Thiên Kiều
Sấm Sét (Trung)
- Chương 1: Gió Cát
- Chương 2: Dịch Thành Thượng
- Chương 3: Dịch Thành Trung
- Chương 4: Dịch Thành Hạ
- Chương 5: Đêm Tối
- Chương 6: Nửa Đêm
- Chương 7: Thạch Mãnh Thượng
- Chương 8: Thạch Mãnh Trung
- Chương 9: Thạch Mãnh Hạ
- Chương 10: Đánh Cờ Thượng
- Chương 11: Đánh Cờ Trung
- Chương 12: Đánh Cờ Hạ
- Chương 13: Chợ Đêm Thượng
- Chương 14: Chợ Đêm Trung
- Chương 15: Chợ Đêm Hạ
- Chương 16: Trà Hoa Quế Thượng
- Chương 17: Trà Hoa Quế Trung
- Chương 18: Trà Hoa Quế Hạ
- Chương 19: Hôn Ước Thượng
- Chương 20: Hôn Ước Trung
- Chương 21: Hôn Ước Hạ
- Chương 22: Từ Biệt
- Chương 23: Tuyết Đầu Mùa Thượng
- Chương 24: Tuyết Đầu Mùa Trung
- Chương 25: Tuyết Đầu Mùa Hạ
- Chương 26: Chạy Trốn Thượng
- Chương 27: Chạy Trốn Trung
- Chương 28: Chạy Trốn Hạ
- Chương 29: Sinh Tồn Thượng
- Chương 30: Sinh Tồn Trung
- Chương 31: Sinh Tồn Hạ
- Chương 32: Hướng Bắc Thượng
- Chương 33: Hướng Bắc Trung
- Chương 34: Hướng Bắc Hạ
- Chương 35: Vào Đời Thượng
- Chương 36: Vào Đời Trung
- Chương 37: Vào Đời Hạ
- Chương 38: Nước Mắt
- Chương 39: Đường Xa
- Chương 40: Lòng Người Thượng
- Chương 41: Lòng Người Trung
- Chương 42: Lòng Người Hạ
- Chương 43: Khó Dò Thượng
- Chương 44: Khó Dò Trung
- Chương 45: Khó Dò Hạ
- Chương 46: Dược Thượng
- Chương 47: Dược Trung
- Chương 48: Dược Hạ
- Chương 49: Đồng Hành Thượng
- Chương 50: Đồng Hành Trung
- Chương 51: Đồng Hành Hạ
- Chương 52: Hổ Khẩu Thượng
- Chương 53: Hổ Khẩu Trung
- Chương 54: Hổ Khẩu Hạ
- Chương 55: Sinh Tồn Thượng
- Chương 56: Sinh Tồn Trung
- Chương 57: Sinh Tồn Hạ
- Chương 58: Máu Thượng
- Chương 59: Máu Hạ
- Chương 60: Đường Cũ Thượng
- Chương 61: Đường Cũ Trung
- Chương 62: Đường Cũ Hạ
- Chương 63: U Châu Thượng
- Chương 64: U Châu Trung
- Chương 65: U Châu Hạ
- Chương 66: Tập Kích Ban Đêm Thượng
- Chương 67: Tập Kích Ban Đêm Hạ
- Chương 68: Cảm Tạ
- Chương 69: Báo Tang Thượng
- Chương 70: Báo Tang Hạ
- Chương 71: Ra Khỏi Thành Thượng
- Chương 72: Ra Khỏi Thành Hạ
- Chương 73: Lửa Trại
- Chương 74: Trò Chuyện Ban Đêm
- Chương 75: Gặp Lại Thượng
- Chương 76: Gặp Lại Hạ
- Chương 77: Lời Nói Sắc Bén Thượng
- Chương 78: Lời Nói Sắc Bén Hạ
- Chương 79: Thư
- Chương 80: Ngày Mồng Tám Tháng Chạp Thượng
- Chương 81: Ngày Mồng Tám Tháng Chạp Hạ
- Chương 82: Tổ Mẫu Thượng
- Chương 83: Tổ Mẫu Trung
- Chương 84: Tổ Mẫu Hạ
- Chương 85: Trò Khôi Hài
- Chương 86: Khoảng Cách
- Chương 87: Đường Về Thượng
- Chương 88: Đường Về Trung
- Chương 89: Đường Về Hạ
- Chương 90: Diễn
- Chương 91: Tìm Tòi Thượng
- Tìm Tòi Trung+Hạ
- Chương 94-95
- Chương 96: Tới Thăm Hạ
- Chương 97-98
- Chương 99: Tam Thăm Hạ
- Chương 100: Đánh Tan Thượng
- Chương 101: Đánh Tan Hạ
- Chương 102: Gặp Lại Thượng
- Chương 103: Gặp Lại Trung
- Chương 104-105
- Chương 106: Ăn Miếng Trả Miếng Thượng
- Chương 107: Ăn Miếng Trả Miếng Hạ
