Thiên Kiều
Loạn (Trung)
- Chương 1: Gió Cát
- Chương 2: Dịch Thành Thượng
- Chương 3: Dịch Thành Trung
- Chương 4: Dịch Thành Hạ
- Chương 5: Đêm Tối
- Chương 6: Nửa Đêm
- Chương 7: Thạch Mãnh Thượng
- Chương 8: Thạch Mãnh Trung
- Chương 9: Thạch Mãnh Hạ
- Chương 10: Đánh Cờ Thượng
- Chương 11: Đánh Cờ Trung
- Chương 12: Đánh Cờ Hạ
- Chương 13: Chợ Đêm Thượng
- Chương 14: Chợ Đêm Trung
- Chương 15: Chợ Đêm Hạ
- Chương 16: Trà Hoa Quế Thượng
- Chương 17: Trà Hoa Quế Trung
- Chương 18: Trà Hoa Quế Hạ
- Chương 19: Hôn Ước Thượng
- Chương 20: Hôn Ước Trung
- Chương 21: Hôn Ước Hạ
- Chương 22: Từ Biệt
- Chương 23: Tuyết Đầu Mùa Thượng
- Chương 24: Tuyết Đầu Mùa Trung
- Chương 25: Tuyết Đầu Mùa Hạ
- Chương 26: Chạy Trốn Thượng
- Chương 27: Chạy Trốn Trung
- Chương 28: Chạy Trốn Hạ
- Chương 29: Sinh Tồn Thượng
- Chương 30: Sinh Tồn Trung
- Chương 31: Sinh Tồn Hạ
- Chương 32: Hướng Bắc Thượng
- Chương 33: Hướng Bắc Trung
- Chương 34: Hướng Bắc Hạ
- Chương 35: Vào Đời Thượng
- Chương 36: Vào Đời Trung
- Chương 37: Vào Đời Hạ
- Chương 38: Nước Mắt
- Chương 39: Đường Xa
- Chương 40: Lòng Người Thượng
- Chương 41: Lòng Người Trung
- Chương 42: Lòng Người Hạ
- Chương 43: Khó Dò Thượng
- Chương 44: Khó Dò Trung
- Chương 45: Khó Dò Hạ
- Chương 46: Dược Thượng
- Chương 47: Dược Trung
- Chương 48: Dược Hạ
- Chương 49: Đồng Hành Thượng
- Chương 50: Đồng Hành Trung
- Chương 51: Đồng Hành Hạ
- Chương 52: Hổ Khẩu Thượng
- Chương 53: Hổ Khẩu Trung
- Chương 54: Hổ Khẩu Hạ
- Chương 55: Sinh Tồn Thượng
- Chương 56: Sinh Tồn Trung
- Chương 57: Sinh Tồn Hạ
- Chương 58: Máu Thượng
- Chương 59: Máu Hạ
- Chương 60: Đường Cũ Thượng
- Chương 61: Đường Cũ Trung
- Chương 62: Đường Cũ Hạ
- Chương 63: U Châu Thượng
- Chương 64: U Châu Trung
- Chương 65: U Châu Hạ
- Chương 66: Tập Kích Ban Đêm Thượng
- Chương 67: Tập Kích Ban Đêm Hạ
- Chương 68: Cảm Tạ
- Chương 69: Báo Tang Thượng
- Chương 70: Báo Tang Hạ
- Chương 71: Ra Khỏi Thành Thượng
- Chương 72: Ra Khỏi Thành Hạ
- Chương 73: Lửa Trại
- Chương 74: Trò Chuyện Ban Đêm
- Chương 75: Gặp Lại Thượng
- Chương 76: Gặp Lại Hạ
- Chương 77: Lời Nói Sắc Bén Thượng
- Chương 78: Lời Nói Sắc Bén Hạ
- Chương 79: Thư
- Chương 80: Ngày Mồng Tám Tháng Chạp Thượng
- Chương 81: Ngày Mồng Tám Tháng Chạp Hạ
- Chương 82: Tổ Mẫu Thượng
- Chương 83: Tổ Mẫu Trung
- Chương 84: Tổ Mẫu Hạ
- Chương 85: Trò Khôi Hài
- Chương 86: Khoảng Cách
- Chương 87: Đường Về Thượng
- Chương 88: Đường Về Trung
- Chương 89: Đường Về Hạ
- Chương 90: Diễn
- Chương 91: Tìm Tòi Thượng
- Tìm Tòi Trung+Hạ
- Chương 94-95
- Chương 96: Tới Thăm Hạ
- Chương 97-98
- Chương 99: Tam Thăm Hạ
- Chương 100: Đánh Tan Thượng
- Chương 101: Đánh Tan Hạ
- Chương 102: Gặp Lại Thượng
- Chương 103: Gặp Lại Trung
- Chương 104-105
- Chương 106: Ăn Miếng Trả Miếng Thượng
- Chương 107: Ăn Miếng Trả Miếng Hạ
- Chương 108: Một Đòn Đã Trúng
- Chương 109: Hậu Sự Thượng
- Chương 110: Hậu Sự Hạ
