo mẹ nó là bạn của cô, ba nó là người lãnh đạo trực tiếp của cô chứ.