- Chương 108: Một Đòn Đã Trúng
- Chương 109: Hậu Sự Thượng
- Chương 110: Hậu Sự Hạ
- Chương 111-112
- Chương 113: Dự Châu Thượng
- Chương 114: Dự Châu Hạ
- Chương 115: Lục Phân
- Chương 116: Dạ Yến
- Chương 117-118
- Chương 119: Nhiễu Loạn
- Chương 120: Trù Sơn Thượng
- Chương 121: Trù Sơn Trung
- Chương 122: Trù Sơn Hạ
- Chương 123: Đường Về Thượng
- Chương 124: Đường Về Trung
- Chương 125: Đường Về Hạ
- Chuyện Xưa (Thượng)
- Chuyện Xưa (Trung)
- Chuyện Xưa (Hạ)
- Se Lạnh (Thượng)
- Se Lạnh (Trung)
- Se Lạnh (Hạ)
- Rượu Mời
- Hàn Huyên Lúc Nửa Đêm
- Nhân Quả
- Phía Sau Lưng (Thượng)
- Phía Sau Lưng (Hạ)
- Mặt Trời Mới Mọc
- Loạn (Thượng)
- Loạn (Trung)
- Loạn (Hạ)
- Tang Sự (Thượng)
- Tang Sự (Trung)
- Tang Sự (Hạ)
- Quay Lại
- Danh Lợi Khách (Thượng)
- Danh Lợi Khách (Trung)
- Danh Lợi Khách (Hạ)
- Kim Phật
- Hạ Sẽ
- Ấp Ủ (Thượng)
- Ấp Ủ (Trung)
- Ấp Ủ (Hạ)
- Phá Quân (Thượng)
- Phá Quân (Trung)
- Phá Quân (Hạ)
- Thanh Tước Kỳ
- Anh Trai
- Sáng Sớm (Thượng)
- Sáng Sớm (Hạ)
- Khóc Tang (Thượng)
- Khóc Tang (Hạ)
- Giữa Mùa Thu
- Giữa Mùa Thu (Hạ)
- Lối Rẽ
- Lối Rẽ (Hạ)
- Khách Tới
- Khách Tới (Hạ)
- Sấm Sét (Thượng)
- Sấm Sét (Trung)
- Sấm Sét (Hạ)
- Mưa To
- Đại Loạn (Thượng)
- Đại Loạn (Trung)
- Đại Loạn (Hạ)
- Thảo Phạt (Thượng)
- Thảo Phạt (Trung)
- Thảo Phạt (Hạ)
- Trừ Phục (Thượng)
- Trừ Phục (Trung)
- Trừ Phục (Hạ)
- Song Hỉ (Thượng)
- Song Hỉ (Trung)
- Song Hỉ (Hạ)
- Cơm Chín (Thượng)
- Cơm Chín (Trung)
- Cơm Chín (Hạ)
- Nghị Định (Thượng)
- Nghị Định (Trung)
- Nghị Định (Hạ)
- An Bình (Thượng)
- An Bình (Hạ)
- Tiếng Gió (Thượng)
- Tiếng Gió (Trung)
- Tiếng Gió (Hạ)
- Xấu Xa (Thượng)
- Xấu Xa (Trung)
- Xấu Xa (Hạ)
- Lang Quân
- Đính Thân (Thượng)
- Đính Thân (Trung)
- Nghị Thân (Hạ)
- Định Thân (Thượng)
- Định Thân (Trung)
- Định Thân (Hạ)
- Trong Nhà Có Quỷ
- Hôn Phối
- Ăn Nói Khéo Léo
- Lưỡi Không Xương
- Đại Hỉ
- Ân Ái
- Động Phòng (Thượng + Trung)
- Động Phòng (Hạ)
- Trường Khánh
- Uống Độc
- Liên Lụy
- Liên Lụy (Trung)
- Liên Lụy (Hạ)
- Đi Xa
- Xuất Chinh (Thượng)
- Xuất Chinh (Trung)
- Xuất Chinh (Hạ)
- Tập Kích Ban Đêm
- Trở Về
- Máu
- Thân Cận (Thượng)
- Thân Cận (Trung)
- Thân Cận (Hạ)
- Thành Thân
- Thành Thân (Hạ)
- Động Phòng (Thượng)
- Động Phòng (Hạ)
- Tiếp Chỉ
- Gặp Khách
- Tranh Chấp
- Tranh Chấp (Hạ)
- Tân Gia
- Chuyện Xưa
- Cục Diện Bế Tắc (Thượng)
- Cục Diện Bế Tắc (Hạ)
- Đánh Cờ (Thượng)
- Đánh Cờ (Hạ)
- Thành Trống
- Rút Củi Dưới Đáy Nồi
- Ngoài Ý Muốn (Thượng)
- Ngoài Ý Muốn (Hạ)
- Bẫy Trong Bẫy
- Chiến Thắng Trở Về (Thượng)
- Chiến Thắng Trở Về (Hạ)
- Mất Tích (Thượng)
- Mất Tích (Hạ)
- Khốn Cảnh
- Vây Khốn
- Trở Về
- Lập Trường
- Hỗn Chiến (Thượng)
- Hỗn Chiến (Hạ)
- Đắc Thủ (Thượng)
- Đắc Thủ (Hạ)
- Khó Xử (Thượng)
- Khó Xử (Hạ)
- Gặp Mặt
- Mờ Mịt
- Phẫn Nộ
- Dao Động (Thượng)
- Dao Động (Hạ)
- Nhanh Chóng (Thượng)
- Nhanh Chóng (Hạ)
- Chuẩn Bị Gả (Thượng)