- Chương 111-112
- Chương 113: Dự Châu Thượng
- Chương 114: Dự Châu Hạ
- Chương 115: Lục Phân
- Chương 116: Dạ Yến
- Chương 117-118
- Chương 119: Nhiễu Loạn
- Chương 120: Trù Sơn Thượng
- Chương 121: Trù Sơn Trung
- Chương 122: Trù Sơn Hạ
- Chương 123: Đường Về Thượng
- Chương 124: Đường Về Trung
- Chương 125: Đường Về Hạ
- Chuyện Xưa (Thượng)
- Chuyện Xưa (Trung)
- Chuyện Xưa (Hạ)
- Se Lạnh (Thượng)
- Se Lạnh (Trung)
- Se Lạnh (Hạ)
- Rượu Mời
- Hàn Huyên Lúc Nửa Đêm
- Nhân Quả
- Phía Sau Lưng (Thượng)
- Phía Sau Lưng (Hạ)
- Mặt Trời Mới Mọc
- Loạn (Thượng)
- Loạn (Trung)
- Loạn (Hạ)
- Tang Sự (Thượng)
- Tang Sự (Trung)
- Tang Sự (Hạ)
- Quay Lại
- Danh Lợi Khách (Thượng)
- Danh Lợi Khách (Trung)
- Danh Lợi Khách (Hạ)
- Kim Phật
- Hạ Sẽ
- Ấp Ủ (Thượng)
- Ấp Ủ (Trung)
- Ấp Ủ (Hạ)
- Phá Quân (Thượng)
- Phá Quân (Trung)
- Phá Quân (Hạ)
- Thanh Tước Kỳ
- Anh Trai
- Sáng Sớm (Thượng)
- Sáng Sớm (Hạ)
- Khóc Tang (Thượng)
- Khóc Tang (Hạ)
- Giữa Mùa Thu
- Giữa Mùa Thu (Hạ)
- Lối Rẽ
- Lối Rẽ (Hạ)
- Khách Tới
- Khách Tới (Hạ)
- Sấm Sét (Thượng)
- Sấm Sét (Trung)
- Sấm Sét (Hạ)
- Mưa To
- Đại Loạn (Thượng)
- Đại Loạn (Trung)
- Đại Loạn (Hạ)
- Thảo Phạt (Thượng)
- Thảo Phạt (Trung)
- Thảo Phạt (Hạ)
- Trừ Phục (Thượng)
- Trừ Phục (Trung)
- Trừ Phục (Hạ)
- Song Hỉ (Thượng)
- Song Hỉ (Trung)
- Song Hỉ (Hạ)
- Cơm Chín (Thượng)
- Cơm Chín (Trung)
- Cơm Chín (Hạ)
- Nghị Định (Thượng)
- Nghị Định (Trung)
- Nghị Định (Hạ)
- An Bình (Thượng)
- An Bình (Hạ)
- Tiếng Gió (Thượng)
- Tiếng Gió (Trung)
- Tiếng Gió (Hạ)
- Xấu Xa (Thượng)
- Xấu Xa (Trung)
- Xấu Xa (Hạ)
- Lang Quân
- Đính Thân (Thượng)
- Đính Thân (Trung)
- Nghị Thân (Hạ)
- Định Thân (Thượng)
- Định Thân (Trung)
- Định Thân (Hạ)
- Trong Nhà Có Quỷ
- Hôn Phối
- Ăn Nói Khéo Léo
- Lưỡi Không Xương
- Đại Hỉ
- Ân Ái
- Động Phòng (Thượng + Trung)
- Động Phòng (Hạ)
- Trường Khánh
- Uống Độc
- Liên Lụy
- Liên Lụy (Trung)
- Liên Lụy (Hạ)
- Đi Xa
- Xuất Chinh (Thượng)
- Xuất Chinh (Trung)
- Xuất Chinh (Hạ)
- Tập Kích Ban Đêm
- Trở Về
- Máu
- Thân Cận (Thượng)
- Thân Cận (Trung)
- Thân Cận (Hạ)
- Thành Thân
- Thành Thân (Hạ)
- Động Phòng (Thượng)
- Động Phòng (Hạ)
- Tiếp Chỉ
- Gặp Khách
- Tranh Chấp
- Tranh Chấp (Hạ)
- Tân Gia
- Chuyện Xưa
- Cục Diện Bế Tắc (Thượng)
- Cục Diện Bế Tắc (Hạ)
- Đánh Cờ (Thượng)
- Đánh Cờ (Hạ)
- Thành Trống
- Rút Củi Dưới Đáy Nồi
- Ngoài Ý Muốn (Thượng)
- Ngoài Ý Muốn (Hạ)
- Bẫy Trong Bẫy
- Chiến Thắng Trở Về (Thượng)
- Chiến Thắng Trở Về (Hạ)
- Mất Tích (Thượng)
- Mất Tích (Hạ)
- Khốn Cảnh
- Vây Khốn
- Trở Về
- Lập Trường
- Hỗn Chiến (Thượng)
- Hỗn Chiến (Hạ)
- Đắc Thủ (Thượng)
- Đắc Thủ (Hạ)
- Khó Xử (Thượng)
- Khó Xử (Hạ)
- Gặp Mặt
- Mờ Mịt
- Phẫn Nộ
- Dao Động (Thượng)
- Dao Động (Hạ)
- Nhanh Chóng (Thượng)
- Nhanh Chóng (Hạ)
- Chuẩn Bị Gả (Thượng)
- Chuẩn Bị Gả (Hạ)
- A Nghê
- Chị Em Dâu
- Cao Minh
- Manh Mối (Thượng)
- Manh Mối (Hạ)
- Gợn Sóng (Thượng)
- Gợn Sóng (Hạ)
