Người đi bán nắng

Thể loại: Truyện Ngắn ;Truyện
Tác giả : Minh Mẫn
  • Lượt đọc : 231
  • Kích thước : 1.03 MB
  • Số trang : 84
  • Đăng lúc : 3 năm trước
  • Số lượt tải : 43
  • Số lượt xem : 999
  • Đọc trên điện thoại :
"Những ngày làm bạn với Mặt trời, tôi gom nắng đi bán, mong kiếm chút gì mua lại những Cơn mưa…"

Người đi bán nắng là tập truyện ngắn đầu tay đồng tác giả của hai chị em gái: Minh và Mẫn - hai cây viết được yêu thích trên các diễn đàn văn học trẻ: Mạng xã hội Văn học, Những Truyện ngắn hay, truyennganhay.

Cuốn sách giống như một nốt lặng trong bản nhạc gấp gáp, đầy những thăng trầm liên tiếp, dồn dập của cuộc sống trẻ hiện đại. Là những người từng trải qua nhiều gam màu trắc trở trong cuộc sống, tác giả đã trải lòng mình trong mười truyện ngắn, những câu chuyện giản dị nhưng mang nhiều ý nghĩa ẩn sau những số phận, những mảnh đời, tình yêu và các quy luật xã hội.

Giọng kể không quá xuất sắc và nặng về tư duy văn học, nhưng có một sức cuốn hút riêng và một phong cách rõ rệt. Những câu chuyện không chỉ đơn thuần nói về một khía cạnh nào đó mà thường tựu chung nhiều vần đề lẩn khuất trong cuộc sống của những người trẻ, giữa tình cảm phức tạp bên trong và những tình huống giản dị đời thường.

Đọc Người đi bán nắng, bạn đọc có thể bắt gặp chính mình, hoặc những cảm xúc đã từng trải qua, những cảnh vật, những con người đâu đó đã gặp, lướt qua nhau, hay thân thiết gắn bó. Một sự quen thuộc chốc chốc lại hiện hữu khi cầm trên tay tập truyện này. Không nặng về tư tưởng đạo lý, không tạo sự bùng nổ giật gân, rất nhẹ nhàng, Người đi bán nắng len lỏi vào tâm hồn người đọc những xúc cảm mát lành, những thanh âm trong trẻo để người ta sống chậm lại, dù chỉ một giây, biết trân trọng quá khứ, nhìn thấu hiện tại, và hướng về tương lai. Một cuốn sách của những trái tim trẻ và khao khát sống.

***

“Khi mặt trời mọc, con linh dương biết nếu nó chạy không nhanh nó sẽ làm mồi cho cọp. Mỗi ngày mặt trời mọc, con cọp cũng biết nếu nó không chạy nhanh bằng linh dương thì nó sẽ chết đói. Tôi không phải linh dương, cũng không phải cọp. Nhưng tôi biết nếu không chạy hết sức, tôi không thể tồn tại”.

Tôi hay có những giấc mơ dài, yên ả, nối tiếp nhau từ ngày này sang ngày khác, gắn kết với nhau bền chặt. Và tôi vẫn dựa vào đó để an ủi mình trong cuộc sống đầy phức tạp của tôi.

Tôi đã từng có một người anh song sinh. Bà ngoại tôi kể, khi chúng tôi ra đời, người làng tránh xa gia đình tôi bởi vì chúng tôi là một cặp song sinh khác giới. Họ nói chúng tôi sẽ gây ra tai họa. Lớn lên tôi nghĩ những suy nghĩ mê tín đó thật buồn cười.

Bố mẹ tôi cũng vậy, họ gạt bỏ hết những lời dọa nạt rằng, nếu không tách chúng tôi ra, hoặc không đi cắt tiền duyên cho chúng tôi thì hai đứa con sẽ chẳng sống nổi. Nhưng tôi và anh cứ thế lớn lên, lớn lên trong những dị nghị, lớn lên trong những mê tín, những hủ tục của xóm làng. Mọi người ai cũng nói chúng tôi là hai đứa trẻ không bình thường, ít nói, trầm tính, chỉ biết chôn vùi tuổi thơ vào những nốt nhạc.