- Chuẩn Bị Gả (Hạ)
- A Nghê
- Chị Em Dâu
- Cao Minh
- Manh Mối (Thượng)
- Manh Mối (Hạ)
- Gợn Sóng (Thượng)
- Gợn Sóng (Hạ)
- Kiến Khang (Thượng)
- Kiến Khang (Hạ)
- Gây Sự (Thượng)
- Gây Sự (Hạ)
- Cấu Kết (Thượng)
- Cấu Kết (Hạ)
- Hoài Nghi
- Thương Vong
- Chốn Cũ
- Khách Không Mời Mà Tới
- Giao Dịch (Thượng)
- Giao Dịch (Hạ)
- Nhân Vật (Thượng)
- Nhân Vật (Hạ)
- Bão Táp (Thượng)
- Bão Táp (Hạ)
- Đặt Bẫy (Thượng)
- Đặt Bẫy (Hạ)
- Tuồng (Thượng)
- Tuồng (Hạ)
- Bắt Đầu Diễn
- Thu Lưới (Thượng)
- Thu Lưới (Hạ)
- Lời Nói Thật (Thượng)
- Lời Nói Thật (Hạ)
- Nương (Thượng)
- Nương (Hạ)
- Trở Về
- Tâm Cơ
- Tâm Kế
- Lấy Hay Bỏ
- Bỏ Được
- Chân Tướng
- Rõ Ràng
- Thành Thù
- Ngoài Ý Muốn
- Ác Chiến
- Trường Anh
- Anh Em
- Tin Tử Trận
- Phản (Thượng)
- Phản (Hạ)
- Tiệc Xuân (Thượng)
- Tiệc Xuân (Hạ)
- Bức Thoái Vị (Thượng)
- Bức Thoái Vị (Trung)
- Bức Thoái Vị (Hạ)
- Dư Chấn
- Kết Thúc
Có chuyện muốn nói với Mông Thác à?
Cũng phải, hiện giờ Nhạc Phiên đi theo Mông Thác từ sáng sớm ra khỏi Bình thành, vậy ngoài hắn ra thật sự chẳng có ai có thể giúp liên lạc.
Thạch Khoát cười cười, tay áo rộng đón gió, môi khẽ nhếch, mắt nhìn về phía Trường Đình rồi nhẹ nhàng mà nghiêm túc lên tiếng đáp.
Trường Đình cũng cười với hắn, vốn nàng định nói một câu lấp liếm nhưng lại cảm thấy nói cái gì cũng không ổn.
Nàng điên rồi mới có thể nhờ Thạch Khoát tiện thể nhắn tin.
Nàng có gì để nói với Mông Thác, cũng chẳng biết mình phải nói gì với hắn.
Nàng thật sự điên rồi.
Ban đêm trở về Nghiên Quang Lâu nàng nói với Hồ Ngọc Nương, lời ít mà ý nhiều, “Ca ca vừa định ra việc hôn nhân cho ta.
Người kia ngươi cũng quen, là Tạ biểu ca.
Hiện tại chỉ chờ quá tang, hai bên trao đổi thiếp canh là hai nhà sẽ định ngày… Chỉ sợ tới lúc ấy chẳng còn đường quay đầu, rốt cuộc đây chính là thể diện của Lục gia, cũng là thể diện của Tạ gia, hai nhà đều không thể mất mặt được.” Trường Đình nói cực kỳ bình tĩnh, trong lời nói không hề có chút gợn sóng nhưng Hồ Ngọc Nương lại vẫn hô nhỏ, buột miệng thốt ra một câu, “Vậy Mông Thác phải làm sao!?”
Trường Đình xoay người lấy từng tờ khăn lụa trơn từ trong hộp gỗ màu đen ra, sau khi dùng dụng cụ đo góc chỉnh tề rồi lại gấp từng chiếc khăn lại.
Nàng cúi đầu, bàn tay đặt trên khăn run lên, đầu ngón tay cứ thế run rẩy không sao ngăn lại được.
Nàng nắm chặt tay, dưới ánh đèn lập lòe đột nhiên có giọt nước rơi trên khăn.
“Lạch cạch — lạch cạch”, khăn dần dần xuất hiện một loạt vệt nước, tràn ngập thấm ra khăn tay càng ngày càng rộng.
Hồ Ngọc Nương nhìn đầu vai nàng run lên thì cũng muốn khóc.
Đời này nếu không tính lúc ăn sữa thì nàng chỉ khóc có một lần.
Khi Hồ gia gia tắt thở nàng đã khóc, hiện giờ nhìn thấy bộ dạng này của Trường Đình nàng cũng thấy cổ chua xót nghẹn lại.
Nàng suy nghĩ cực đơn giản, nhưng nàng cũng hiểu một lần là ngẫu nhiên, hai lần là duyên phận.