- Kiến Khang (Thượng)
- Kiến Khang (Hạ)
- Gây Sự (Thượng)
- Gây Sự (Hạ)
- Cấu Kết (Thượng)
- Cấu Kết (Hạ)
- Hoài Nghi
- Thương Vong
- Chốn Cũ
- Khách Không Mời Mà Tới
- Giao Dịch (Thượng)
- Giao Dịch (Hạ)
- Nhân Vật (Thượng)
- Nhân Vật (Hạ)
- Bão Táp (Thượng)
- Bão Táp (Hạ)
- Đặt Bẫy (Thượng)
- Đặt Bẫy (Hạ)
- Tuồng (Thượng)
- Tuồng (Hạ)
- Bắt Đầu Diễn
- Thu Lưới (Thượng)
- Thu Lưới (Hạ)
- Lời Nói Thật (Thượng)
- Lời Nói Thật (Hạ)
- Nương (Thượng)
- Nương (Hạ)
- Trở Về
- Tâm Cơ
- Tâm Kế
- Lấy Hay Bỏ
- Bỏ Được
- Chân Tướng
- Rõ Ràng
- Thành Thù
- Ngoài Ý Muốn
- Ác Chiến
- Trường Anh
- Anh Em
- Tin Tử Trận
- Phản (Thượng)
- Phản (Hạ)
- Tiệc Xuân (Thượng)
- Tiệc Xuân (Hạ)
- Bức Thoái Vị (Thượng)
- Bức Thoái Vị (Trung)
- Bức Thoái Vị (Hạ)
- Dư Chấn
- Kết Thúc
Trường Đình đứng trên hành lang trong đình viện lẳng lặng nhìn Mông Thác sau đó nở một nụ cười uyển chuyển với hắn.
Tiểu cô nương mặc áo tang màu trắng, đi guốc gỗ, ngọc bội bên hông, áo ngắn bên ngoài, bên trong có dải lụa… À, hai sợi buộc trước ngực kia gọi là dải lụa đúng không? Vốn hắn không hiểu, tưởng đây là dây lưng nhưng làm gì có dây lưng nào lại tung bay trong gió thế này, như thế quá không trang trọng.
Lục đại cô nương kiêu căng thì kiêu căng nhưng nàng mà không trang trọng thì trên đời làm gì có ai trang trọng nữa…
Hắn cứ vậy suy nghĩ miên man, cuối cùng có một ngày hắn không nhịn được lén lút hỏi Nhạc Phiên.
Tên kia lập tức giễu cợt hắn “Hỏi đồ của nữ nhi gia làm gì? Đồ nam nhân thối nhà huynh không phải chính nhân quân tử sao?”
Hắn nghẹn đến mặt đỏ bừng, sau khi tàn nhẫn gõ cho Nhạc Phiên một cái thì tự vê phòng lật cuốn《 vật phong dân ngữ 》để xem.
Trong sách nói thứ kia tên là dải lụa, đi kèm với áo váy, ngoài ra còn có thoa hoàn, tất cao, dây lưng…
Nếu nữ nhân đeo khuyên tai trân châu thì trên đầu không thể cắm trâm hoa có san hô.
Nếu chọn áo ngoài có viền màu xanh ngọc, thì không thể có thứ gì màu đỏ, nếu không sẽ khập khiễng.
Nếu cổ tay đeo vòng ngọc thì trên mái không thể mang trâm hoa bằng lụa, cũng không nên dùng trâm ngọc nếu không sẽ rất tục…
San hô, màu đỏ và hoa lụa rốt cuộc đã làm sai cái gì… Hắn càng đọc càng cảm thấy nữ nhân quả thực quá khó hiểu.
Gió thổi dải lụa, vừa lúc vuốt qua cổ tay của Trường Đình.
Cổ tay như bạch ngọc dưới sắc xanh của tay áo càng thêm nổi bật.
Lại nhìn lên chính là cái cằm mượt mà của nàng, sau đó là khóe miệng kiều diễm, đôi mắt sáng như hồ nước trong.
Lục đại cô nương thật là đẹp.
Ngay cả khi chạy trốn, trên mặt dính bùn, ăn mặc một thân áo nâu không phù hợp, tóc tai bù xù giấu trong mũ lông thì nàng vẫn đẹp vô cùng.
Mông Thác khó có lúc thất thần.
Trường Đình lại cười một cái, cao giọng gọi hắn: “Mông Thác! Ta bảo ngươi nói trước cơ mà!”
Mông Thác lập tức giật mình rời tầm mắt và ho nhẹ một tiếng.
Trong đầu hắn nhanh chóng lướt qua và bắt được suy nghĩ lúc trước.
Hắn không do dự cũng không chần chừ mà đáp lại nàng.
