Nghệ thuật Phật giáo Trung Quốc cổ đại đạt tới thời kỳ rực rỡ nhất vào đời Tùy, Đường. Cùng với việc triều Tùy thống nhất đất nước, phát triển mạnh kinh tế tiến tới đẩy cao sức mạnh quốc gia vào đời Đường, Phật giáo Trung Quốc cũng phát triển tới thời cực thịnh, sáng lập nên rất nhiều tông phải mới. Việc diễn giảng và phát triển các tông phải này được thể hiện đầy đủ trong nghệ thuật mang tinh đại diện của thời Tùy, Đường, bước vào giai đoạn hoàn toàn mới, dung hợp hoàn mỹ nghệ thuật Phật giáo Ấn Độ với văn hóa Hán tộc, mở ra thời kỳ thịnh vượng của nghệ thuật Đôn Hoàng. Các tác phẩm nghệ thuật chạm trổ, điêu khắc, hội họa Phật giáo ở động đá Đôn Hoàng cùng với các vật phẩm văn hóa bảo tồn trong “Tàng kinh động” Đôn Hoàng đã mở ra ngành khoa học nghiên cứu “Đôn Hoàng học” thịnh hành trên thế giới.