Vậy ba lần chính là gì? Một đường này Mông Thác và bọn họ đã dây dưa bao nhiêu lần? Ít cũng có đến 4,5 lần đúng không? Nàng cứu hắn, hắn cứu nàng, hai sinh mệnh đều sắp hóa thành một lại vẫn không thắng được trời xui đất khiến ư?
“Ta… Ta muốn tìm hắn nói rõ ràng…”
Trường Đình chống khuỷu tay lên bàn gỗ sau đó dùng mu bàn tay lau nước mắt nói, “Ta muốn nói rõ ràng với hắn.
Dù có được hay không cũng phải có một đáp án… Nếu không thì tình cảm của ta tính là cái gì? Lại tính là cái gì chứ?”
Sau khi có đáp án, bất kể kết cục thế nào nàng cũng chấp nhận!
Ngày đó nàng bướng bỉnh hy vọng Nhị phu nhân Trần thị thắp một nén hương cho cha mình.
Đó là vì sao? Nàng hiểu rõ hương khói phàm trần chẳng thể làm gì, nhưng nàng muốn để bản thân an tâm.
Phải, Mông Thác đã không dưới một lần nói nàng “cố chấp”, mà nàng quả thật như thế.
Nếu nàng không cố chấp thì nàng sẽ có thể thản nhiên mà buông tay và nói một câu “Cùng quân ly biệt, hai bên đều vui mừng.” Nhưng nàng không làm được như thế.
Ngọc Nương duỗi tay ôm lấy nàng, Trường Đình cũng ôm lấy nàng ấy, lại vùi đầu vào cổ đối phương mà khóc lặng lẽ.
“Ta chán ghét Mông Thác… A Ngọc…” Trường Đình nức nở, miệng mơ hồ nói.
Ngọc Nương lập tức như có chung kẻ địch mà mắng, “Đúng! Hắn quá đáng ghét! Chuyện gì cũng mặc kệ rồi cứ thế chạy mất để lại mình ngươi ở đây khóc.
Con mẹ nó, hắn có còn là nam nhân hay không!”
“Nhưng ta lại thích hắn như vậy…” Trường Đình ôm Ngọc Nương, chôn mặt khóc đến thở hổn hển, “Nhưng ta lại vẫn thích hắn! Ta không còn được gặp lại hắn nữa… Bình thành cách Ký Châu xa như vậy… Ta cũng không thích Tạ Tuân! A Ngọc… Hôm nay ta đã liệt kê một danh sách những ưu điểm của Tạ Tuân, tràn đầy một tờ giấy nhưng ta lại không thể thuyết phục được bản thân mình…”
Ngọc Nương trầm mặc, vạt áo nàng ấy sắp ướt sũng nước mắt của đại tiểu thư Lục thị Bình thành rồi.
Lúc này mà vắt chắc có thể ra nước được —— tất cả đều là nước mắt nước mũi.
Lục Trường Đình… thật sự rất giỏi khóc… Một nửa nước mắt là cho Lục Xước, còn một nửa gần như hiến hết cho Mông Thác.
Lúc cầm đao giết người nàng ấy còn không khóc, cố tình lúc này lại khóc thành như vậy… Là thật sự thích phải không? Nếu không cũng sẽ không thể ôm nàng khóc đến mịt mù thế này.
Cho dù nước mắt có chảy lụt cả Bình thành thì cuộc sống vẫn phải tiếp diễn.
Trường Đình càng thêm trầm mặc, Thạch Mãnh ở Bình thành gần 10 ngày, Lục Trường Anh cùng ông ta du ngoạn tới Trù Sơn thế nên một tiểu thư khuê các như Trường Đình cũng không cần phải đi theo.
Trường Đình ở không 10 ngày, trong thời gian đó nàng chỉ ngây người, chép kinh thư, lại đọc sách.
Chân Định đại trưởng công chúa cực kỳ vui mừng, cô nương gia sát phạt quyết đoán là chuyện tốt, hơn nữa con gái họ Lục gả ra ngoài cũng không lo nhà chồng không kính trọng nhưng nếu Tạ Tuân rõ ràng thích nữ tử tính tình hòa thuận thì Trường Đình bày ra bộ dạng này ít nhiều cũng sẽ khiến nhà chồng cảm thấy họ được coi trọng.
Nữ nhân ấy mà, dù hung hãn cường thế thì cũng chỉ có thể cường thế với người ngoài, còn với người bên gối vẫn phải ôn nhu, hiểu ý mới tốt.
Chân Định đại trưởng công chúa tự an ủi nghĩ mình già rồi, không chịu nổi rung chuyển nữa.
Ngày lành bình thản mà qua, ân oán đời trước cứ thế chậm rãi tan thành mây khói.
Bà ta không muốn Trường Đình lại bị cuốn vào lốc xoáy ân oán.
Tạ gia thực tốt, rồi thời gian trôi qua những thù hận dù lớn thế nào cũng sẽ bị củi gạo mắm muối mài cho tan biến dần —— đây là vì sao bà vẫn lựa chọn Tạ gia dù nhận thấy Tạ Tuân và Trường Đình không quá thích hợp.