“Giống như đối phó với Ngũ thái thúc công lúc trước.” Mông Thác lời ít mà ý nhiều, trước tiên tung ra một câu tổng kết, sau đó lại trầm giọng phân tích có trật tự, “Mượn sức đẩy sức, dùng chiêu gậy ông đập lưng ông.
Sau khi báo tang các nhà đều sẽ động, những kẻ không động hoặc an tĩnh đứng ngoài nhìn một là muốn làm ngư ông đắc lợi, hai là quả thực không có tâm tranh đoạt.
Nếu là kẻ trước thì hẳn là kẻ thông minh, mà kẻ này thì không biết lúc nào sẽ cắn ngươi một miếng, càng cần phải phòng bị.”
“Còn kẻ sau thì sao?” Trường Đình hỏi.
Mông Thác nhìn về phía trước, mặt không biểu tình, “Kẻ sau là vô dụng, cuối cùng sẽ sụp đổ, tạm thời chẳng cần quan tâm.”
Trường Đình kinh ngạc, nàng vốn tưởng Mông Thác sẽ coi người sau giống như Đào Tiềm, là tác phong của danh sĩ có đạo đức tốt, ai biết hắn lại dùng “Vô dụng” để gán cho bọn họ.
Cũng đúng, cái này mới phù hợp với cá tính của Mông Thác.
Mông Thác bày từng thông tin trước mặt nàng, “Hiện tại Lục Phân đã chết, hiện giờ các bên đương nhiên muốn tranh vị trí ở Quang Đức Đường.
Chỉ cần là con vợ cả, cháu đích tôn đúng tuổi thì đều có tư cách lên làm Tề Quốc Công.
Muốn đi được tới bước ấy có ba cách: hoặc là dỗ dành Đại trưởng công chúa để quá kế tới đại phòng sau đó danh chính ngôn thuận ngồi lên vị trí kia, hoặc dùng sức mạnh đoạt quyền chưởng quản tiền bạc sau đó quay lại đòi vị trí, cuối cùng là mượn thế lực nhà ngoại chèn ép Lục gia sau đó tiện đà được như ý nguyện.”
Trong ba đường thì ít nhất có hai đường không thể thực hiện.
Quá kế?
Trường Anh còn đó, người của Quang Đức Đường đều biết rõ nên nếu bọn họ đồng ý quá kế để hoãn binh thì lúc Trường Anh trở về sẽ phải làm sao?
Bất kể là lấy lòng hay gì thì Đại trưởng công chúa căn bản sẽ không đồng ý.
Dùng sức đẩy sức ư?
Cũng không có khả năng.
Chuyện của Bình thành Lục gia thì thiên hạ này ai dám quản? Họ Phù còn không quản được thì người khác đâu có ăn no rửng mỡ tới quản làm gì.
Cướp ư?
Ngũ thái thúc công sớm thử biện pháp này đáng tiếc lúc ấy lại bị Trường Đình cứ vậy chèn ép không ngóc đầu lên được.
Nhưng trong mắt người ngoài thì hiện giờ Quang Đức Đường quả thực không có nam nhân có thể đảm đương vì thế còn có kẻ nào có gan thử một lần hay không thì nàng cũng quả thực không rõ.
Rốt cuộc thì trong thời loạn ắt có dũng phu.
Vạn nhất đầu óc của đám người kia không được tỉnh táo thì sao?
Vậy một chiêu cướp này cũng chưa chắc không xảy ra.
Giống như một nhà Ngũ thái thúc công đều thấy chết không sờn, dẻo dai mười phần.
Vạn nhất bọn họ lại bò dậy lặp lại hành động lúc trước thì chẳng phải mọi người đều phải lau mắt mà nhìn à?
Mông Thác hạ giọng hướng dẫn từng bước, “Cho nên trước tiên phải vứt ra một miếng mồi…”
Trường Đình nhìn Mông Thác, có chút không hiểu.
Thần sắc trên mặt hắn lúc này giống hệt biểu tình của nàng khi dạy dỗ Trường Ninh và Ngọc Nương!
Hắn đang coi ai là tiểu cô nương mà ngu ngốc dỗ dành chứ?!
Trường Đình vừa tức giận vừa buồn cười liếc mắt nhìn hắn một cái sau đó nàng rũ mắt vuốt phẳng dải lụa, guốc gỗ tiếp tục bước về phía trước, khó khăn lắm mới đáp lại lời hắn.
“Trước tiên vứt một miếng mồi ra rồi xem đám người này xâu xé nhau.
Lúc ấy chúng ta sẽ nâng một bên, giống người Miêu Cương dưỡng cổ, ai có thể cắn chết những kẻ còn lại thì người đó thắng.
Kẻ nào thắng thì cũng chẳng thể vượt qua được ca ca đúng không?!”
Mông Thác rũ mắt gật đầu, ở một góc độ nàng không nhìn thấy được hắn nở nụ cười.
Bước chân của nàng hơi ngừng lại.
Nhưng ai làm mồi này đây?
Trường Đình đột nhiên nghĩ tới cách thứ tư để kẻ khác nhân cơ hội thượng vị.
“Lục Trường Bình.”
