Smooth-talking Stranger

Thể loại: Tiểu Thuyết ;Văn Học
Tác giả : Lisa Kleypas
  • Lượt đọc : 344
  • Kích thước : 1.41 MB
  • Số trang : 578
  • Đăng lúc : 2 năm trước
  • Số lượt tải : 73
  • Số lượt xem : 1.006
  • Đọc trên điện thoại :
“Đừng nhấc máy” Tôi nói khi tôi nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo trong căn hộ của mình. Gọi là sự linh cảm, hay chứng hoang tưởng nhưng có một cái gì đó trong tiếng chuông cắt đứt mọi cảm giác thoải mái mà tôi đã cố dệt nên xung quanh mình.

“Đó là số 281”, bạn trai tôi, Dane nói, áp miếng đậu phụ ở trong chảo, thả nó vào một can nước xốt cà chua. Dane là một người ăn chay, nghĩa là chúng tôi sử dụng lượng protein từ đậu phụ thay cho thịt bò trong bữa ăn. Điều đó đủ để cho bất cứ ai sinh ra ở Texas phải khóc, nhưng bởi vì lợi ích của Dane, tôi đã cố làm theo. “Anh có thể nhìn thấy nó trên số hiển thị cuộc gọi”.

281. Houston. Ba con số đó đủ khiến tôi bắt đầu cảm thấy rợn người. “Đó có thể là mẹ hoặc em gái em”, tôi nói rời rạc, “Hãy để cho máy tự ngắt”. Tôi đã không nói chuyện với họ ít nhất hai năm nay rồi.

Reng...!

Ngừng việc khuấy một nhúm rau đông đá cho nát vụn vào trong nước sốt, Dane nói “Em không thể chạy trốn khỏi nỗi sợ hãi được. Đó chẳng phải là điều mà em thường nói với đọc giả của mình ư?”.

Tôi là một chuyên gia tư vấn cho Vibe, một tạp chí chuyên về các mối quan hệ, tình dục và văn hóa đô thị. Chuyên mục của tôi, gọi là “Trò chuyện với người phụ nữ độc lập”, khởi đầu từ ấn phẩm của một sinh viên năng động, và tôi đã theo sau nhanh chóng phát triển nó. Sau khi tốt nghiệp, tôi đã đưa Người phụ nữ độc lập tới Vibe, và họ chấp nhận cho tôi một chuyên mục hàng tuần. Hầu hết các lời khuyên của tôi được đăng công khai, nhưng tôi cũng tự gửi lời khuyên tới những người yêu cầu nó. Để phụ thêm vào thu nhập của mình, tôi cũng thường xuyên tham gia những cuộc đối thoại mở rộng cho các tạp chí về phụ nữ.

“Em không bỏ chạy khỏi những điều em sợ hãi”. Tôi nói với Dane. “Em chạy trốn những người thân của em”.

Reng...!

“Chỉ cần nhấc nó lên, Ella. Em luôn nói mọi người hãy đối diện với những rắc rối của mình”.

“Vâng, nhưng em thích loại trừ bản thân mình và để chúng tự chết đi”. Tôi trượt lại gần cái điện thoại hơn và nhận ra con số. “Ôi Chúa ơi, đó là mẹ”.

Reng...!

“Nào”, Dane nói, “Hãy xem điều gì tồi tệ nhất có thể xảy ra?”.

Tôi nhìn chằm chằm vào cái điện thoại với với vẻ ghê tởm đáng sợ. “Trong khoảng thời gian 30 giây, cô có thể nói điều gì đó để khiến tôi trở lại điều trị vô thời hạn”.

Reng...!

“Nếu em không tìm ra điều bà ta muốn”, Dane nói, “Em sẽ lo lắng về nó suốt cả đêm”.

Tôi thở ra một hơi rõ dài rồi tóm lấy cái điện thoại. “Xin chào?”.

“Ella, có chuyện khẩn cấp”.

Với mẹ tôi, Candy Varner, mọi thứ đều là khẩn cấp. Bà là bậc cha mẹ hốt hoảng và sợ hãi, một nữ hoàng kịch tính cao độ. Nhưng bà đã che dấu điều đó quá lão luyện khiến vài người nghi ngờ điều gì đã xảy ra đằng sau cánh cửa đóng kín. Bà đã yêu cầu sự đồng thuận từ những cô con gái trong huyền thoại về gia đình hạnh phúc của chúng tôi, và Tara và tôi đã trao nó cho bà mà không bao giờ đặt câu hỏi.

Có những lúc mẹ muốn dạy dỗ em gái tôi và tôi, nhưng bà nhanh chóng trở nên thiếu kiên nhẫn và cáu kỉnh. Chúng tôi đã học cách quan sát từng dấu hiệu chỉ dẫn những biến đổi tâm trạng của bà. Chúng tôi đã là những kẻ săn bão, cố gắng trụ lại gần các cơn lốc xoáy còn hơn là bị cuốn bay trong chúng.

Tôi hướng ra phía phòng khách, xa khỏi Dane và tiếng lanh canh của những cái chảo. “Mẹ khỏe không? Có chuyện gì vậy ạ?”.

“Mẹ vừa nói với con. Đó là một chuyện khẩn cấp. Tara tới thăm ngày hôm nay. Chỉ xuất hiện mà không hề báo trước. Nó có con”.

“Con của em ý ạ?”

“Nó sẽ làm gì với đứa bé của ai khác được hả? Đúng, con của nó. Con đã không biết là nó có bầu?”

“Không” tôi xoay xở nói, tay dò dẫm cái lưng ghế sofa. Tôi để bản thân mình tì vào nó, nửa ngồi nửa nằm. Tôi cảm thấy ớn lạnh tận dạ dày. “Con không biết, chúng con đã lâu không liên lạc”.

“Lần cuối cùng con nhấc máy và gọi cho nó là khi nào? Con có bao giờ nghĩ đến hai người chúng ta, Ella? Gia đình duy nhất của con? Chúng ta có vị trí nào trong cái danh sách ưu tiên của con không?”.

Tôi câm lặng, trái tim tôi đập thình thịch như một cái máy sấy với đầy cả đống giày ướt bên trong, khi những cảm giác khủng khiếp quen thuộc từ thời thơ ấu vây bọc lấy tôi. Nhắc nhở bản thân rằng tôi đã là một người phụ nữ với bằng đại học, có sự nghiệp, một người bạn trai vững chãi và cả vòng tròn những người bạn bè tốt. Tôi kiềm chế để bình tĩnh trả lời. “Con đã gửi thiệp”.

“Chúng không đủ chân thành. Tấm thiệp Mother’s Day cuối cùng đã không có bất kỳ lời nào về những điều mà mẹ đã làm cho con trong khi con lớn lên. Tất cả những điều hạnh phúc”.
***
Series Travis Family gồm có:
Sugar Daddy
Blue Eyed Devil - Người Tình Hoạt Ngôn
Smooth Talking Stranger
Brown Eyed Girl