Thạch Mãnh trở về từ Trù Sơn, Trường Đình cũng đi theo đón nghênh.
Thạch Mãnh nhìn Trường Đình, ánh mắt không khác gì nhìn con gái mình.
Sau khi mọi việc bố trí xong đoàn người Thạch gia khởi hành vào đầu tháng tư.
Bắc địa vào tháng tư gió cát đã bình thản hơn, đoàn người ngựa bên ngoài tường thành cổ kính kéo dài mãi.
Thạch Mãnh tặng cho Trường Đình một cái vòng ngọc cực kỳ quý giá, trong sắc xanh như nước có từng tia màu đỏ như máu, cẩn thận nhìn dưới ánh mặt trời sẽ thấy những vệt đỏ kia giống như một con phượng hoàng trùng sinh từ cát vàng.
Vòng tay này cực kỳ mịn màng, Trường Đình cầm trong tay đã biết là hàng cực phẩm.
Không chỉ nói tới màu sắc mà chỉ nói hình phượng hoàng kia đã đủ để mọi người cảm nhận được cát lợi và phú quý.
Lục gia đã nhiều lần nói rằng hoàng kim có giá, nhưng ngọc là vô giá.
Khi hoạn nạn chỉ cần xem ngọn núi nào có ngọc tốt thì đó chính là điềm báo cát lợi, cùng là điều tiên đoán —— tiên đoán cái gì? Đương nhiên là tiên đoán người sẽ nắm được giang sơn.
Vật cực phẩm nhường này người nào cầm mới biết.
Trường Đình không muốn nhận nhưng Thạch Mãnh lại nói: “A Kiều không nhận chính là coi thường Thạch gia.” Ông ta quả là biết cách thuyết phục người khác.
Trường Đình hé miệng cười với ông ta nói, “A bá tặng đồ thì dù sao cũng phải nói một câu chứ.”
“Đưa cho A Kiều làm của hồi môn!” Thạch Mãnh vung tay lên cười ha hả nói, “Sắp gả cho người ta đúng không? Tạ gia ở nơi xa, A Kiều gả qua chính là chịu khổ.
A bá ta đưa cái vòng cho cháu làm của hồi môn mang theo, cách nói này đủ rồi chứ?”
Đây là lần đầu tiên chuyện này được nhắc tới, lại còn do Thạch Mãnh nói ra nên nó đánh cho Trường Đình một cái trở tay không kịp.
Nàng cố gắng nói với bản thân không được biến sắc mặt, nhưng nàng chỉ lo duy trì biểu tình của mình mà quên mất bản thân đã yên lặng thật lâu không nói gì.
“Bá phụ ra tay hào phóng, đợi đến qua năm thiếp canh đến Trường Anh nhất định sẽ mời bá phụ tới dự lễ.” Lục Trường Anh giúp Trường Đình tiếp lời, lại nhìn Thạch Khoát và nói, “U Châu và Dự Châu liền nhau, bá phụ giao U Châu cho A Khoát xử lý vậy Trường Anh một khi được A Khoát gọi một tiếng Lục đại ca thì sẽ tận lực giúp đỡ, để hai bên thông suốt không bị ngăn cản.
Nếu A Khoát có bất kỳ nhu cầu gì cứ gửi thư.”
Trường Đình ngẩng đầu: Thạch Mãnh giao U Châu cho con thứ Thạch Khoát sao?
Cũng phải, toàn bộ quyền lực của Thạch Mãnh đều tập trung ở Ký Châu, ông ta luôn kiên định với quyết định của mình thế nên đương nhiên sẽ chu đáo phòng ngừa và quét sạch mọi chướng ngại của Thạch Mẫn.
Ông ta cũng coi như tàn nhẫn nhưng nếu Thạch Mẫn có thể được nâng lên ngôi cao thì những gì ông ta đang tốn công sức làm cũng coi như có ý nghĩa.
Chỉ sợ Thạch Mẫn không đỡ nổi vinh hoa này.
Lục Trường Anh bình thản quân tử, Thạch Khoát cũng chắp tay khom người hành lễ, giọng điệu chân thành tha thiết mà cảm tạ.
Thạch Mãnh đi được nửa tháng thì non sông Đại Tấn lại lần nữa thay đổi, nhanh tới độ Trường Đình gần như đã quên mất chuyện kết thân với Tạ gia.
Ấu đế Phù Cù ngồi trên long ỷ ở Kiến Khang đã băng hà.
Lúc này đứa nhỏ mới 5 tuổi, sau khi thừa tướng và quan lại thương nghị đã để thụy hào của hắn là Văn Đế.
Sau đó công văn được ra roi thúc ngựa đưa tới 23 châu của Đại Tấn.
Lục Trường Anh cũng không ngoài ý muốn, phong thư vẫn còn nguyên xi bị hắn ném lên bàn không thèm đọc.
Thần sắc hắn bằng phẳng, nhẹ giọng nói, “Cọng rơm cuối cùng cũng sụp, phiên vương khắp nơi sợ sẽ đại loạn.”
“Mới năm tuổi…” Chân Định đại trưởng công chúa duỗi tay đón lấy công văn, “A Cù mới năm tuổi.