Trường Đình thả nhẹ giọng nói, sắc mặt dần trầm xuống, “Con cả của Lục Phân.
Từ góc độ của người ngoài thì đại phòng của Lục gia đã chẳng còn ai, vì thế con cả của nhị phòng là Lục Trường Bình chính là người thay thế tốt nhất… Hắn còn nhỏ, Trần thị lại nhu nhược không nơi nương tựa cũng không có vướng bận…”
Nàng đánh bàn tính trong lòng, “Ở trong mắt kẻ có tâm thì hắn chẳng khác gì ấu đế Phù Cù! Lục Trường Bình còn chưa trưởng thành, chờ hắn chậm rãi trưởng thành thì kẻ khác đã nắm chặt quyền lực, sắp xếp thỏa đáng mọi việc.
Cứ thế cách một thế hệ nữa thì Quang Đức Đường sẽ đổi toàn bộ người.
Nếu người của Lục gia cũng đủ thông minh thì bọn họ hoàn toàn có thể đi theo con đường này, nếu lại thông minh hơn thì có thể lấy lý do Lục Trường Bình đã qua 10 tuổi còn không có thành tựu nổi bật để đẩy Lục Trường Hưng mới 4,5 tuổi lên đảm đương vị trí gia chủ.”
Trường Đình chậm rãi xoay người lại nói, “Lục Trường Bình có thể làm mồi.”
Đúng vậy.
Lục Trường Bình làm mồi là hoàn hảo nhất.
Đầu tiên Quang Đức Đường sẽ đẩy hắn ra, một miếng thịt non như thế có ai không muốn đoạt? Nhưng một khi tranh cướp sẽ có mâu thuẫn, chờ các nhà bắt đầu đánh nhau sẽ không kẻ nào có thể toàn thân mà lui.
Độc trùng ở trong lu cắn xé nhau thì chỉ có người dưỡng cổ là được lợi.
Vậy ai là người dưỡng cổ?
Đương nhiên là Lục Trường Anh.
“Ngài đã quên tính đến thái độ của Chân Định đại trưởng công chúa rồi.” Mông Thác chậm rãi đi lên trước cắt ngang lời của nàng.
Trường Đình ngây ra!
Đúng rồi!
Mồi này sẽ không thể sống.
Chân Định đại trưởng công chúa hạ lệnh đánh chết Lục Phân đã là cho Trường Đình và Trường Anh một lời công bằng, cũng coi như có qua có lại, bọn họ hẳn là phải cách xa con cái của nhị phòng một chút.
Ân oán tới đây kết thúc, không thể liên lụy người khác —— đây là ăn ý và khí tiết hẳn phải có.
Trường Đình tán thành lời của Mông Thác, nhưng chỉ một điều này đã lật đổ hết thảy khiến nàng phải nghĩ lại từ đầu.
Hành lang này được lợp đá đen san sát để phòng nước dột xuống, nhưng khi mưa rơi gõ lên đó lại vang lên tiếng cực thanh nhã.
Giữa những viên đá có khe hở trồng tùng bách, lá xanh từ đó xà vào hành lang vừa lúc rơi lên búi tóc của nàng.
Thần sắc nàng lúc này chăm chú, mày nhíu lại nhìn Mông Thác.
Mông Thác không nhịn được nhếch khóe miệng, cúi người duỗi tay nhẹ nhàng lấy cái lá trên búi tóc của nàng xuống.
Đầu ngón tay hắn vừa buông lỏng thì cái lá kia đã xoay vài vòng và rơi trên mặt đất.
Trường Đình ngây ra, chỉ thấy Mông Thác trầm thấp nói, “Có đôi khi con mồi đưa ra và cổ còn sống đến cuối có thể là cùng một kẻ.”
Cùng một kẻ!
Đúng rồi!
Đúng rồi!
Lòng Trường Đình rung lên, ngước mắt nhìn khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Mông Thác.
Người nhà binh có cách nghĩ của riêng họ.
Mông Thác cá tính nặng nề, không giỏi ăn nói nên hay trầm mặc, cũng không tranh cường háo thắng.
Hắn nhìn thật thà chất phác phúc hậu nhưng lại có lập trường rõ ràng.
Một khi đã đi theo Thạch nhị ca Thạch Khoát mà hắn vẫn có thể nói ra được những lời như “Kẻ không tranh giành là kẻ vô dụng”, “Thắng lợi tức là chính nghĩa” thì chứng tỏ hắn không phải kẻ vô dục vô cầu.
Hắn biết rõ mình muốn cái gì, muốn làm cái gì vì thế hắn lý trí mà trầm mặc đối mặt với tất cả sau đó đúng lúc xuất kích nhưng không tự loạn đầu trận tuyến.
Bởi vì bình tĩnh cho nên khách quan, bởi vì khách quan cho nên chuẩn xác, bởi vì chuẩn xác nên không bước nhầm.
Trường Đình ngửa đầu nhìn hắn sau đó nở nụ cười.
Bọn họ thật sự đúng là không giống nhau.
Nàng trải qua một hồi biến cố nên cả người rộng rãi thông suốt hơn nhiều.
Nàng đã hiểu thế sự vô thường cho nên sáng nay có rượu sáng nay say.
