Người Yêu Dấu

Thể loại: Tiểu Thuyết ;Văn Học
Tác giả : Sara Zarr
  • Lượt đọc : 64
  • Kích thước : 1.06 MB
  • Số trang : 310
  • Đăng lúc : 2 tháng trước
  • Số lượt tải : 19
  • Số lượt xem : 315
  • Đọc trên điện thoại :
Tự biến mình thành một Jena đáng yêu, vui vẻ, có một người bạn trai nổi tiếng ở trường học mới, cô bé Jennifer mập mạp, sống khép kín, bị bạn bè ruồng bỏ trứơc kia chợt nhận ra rằng cô không thể rũ bỏ quá khứ của mình. Đó là những hồi ức về người bạn duy nhất từ thời thơ ấu – Cameron Quick - người đã biến mất không một lời nhắn gửi và cô tin rằng cậu đã chết…

“Người yêu dấu” là cuốn tiểu thuyết khiến ta không thể đóng lại cho đến khi đọc hết trang cuối cùng.

- New York Times

“Người yêu dấu” là cuốn tiểu thuyết tuyệt vời dành cho những cô gái trẻ. Ở đó có những chủ đề mà người lớn cần phải quan tâm: những đứa trẻ bị lạm dụng và thiếu sự quan tâm của bố mẹ.

- My Readable Feast

“…Lá cây rụng đầy trước khung cửa sổ chỗ bồn rửa nhà bếp. Chỉ còn vaì tuần nửa là sẽ đến lễ Halloween. Ý nghĩ về việc mình sẽ mặc gì cho ngày lễ này giúp tôi đẩy được giọng nói của bố Cameron ra khỏi đầu. Bộ đồ hoá trang không được tốn quá nhiều tiền vì tôi chẳng có đồng nào cả. Nó cũng không nên quá phức tạp vì nhà tôi chỉ có mỗi mẹ, mà mẹ thì có công việc của mẹ và cả việc ở trường y tá nên chẳng mấy khi ở nhà. Nó cũng không thể có bất kỳ liên hệ nào tới Harry Porter vì Jordana Bennett và Charity Hays đã đe doạ tôi trong phòng thay đồ nữ và nói rằng chúng cho phép một số người mặc trang phục của những nhân vật Harry Porter, còn những người khác, ví dụ như tôi chẳng hạn, nếu diện đồ của Harry, sẽ bị chúng bắt lột truồng diễu vòng quanh sân trường vào giờ nghỉ giải lao.

- Mày biết là tao đang nghĩ gì không? Tao đang nghĩ rằng con thằn lằn này đang muốn được tự do. Nếu mày không thể chăm sóc nó, tốt hơn hết là hãy cho nó cơ hội để trở về nơi hoang dã. Hoặc nếu mày lờ nó đi và để nó chết, tại sao không giải thoát cho nó? Sao mày còn chờ đợi gì nữa?

Tôi cố gắng không tưởng tượng ra việc bố của Cameron sẽ làm gì vào lúc ấy nhưng hình ảnh của ông ta cứ chui vào trong đầu tôi, cũng như hình ảnh con thằn lằn đang lủng lẳng trong sợi dây hay bị nghiền nát trong một đôi tay khổng lồ…” (Người yêu dấu)