Băng hà cũng tốt, lúc ấy chọn hắn chẳng qua là kết quả đấu đá của Tần Tương Ung và đám sĩ tộc Kiến Khang mà thôi.
Tần Tương Ung muốn chọn một tiểu hoàng đế thân thể yếu ớt để ông ta có cái cớ thay thiên tử hiệu triệu chư hầu.
A Cù ngày cũng như đêm bị ông ta bắt uống thuốc chỉ để thành toàn tâm tư của ông ta.”
Chân Định đại trưởng công chúa họ Phù, nhưng người khác cũng biết bà ấy là Lục Phù thị.
Chữ Lục đứng ở phía trước.
Trường Đình vẫn tiếp tục thêu thùa, nàng đang thêu một đóa phù dung màu trắng.
Lúc này chỉ có thêu thùa mới khiến tâm nàng trầm tĩnh.
Đại khái đây cũng là hành động của Lục Trường Anh, ra tay vừa nhanh vừa tàn nhẫn, một chiêu mất mạng.
Tiểu hoàng đế không còn thì đám phiên vương mới có cớ để náo loạn.
Tần Tương Ung nắm giữ triều đình của Phù gia nhiều năm, phiên vương muốn ra tay hẳn sẽ tính sổ với ông ta đầu tiên.
Nhưng … Phù Cù…
Chân Định đại trưởng công chúa đọc nội dung công văn thật nhanh, càng đọc bà càng nhíu mày chặt hơn sau đó đưa công văn cho Lục Trường Anh, “Đúng là nói bậy! A Cù bị chứng tim đập nhanh đã lâu nhưng Tần Tương Ung lại ban chết hoặc rút lưỡi đám ngự y và người hầu cận bên cạnh hắn.
Cuối cùng ông ta chỉ có một câu ‘vì bệnh đột ngột mà băng hà’, ngoài ra không nói gì nữa!”
“Ông ta còn có thể nói cái gì nữa?” Lục Trường Anh cười cười nói, “Người đã không thấy thì ông ta chỉ có thể nói người đã chết chứ còn có thể nói gì.
Không những ông ta không nói được gì mà thậm chí còn không cho người khác được nói.”
Trường Đình dừng tay, lòng đột nhiên thấy nhẹ nhàng hơn.
Chân Định đại trưởng công chúa nhìn về phía Lục Trường Anh hỏi, “Hiện tại A Cù đang ở đâu?”
“Đang trên đường tới Dự Châu.” Lục Trường Anh dựa lưng lên ghế, đôi mắt rũ xuống nhìn bức thư nửa mở sau đó cười nhạt như gió phất qua, “Lúc đưa linh cữu, quan tài sẽ không cẩn thận bị mở ra, bên trong lại chẳng có cái gì.
Nếu vậy đám phiên vương sẽ nghĩ thế nào đây?”
Thạch Mãnh nhất định đã muốn làm như thế từ lâu.
Nhưng chỉ có Lục gia mới làm được những việc này, chỉ có Lục gia mới với được bàn tay đến tận Kiến Khang.
- Chương 1: Gió Cát
- Chương 2: Dịch Thành Thượng
- Chương 3: Dịch Thành Trung
- Chương 4: Dịch Thành Hạ
- Chương 5: Đêm Tối
- Chương 6: Nửa Đêm
- Chương 7: Thạch Mãnh Thượng
- Chương 8: Thạch Mãnh Trung
- Chương 9: Thạch Mãnh Hạ
- Chương 10: Đánh Cờ Thượng
- Chương 11: Đánh Cờ Trung
- Chương 12: Đánh Cờ Hạ
- Chương 13: Chợ Đêm Thượng
- Chương 14: Chợ Đêm Trung
- Chương 15: Chợ Đêm Hạ
- Chương 16: Trà Hoa Quế Thượng
- Chương 17: Trà Hoa Quế Trung
- Chương 18: Trà Hoa Quế Hạ
- Chương 19: Hôn Ước Thượng
- Chương 20: Hôn Ước Trung
- Chương 21: Hôn Ước Hạ
- Chương 22: Từ Biệt
- Chương 23: Tuyết Đầu Mùa Thượng
- Chương 24: Tuyết Đầu Mùa Trung
- Chương 25: Tuyết Đầu Mùa Hạ
- Chương 26: Chạy Trốn Thượng
- Chương 27: Chạy Trốn Trung
- Chương 28: Chạy Trốn Hạ
- Chương 29: Sinh Tồn Thượng
- Chương 30: Sinh Tồn Trung