Nàng hành động bướng bỉnh cố chấp, không tiếc trả giá hết thảy mà đạt được mục đích, thậm chí chỉ cần Lục Phân chết nàng cũng có thể bồi mạng theo.
Còn Mông Thác thì sao?
Cũng từng chịu biến cố, cũng hiểu được đạo lý cầu sinh từ cảnh ngàn cân treo sợi tóc nhưng hắn tính toán mọi việc cực rõ ràng, một năm một mười có trật tự.
Thông thường hắn có thể nhanh chóng lựa chọn trong các biện pháp khả năng có lợi nhất và giảm tối đa thiệt hại.
Nàng lại vì quá cảm tính nên nhất định phải thông minh còn hắn lại vì thông minh nên mới cảm tính.
Hai người cực kỳ khác biệt.
Từ xuất thân đến trải nghiệm, từ cá tính đến thái độ, từ cách thức làm việc đến cách xử sự hai người vốn có bản chất khác nhau.
Nhưng ngạc nhiên là nàng lại có thể nói với hắn mọi việc, và hắn cũng chỉ cười với mình nàng.
Cho nên con người đúng là kỳ diệu.
Theo lời dặn của Chân Định đại trưởng công chúa, tới khi sắc trời tối muộn thì tang của Lục Phân mới được báo, bắt đầu từ nội trạch của Quang Đức Đường.
Mãn Tú ra ra vào vào vài lần, thần sắc nghiêm túc khẩn trương.
Cuối cùng ở trước lúc báo tang nàng ta mới dán tai nhẹ nói với Trường Đình, “Tần Đổ đã giục ngựa rời Bình thành, nên làm như thế nào, khi nào làm nô tỳ đã nói rõ với hắn để hắn không được kéo chân sau.”
Trường Đình gật gật đầu, “Đây là việc rất nhỏ, Tần Đổ đã có năng lực có thể từ U Châu phóng gấp trở về thì chút việc nhỏ này hắn có thể làm được.”
Mãn Tú đáp vâng, lúc này có tiểu nha hoàn tới tìm nàng ấy vì thế Mãn Tú lại lập tức bước nhanh ra ngoài phòng.
“Sao nàng ấy vội thế…” Ngọc Nương vừa nhét bánh táo vào miệng nhai ngon lành vừa oán trách, “Một ngày này ta chỉ thấy nàng ấy ba lần, ăn cơm sáng, ăn trưa, ăn tối.
Hiện tại trong đầu ta đều là bộ dáng Mãn Tú đang ăn cơm…”
Ngọc Nương chép chép miệng, ý vị thâm trường nói, “Cũng không phải hình ảnh đẹp gì cho cam.”
Có lẽ là khi còn nhỏ bị đói kinh quá nên hiện tại tới Nghiên Quang Lâu này Mãn Tú vẫn giữ thói quen ăn nhanh, chuẩn lại tàn nhẫn.
Theo lời Ngọc Nương nói thì chính là “Giống con chuột đất chỉ biết nhét đồ vào miệng”.
Vốn dĩ không khí thực khẩn trương nhưng Trường Đình vừa nghĩ tới hình ảnh kia đã không nhịn được phì cười.
- Chương 1: Gió Cát
- Chương 2: Dịch Thành Thượng
- Chương 3: Dịch Thành Trung
- Chương 4: Dịch Thành Hạ
- Chương 5: Đêm Tối
- Chương 6: Nửa Đêm
- Chương 7: Thạch Mãnh Thượng
- Chương 8: Thạch Mãnh Trung
- Chương 9: Thạch Mãnh Hạ
- Chương 10: Đánh Cờ Thượng
- Chương 11: Đánh Cờ Trung
- Chương 12: Đánh Cờ Hạ
- Chương 13: Chợ Đêm Thượng
- Chương 14: Chợ Đêm Trung
- Chương 15: Chợ Đêm Hạ
- Chương 16: Trà Hoa Quế Thượng
- Chương 17: Trà Hoa Quế Trung
- Chương 18: Trà Hoa Quế Hạ
- Chương 19: Hôn Ước Thượng
- Chương 20: Hôn Ước Trung
- Chương 21: Hôn Ước Hạ
- Chương 22: Từ Biệt
- Chương 23: Tuyết Đầu Mùa Thượng
- Chương 24: Tuyết Đầu Mùa Trung
- Chương 25: Tuyết Đầu Mùa Hạ
- Chương 26: Chạy Trốn Thượng
- Chương 27: Chạy Trốn Trung
