Thanh Triều Xuyên Qua Ký

Thể loại: Ngôn Tình ;Truyện
Tác giả : Dạ Huệ Mỹ
  • Lượt đọc : 266
  • Kích thước : 7.61 MB
  • Số trang : 2532
  • Đăng lúc : 2 năm trước
  • Số lượt tải : 53
  • Số lượt xem : 2.067
  • Đọc trên điện thoại :
Gia đình Tề Lạc, như bao gia đình hiện đại khác, bỗng một ngày tỉnh dậy thấy cả nhà xuyên không. Xuyên vào ai không xuyên, nữ chính Tề Lạc lại xuyên qua thành Nữu Hỗ Lộc Tề Lạc, quý phi của Ung Chính hoàng đế, thân mẫu của Càn Long. Biết trước lịch sử, không cam chịu số phận làm thiếp, cả nhà Tề Lạc quyết trí thay đổi vận mệnh của cô.

Ở tình huống này, nhân vật có nội tâm mạnh mẽ nhưng cũng phức tạp nhất chính là cha nữ chính. Ở hiện đại, ông vì đắc tội cấp trên mà chỉ có thể làm một tay cảnh sát quèn. Tuy gia cảnh không giàu có nhưng ông hết mực yêu thương vợ con. Chính vì thế, khi bạn trai ở hiện đại của nữ chính vứt bỏ cô để theo con gái sếp, ông đã rất hận mình. Hận bản thân không biết luồn cúi, hận bản thân bất tài nên để con gái chịu nhục. Nên ở cổ đại, khi biết con gái là Nữu Hỗ Lộc, ông quyết phải thăng quan tiến chức, để làm chủ hôn nhân của con, để con thoát phận làm thiếp.

Nhưng người tính không bằng trời tính, dù ông cố hết sức thăng quan, thành tâm phúc hoàng đế thì đến khi cầu xin, chỉ vì một ánh mắt của Tề Lạc mà Khang Hy quyết định sẽ tự mình chỉ định hôn nhân. Và sau bao biến cố, nữ chính vẫn lấy Tứ a ca, nhưng với thân phận là kế phúc tấn.
Tình cảm của Dận Chân dành cho Tề Lạc không vồn vã, không yêu nhiệt tình hay hết mình, chàng cảm thấy, nàng là người phù hợp ở bên mình. Giữa Tề Lạc và hoàng vị, chàng thiên về hoàng vị hơn. Chính vì thế không ít lần vì hoàng vị, vì không muốn Tề Lạc là cái đích nhắm của người khác mà Dận Chân phải nạp người.

Nói về Tề Lạc, tác giả có phần buff nhân vật này, nhưng trong ngưỡng có thể chấp nhận được. Một cô gái thiện lương, sống ở một xã hội hiện đại đầy tự do và bình đẳng nên khi xuyên về một xã hội phong kiến, Tề Lạc không thích ứng được. Mới đầu, cô thương cảm họ, những con người bị quyền lực chi phối. Sau cùng, khi đã nhìn thấu những ích kỷ vị chi của thế gian, cô không còn sự khoan nhượng như lúc đầu. Tình cảm cô dành cho Dận Chân có phần nhỉnh hơn. Tề Lạc từng ghen, từng ủy khuất khi Dận Chân nạp thiếp. Nhưng cô hiểu rằng, mình không thể vì thứ tình cảm ấy mà yếu đuối, vì các con của cô.

Có thể nói, tình cảm của Dận Chân – Tề Lạc không ồn ào, không vồn vã, đó là thứ tình cảm được chắt chiu qua từng năm tháng, như loại rượu nồng được ủ lâu năm. Đó không chỉ là tình yêu nam nữ đơn thuần nữa, nó đã thành tình bạn, tình thân.

Bộ truyện này không chỉ về tình yêu giữa Dận Chân – Tề Lạc mà còn về tình gia đình giữa Tề Lạc – bố mẹ và em trai, Tề Lạc – các con, giữa Dận Chân – Đức Phi, giữa Dận Chân – tiên hoàng hậu, dù có yêu, có hận, nhưng điều đó lại khắc họa rõ nét hơn về các nhân vật.

Ngoài ra, mối quan hệ giữa Lăng Trụ, cha nữ chính và Khang Hi cũng rất thú vị. Không chỉ là vua-tôi, họ còn là bạn bè. Có thể nói, nỗi lòng Khang Hi chỉ có Lăng Trụ hiểu. Đây là nối quan hệ đầy mùi hint, mà khi đọc, tôi đã phải nghĩ, liệu có phải tác giả cố tình gán ghép họ không.

Nhân vật đáng chú ý nhất truyện là Bát phúc tấn, một người phụ nữ xinh đẹp, tài hoa, kiêu ngạo nhưng lại yêu Dận Tự quên mình. Vì tình yêu ấy, cô bỏ hết sự tự tin, kiêu ngạo của bản thân, như chim công xinh đẹp tự nhuộm đen màu lông của mình, thứ tình yêu khiến cô hèn mọn.

Mình biết về bộ này với cái tên "một trong những bộ Thanh xuyên kinh điển thời kỳ đầu của ngôn tình" và nó đã không làm mình thất vọng. Đọc xong bộ truyện hơn 500 chương, một chương dài gấp đôi gấp ba truyện bình thường, mà cảm xúc đọng lại rất hỗn độn. Có buồn, có vui, có nuối tiếc. Tuy vậy, nhược điểm của bộ này cũng như tác giả chính là lòng tự tôn dân tộc quá lắm. Hơn 2/3 đầu truyện, tác giả rất tôn trọng lịch sử, nhưng tới 1/3 về sau, tác giả đã thay đổi hoàn toàn kết cấu mà 2/3 trước đã xây dựng. Điều này không thể phủ nhận được truyện có nội dung và cấu trúc rất tuyệt. Văn phong chắc tay, chuyển biến tâm lý nhân vật logic, cung đấu, trạch đấu đầy đủ nhưng vẫn sủng, trừ khúc cuối lấy của mình kha khá nước mắt thôi. Một bộ rất đáng đọc!