- Chương 31: Sinh Tồn Hạ
- Chương 32: Hướng Bắc Thượng
- Chương 33: Hướng Bắc Trung
- Chương 34: Hướng Bắc Hạ
- Chương 35: Vào Đời Thượng
- Chương 36: Vào Đời Trung
- Chương 37: Vào Đời Hạ
- Chương 38: Nước Mắt
- Chương 39: Đường Xa
- Chương 40: Lòng Người Thượng
- Chương 41: Lòng Người Trung
- Chương 42: Lòng Người Hạ
- Chương 43: Khó Dò Thượng
- Chương 44: Khó Dò Trung
- Chương 45: Khó Dò Hạ
- Chương 46: Dược Thượng
- Chương 47: Dược Trung
- Chương 48: Dược Hạ
- Chương 49: Đồng Hành Thượng
- Chương 50: Đồng Hành Trung
- Chương 51: Đồng Hành Hạ
- Chương 52: Hổ Khẩu Thượng
- Chương 53: Hổ Khẩu Trung
- Chương 54: Hổ Khẩu Hạ
- Chương 55: Sinh Tồn Thượng
- Chương 56: Sinh Tồn Trung
- Chương 57: Sinh Tồn Hạ
- Chương 58: Máu Thượng
- Chương 59: Máu Hạ
- Chương 60: Đường Cũ Thượng
- Chương 61: Đường Cũ Trung
- Chương 62: Đường Cũ Hạ
- Chương 63: U Châu Thượng
- Chương 64: U Châu Trung
- Chương 65: U Châu Hạ
- Chương 66: Tập Kích Ban Đêm Thượng
- Chương 67: Tập Kích Ban Đêm Hạ
- Chương 68: Cảm Tạ
- Chương 69: Báo Tang Thượng
- Chương 70: Báo Tang Hạ
- Chương 71: Ra Khỏi Thành Thượng
- Chương 72: Ra Khỏi Thành Hạ
- Chương 73: Lửa Trại
- Chương 74: Trò Chuyện Ban Đêm
- Chương 75: Gặp Lại Thượng
- Chương 76: Gặp Lại Hạ
- Chương 77: Lời Nói Sắc Bén Thượng
- Chương 78: Lời Nói Sắc Bén Hạ
- Chương 79: Thư
- Chương 80: Ngày Mồng Tám Tháng Chạp Thượng
- Chương 81: Ngày Mồng Tám Tháng Chạp Hạ
- Chương 82: Tổ Mẫu Thượng
- Chương 83: Tổ Mẫu Trung
- Chương 84: Tổ Mẫu Hạ
- Chương 85: Trò Khôi Hài
- Chương 86: Khoảng Cách
- Chương 87: Đường Về Thượng
- Chương 88: Đường Về Trung
- Chương 89: Đường Về Hạ
- Chương 90: Diễn
- Chương 91: Tìm Tòi Thượng
- Tìm Tòi Trung+Hạ
- Chương 94-95
- Chương 96: Tới Thăm Hạ
- Chương 97-98
- Chương 99: Tam Thăm Hạ
- Chương 100: Đánh Tan Thượng
- Chương 101: Đánh Tan Hạ
- Chương 102: Gặp Lại Thượng
- Chương 103: Gặp Lại Trung
- Chương 104-105
- Chương 106: Ăn Miếng Trả Miếng Thượng
- Chương 107: Ăn Miếng Trả Miếng Hạ
- Chương 108: Một Đòn Đã Trúng
- Chương 109: Hậu Sự Thượng
- Chương 110: Hậu Sự Hạ
- Chương 111-112
- Chương 113: Dự Châu Thượng
- Chương 114: Dự Châu Hạ
- Chương 115: Lục Phân
- Chương 116: Dạ Yến
- Chương 117-118
- Chương 119: Nhiễu Loạn
- Chương 120: Trù Sơn Thượng
- Chương 121: Trù Sơn Trung
- Chương 122: Trù Sơn Hạ
- Chương 123: Đường Về Thượng
- Chương 124: Đường Về Trung
- Chương 125: Đường Về Hạ
- Chuyện Xưa (Thượng)
- Chuyện Xưa (Trung)
- Chuyện Xưa (Hạ)
- Se Lạnh (Thượng)
- Se Lạnh (Trung)
- Se Lạnh (Hạ)
- Rượu Mời
- Hàn Huyên Lúc Nửa Đêm
- Nhân Quả
- Phía Sau Lưng (Thượng)
- Phía Sau Lưng (Hạ)
- Mặt Trời Mới Mọc
- Loạn (Thượng)
- Loạn (Trung)
- Loạn (Hạ)
- Tang Sự (Thượng)
- Tang Sự (Trung)
- Tang Sự (Hạ)
- Quay Lại
- Danh Lợi Khách (Thượng)
- Danh Lợi Khách (Trung)
- Danh Lợi Khách (Hạ)
- Kim Phật
- Hạ Sẽ
- Ấp Ủ (Thượng)
- Ấp Ủ (Trung)
- Ấp Ủ (Hạ)