- Chương 28: Chạy Trốn Hạ
- Chương 29: Sinh Tồn Thượng
- Chương 30: Sinh Tồn Trung
- Chương 31: Sinh Tồn Hạ
- Chương 32: Hướng Bắc Thượng
- Chương 33: Hướng Bắc Trung
- Chương 34: Hướng Bắc Hạ
- Chương 35: Vào Đời Thượng
- Chương 36: Vào Đời Trung
- Chương 37: Vào Đời Hạ
- Chương 38: Nước Mắt
- Chương 39: Đường Xa
- Chương 40: Lòng Người Thượng
- Chương 41: Lòng Người Trung
- Chương 42: Lòng Người Hạ
- Chương 43: Khó Dò Thượng
- Chương 44: Khó Dò Trung
- Chương 45: Khó Dò Hạ
- Chương 46: Dược Thượng
- Chương 47: Dược Trung
- Chương 48: Dược Hạ
- Chương 49: Đồng Hành Thượng
- Chương 50: Đồng Hành Trung
- Chương 51: Đồng Hành Hạ
- Chương 52: Hổ Khẩu Thượng
- Chương 53: Hổ Khẩu Trung
- Chương 54: Hổ Khẩu Hạ
- Chương 55: Sinh Tồn Thượng
- Chương 56: Sinh Tồn Trung
- Chương 57: Sinh Tồn Hạ
- Chương 58: Máu Thượng
- Chương 59: Máu Hạ
- Chương 60: Đường Cũ Thượng
- Chương 61: Đường Cũ Trung
- Chương 62: Đường Cũ Hạ
- Chương 63: U Châu Thượng
- Chương 64: U Châu Trung
- Chương 65: U Châu Hạ
- Chương 66: Tập Kích Ban Đêm Thượng
- Chương 67: Tập Kích Ban Đêm Hạ
- Chương 68: Cảm Tạ
- Chương 69: Báo Tang Thượng
- Chương 70: Báo Tang Hạ
- Chương 71: Ra Khỏi Thành Thượng
- Chương 72: Ra Khỏi Thành Hạ
- Chương 73: Lửa Trại
- Chương 74: Trò Chuyện Ban Đêm
- Chương 75: Gặp Lại Thượng
- Chương 76: Gặp Lại Hạ
- Chương 77: Lời Nói Sắc Bén Thượng
- Chương 78: Lời Nói Sắc Bén Hạ
- Chương 79: Thư
- Chương 80: Ngày Mồng Tám Tháng Chạp Thượng
- Chương 81: Ngày Mồng Tám Tháng Chạp Hạ
- Chương 82: Tổ Mẫu Thượng
- Chương 83: Tổ Mẫu Trung
- Chương 84: Tổ Mẫu Hạ
- Chương 85: Trò Khôi Hài
- Chương 86: Khoảng Cách
- Chương 87: Đường Về Thượng
- Chương 88: Đường Về Trung
- Chương 89: Đường Về Hạ
- Chương 90: Diễn
- Chương 91: Tìm Tòi Thượng
- Tìm Tòi Trung+Hạ
- Chương 94-95
- Chương 96: Tới Thăm Hạ
- Chương 97-98
- Chương 99: Tam Thăm Hạ
- Chương 100: Đánh Tan Thượng
- Chương 101: Đánh Tan Hạ
- Chương 102: Gặp Lại Thượng
- Chương 103: Gặp Lại Trung
- Chương 104-105
- Chương 106: Ăn Miếng Trả Miếng Thượng
- Chương 107: Ăn Miếng Trả Miếng Hạ
- Chương 108: Một Đòn Đã Trúng
- Chương 109: Hậu Sự Thượng
- Chương 110: Hậu Sự Hạ
- Chương 111-112
- Chương 113: Dự Châu Thượng
- Chương 114: Dự Châu Hạ
- Chương 115: Lục Phân
- Chương 116: Dạ Yến
- Chương 117-118
- Chương 119: Nhiễu Loạn
- Chương 120: Trù Sơn Thượng
- Chương 121: Trù Sơn Trung
- Chương 122: Trù Sơn Hạ
- Chương 123: Đường Về Thượng
- Chương 124: Đường Về Trung
- Chương 125: Đường Về Hạ
- Chuyện Xưa (Thượng)
- Chuyện Xưa (Trung)
- Chuyện Xưa (Hạ)
- Se Lạnh (Thượng)
- Se Lạnh (Trung)
- Se Lạnh (Hạ)
- Rượu Mời
- Hàn Huyên Lúc Nửa Đêm
- Nhân Quả
- Phía Sau Lưng (Thượng)
- Phía Sau Lưng (Hạ)
- Mặt Trời Mới Mọc
- Loạn (Thượng)
- Loạn (Trung)
- Loạn (Hạ)
- Tang Sự (Thượng)
- Tang Sự (Trung)
- Tang Sự (Hạ)
- Quay Lại
- Danh Lợi Khách (Thượng)
- Danh Lợi Khách (Trung)
- Danh Lợi Khách (Hạ)
- Kim Phật
- Hạ Sẽ
- Ấp Ủ (Thượng)
