Phía chân trời xuất hiện những áng mây nhạt màu, bụi hoa ngũ sắc gần nhà đang tối dần sau một buổi chiều êm đềm tĩnh lặng. Tôi ngồi trên sofa nơi cửa sổ với một cuốn truyện tranh trên tay, lòng không thôi nghĩ về cô gái trong lòng mình. Em là một hình mẫu kỳ lạ trong cuộc đời non nớt bấy giờ của tôi, dáng gầy, mái tóc mượt, khuôn mặt nổi bật với chiếc cằm nhọn, lưng còng, chân tay mảnh khảnh và nước da đen ngăm, em giống như một cây thông non giữa cánh rừng thông xanh ngắt. Em không đẹp như các cô gái thường đi cùng em, nhưng với tôi em là một thiên thần, một thiên thần thực sự được tạo ra từ Cupid và Psyche. Nghĩ đến hình ảnh sẽ được đi cùng em một đoạn đường, tôi buông cuốn truyện, đặt chúng ngay ngắn bên cuộn len màu trắng của mẹ, cũng đúng lúc đó tôi thấy gương mặt ngây ngô của chính mình phản chiếu nơi mặt bàn bóng loáng. Sau khi chải chuốt mái tóc, tôi đút tay vô túi áo jacket và chậm rãi leo lên con dốc hướng ra con đường trước nhà.