- Phá Quân (Thượng)
- Phá Quân (Trung)
- Phá Quân (Hạ)
- Thanh Tước Kỳ
- Anh Trai
- Sáng Sớm (Thượng)
- Sáng Sớm (Hạ)
- Khóc Tang (Thượng)
- Khóc Tang (Hạ)
- Giữa Mùa Thu
- Giữa Mùa Thu (Hạ)
- Lối Rẽ
- Lối Rẽ (Hạ)
- Khách Tới
- Khách Tới (Hạ)
- Sấm Sét (Thượng)
- Sấm Sét (Trung)
- Sấm Sét (Hạ)
- Mưa To
- Đại Loạn (Thượng)
- Đại Loạn (Trung)
- Đại Loạn (Hạ)
- Thảo Phạt (Thượng)
- Thảo Phạt (Trung)
- Thảo Phạt (Hạ)
- Trừ Phục (Thượng)
- Trừ Phục (Trung)
- Trừ Phục (Hạ)
- Song Hỉ (Thượng)
- Song Hỉ (Trung)
- Song Hỉ (Hạ)
- Cơm Chín (Thượng)
- Cơm Chín (Trung)
- Cơm Chín (Hạ)
- Nghị Định (Thượng)
- Nghị Định (Trung)
- Nghị Định (Hạ)
- An Bình (Thượng)
- An Bình (Hạ)
- Tiếng Gió (Thượng)
- Tiếng Gió (Trung)
- Tiếng Gió (Hạ)
- Xấu Xa (Thượng)
- Xấu Xa (Trung)
- Xấu Xa (Hạ)
- Lang Quân
- Đính Thân (Thượng)
- Đính Thân (Trung)
- Nghị Thân (Hạ)
- Định Thân (Thượng)
- Định Thân (Trung)
- Định Thân (Hạ)
- Trong Nhà Có Quỷ
- Hôn Phối
- Ăn Nói Khéo Léo
- Lưỡi Không Xương
- Đại Hỉ
- Ân Ái
- Động Phòng (Thượng + Trung)
- Động Phòng (Hạ)
- Trường Khánh
- Uống Độc
- Liên Lụy
- Liên Lụy (Trung)
- Liên Lụy (Hạ)
- Đi Xa
- Xuất Chinh (Thượng)
- Xuất Chinh (Trung)
- Xuất Chinh (Hạ)
- Tập Kích Ban Đêm
- Trở Về
- Máu
- Thân Cận (Thượng)
- Thân Cận (Trung)
- Thân Cận (Hạ)
- Thành Thân
- Thành Thân (Hạ)
- Động Phòng (Thượng)
- Động Phòng (Hạ)
- Tiếp Chỉ
- Gặp Khách
- Tranh Chấp
- Tranh Chấp (Hạ)
- Tân Gia
- Chuyện Xưa
- Cục Diện Bế Tắc (Thượng)
- Cục Diện Bế Tắc (Hạ)
- Đánh Cờ (Thượng)
- Đánh Cờ (Hạ)
- Thành Trống
- Rút Củi Dưới Đáy Nồi
- Ngoài Ý Muốn (Thượng)
- Ngoài Ý Muốn (Hạ)
- Bẫy Trong Bẫy
- Chiến Thắng Trở Về (Thượng)
- Chiến Thắng Trở Về (Hạ)
- Mất Tích (Thượng)
- Mất Tích (Hạ)
- Khốn Cảnh
- Vây Khốn
- Trở Về
- Lập Trường
- Hỗn Chiến (Thượng)
- Hỗn Chiến (Hạ)
- Đắc Thủ (Thượng)
- Đắc Thủ (Hạ)
- Khó Xử (Thượng)
- Khó Xử (Hạ)
- Gặp Mặt
- Mờ Mịt
- Phẫn Nộ
- Dao Động (Thượng)
- Dao Động (Hạ)
- Nhanh Chóng (Thượng)
- Nhanh Chóng (Hạ)
- Chuẩn Bị Gả (Thượng)
- Chuẩn Bị Gả (Hạ)
- A Nghê
- Chị Em Dâu
- Cao Minh
- Manh Mối (Thượng)
- Manh Mối (Hạ)
- Gợn Sóng (Thượng)
- Gợn Sóng (Hạ)
- Kiến Khang (Thượng)
- Kiến Khang (Hạ)
- Gây Sự (Thượng)
- Gây Sự (Hạ)
- Cấu Kết (Thượng)
- Cấu Kết (Hạ)
- Hoài Nghi
- Thương Vong
- Chốn Cũ
- Khách Không Mời Mà Tới
- Giao Dịch (Thượng)
- Giao Dịch (Hạ)
- Nhân Vật (Thượng)
- Nhân Vật (Hạ)
- Bão Táp (Thượng)
- Bão Táp (Hạ)
- Đặt Bẫy (Thượng)
- Đặt Bẫy (Hạ)
- Tuồng (Thượng)
- Tuồng (Hạ)
- Bắt Đầu Diễn
- Thu Lưới (Thượng)
- Thu Lưới (Hạ)
- Lời Nói Thật (Thượng)
- Lời Nói Thật (Hạ)
- Nương (Thượng)
- Nương (Hạ)
- Trở Về
- Tâm Cơ
- Tâm Kế
- Lấy Hay Bỏ
- Bỏ Được
- Chân Tướng
- Rõ Ràng
- Thành Thù
- Ngoài Ý Muốn
- Ác Chiến
- Trường Anh
- Anh Em
- Tin Tử Trận
- Phản (Thượng)
- Phản (Hạ)
- Tiệc Xuân (Thượng)
- Tiệc Xuân (Hạ)
- Bức Thoái Vị (Thượng)
- Bức Thoái Vị (Trung)
- Bức Thoái Vị (Hạ)
- Dư Chấn
- Kết Thúc