- Ấp Ủ (Trung)
- Ấp Ủ (Hạ)
- Phá Quân (Thượng)
- Phá Quân (Trung)
- Phá Quân (Hạ)
- Thanh Tước Kỳ
- Anh Trai
- Sáng Sớm (Thượng)
- Sáng Sớm (Hạ)
- Khóc Tang (Thượng)
- Khóc Tang (Hạ)
- Giữa Mùa Thu
- Giữa Mùa Thu (Hạ)
- Lối Rẽ
- Lối Rẽ (Hạ)
- Khách Tới
- Khách Tới (Hạ)
- Sấm Sét (Thượng)
- Sấm Sét (Trung)
- Sấm Sét (Hạ)
- Mưa To
- Đại Loạn (Thượng)
- Đại Loạn (Trung)
- Đại Loạn (Hạ)
- Thảo Phạt (Thượng)
- Thảo Phạt (Trung)
- Thảo Phạt (Hạ)
- Trừ Phục (Thượng)
- Trừ Phục (Trung)
- Trừ Phục (Hạ)
- Song Hỉ (Thượng)
- Song Hỉ (Trung)
- Song Hỉ (Hạ)
- Cơm Chín (Thượng)
- Cơm Chín (Trung)
- Cơm Chín (Hạ)
- Nghị Định (Thượng)
- Nghị Định (Trung)
- Nghị Định (Hạ)
- An Bình (Thượng)
- An Bình (Hạ)
- Tiếng Gió (Thượng)
- Tiếng Gió (Trung)
- Tiếng Gió (Hạ)
- Xấu Xa (Thượng)
- Xấu Xa (Trung)
- Xấu Xa (Hạ)
- Lang Quân
- Đính Thân (Thượng)
- Đính Thân (Trung)
- Nghị Thân (Hạ)
- Định Thân (Thượng)
- Định Thân (Trung)
- Định Thân (Hạ)
- Trong Nhà Có Quỷ
- Hôn Phối
- Ăn Nói Khéo Léo
- Lưỡi Không Xương
- Đại Hỉ
- Ân Ái
- Động Phòng (Thượng + Trung)
- Động Phòng (Hạ)
- Trường Khánh
- Uống Độc
- Liên Lụy
- Liên Lụy (Trung)
- Liên Lụy (Hạ)
- Đi Xa
- Xuất Chinh (Thượng)
- Xuất Chinh (Trung)
- Xuất Chinh (Hạ)
- Tập Kích Ban Đêm
- Trở Về
- Máu
- Thân Cận (Thượng)
- Thân Cận (Trung)
- Thân Cận (Hạ)
- Thành Thân
- Thành Thân (Hạ)
- Động Phòng (Thượng)
- Động Phòng (Hạ)
- Tiếp Chỉ
- Gặp Khách
- Tranh Chấp
- Tranh Chấp (Hạ)
- Tân Gia
- Chuyện Xưa
- Cục Diện Bế Tắc (Thượng)
- Cục Diện Bế Tắc (Hạ)
- Đánh Cờ (Thượng)
- Đánh Cờ (Hạ)
- Thành Trống
- Rút Củi Dưới Đáy Nồi
- Ngoài Ý Muốn (Thượng)
- Ngoài Ý Muốn (Hạ)
- Bẫy Trong Bẫy
- Chiến Thắng Trở Về (Thượng)
- Chiến Thắng Trở Về (Hạ)
- Mất Tích (Thượng)
- Mất Tích (Hạ)
- Khốn Cảnh
- Vây Khốn
- Trở Về
- Lập Trường
- Hỗn Chiến (Thượng)
- Hỗn Chiến (Hạ)
- Đắc Thủ (Thượng)
- Đắc Thủ (Hạ)
- Khó Xử (Thượng)
- Khó Xử (Hạ)
- Gặp Mặt
- Mờ Mịt
- Phẫn Nộ
- Dao Động (Thượng)
- Dao Động (Hạ)
- Nhanh Chóng (Thượng)
- Nhanh Chóng (Hạ)
- Chuẩn Bị Gả (Thượng)
- Chuẩn Bị Gả (Hạ)
- A Nghê
- Chị Em Dâu
- Cao Minh
- Manh Mối (Thượng)
- Manh Mối (Hạ)
- Gợn Sóng (Thượng)
- Gợn Sóng (Hạ)
- Kiến Khang (Thượng)
- Kiến Khang (Hạ)
- Gây Sự (Thượng)
- Gây Sự (Hạ)
- Cấu Kết (Thượng)
- Cấu Kết (Hạ)
- Hoài Nghi
- Thương Vong
- Chốn Cũ
- Khách Không Mời Mà Tới
- Giao Dịch (Thượng)
- Giao Dịch (Hạ)
- Nhân Vật (Thượng)
- Nhân Vật (Hạ)
- Bão Táp (Thượng)
- Bão Táp (Hạ)
- Đặt Bẫy (Thượng)
- Đặt Bẫy (Hạ)
- Tuồng (Thượng)
- Tuồng (Hạ)
- Bắt Đầu Diễn
- Thu Lưới (Thượng)
- Thu Lưới (Hạ)
- Lời Nói Thật (Thượng)
- Lời Nói Thật (Hạ)
- Nương (Thượng)
- Nương (Hạ)
- Trở Về
- Tâm Cơ
- Tâm Kế
- Lấy Hay Bỏ
- Bỏ Được
- Chân Tướng
- Rõ Ràng
- Thành Thù
- Ngoài Ý Muốn
- Ác Chiến
- Trường Anh
- Anh Em
- Tin Tử Trận
- Phản (Thượng)
- Phản (Hạ)
- Tiệc Xuân (Thượng)
- Tiệc Xuân (Hạ)
- Bức Thoái Vị (Thượng)
- Bức Thoái Vị (Trung)
- Bức Thoái Vị (Hạ)
- Dư Chấn
- Kết Thúc