Thiên Kiều
Phía Sau Lưng (Hạ)
- Chương 1: Gió Cát
- Chương 2: Dịch Thành Thượng
- Chương 3: Dịch Thành Trung
- Chương 4: Dịch Thành Hạ
- Chương 5: Đêm Tối
- Chương 6: Nửa Đêm
- Chương 7: Thạch Mãnh Thượng
- Chương 8: Thạch Mãnh Trung
- Chương 9: Thạch Mãnh Hạ
- Chương 10: Đánh Cờ Thượng
- Chương 11: Đánh Cờ Trung
- Chương 12: Đánh Cờ Hạ
- Chương 13: Chợ Đêm Thượng
- Chương 14: Chợ Đêm Trung
- Chương 15: Chợ Đêm Hạ
- Chương 16: Trà Hoa Quế Thượng
- Chương 17: Trà Hoa Quế Trung
- Chương 18: Trà Hoa Quế Hạ
- Chương 19: Hôn Ước Thượng
- Chương 20: Hôn Ước Trung
- Chương 21: Hôn Ước Hạ
- Chương 22: Từ Biệt
- Chương 23: Tuyết Đầu Mùa Thượng
- Chương 24: Tuyết Đầu Mùa Trung
- Chương 25: Tuyết Đầu Mùa Hạ
- Chương 26: Chạy Trốn Thượng
- Chương 27: Chạy Trốn Trung
- Chương 28: Chạy Trốn Hạ
- Chương 29: Sinh Tồn Thượng
- Chương 30: Sinh Tồn Trung
- Chương 31: Sinh Tồn Hạ
- Chương 32: Hướng Bắc Thượng
- Chương 33: Hướng Bắc Trung
- Chương 34: Hướng Bắc Hạ
- Chương 35: Vào Đời Thượng
- Chương 36: Vào Đời Trung
- Chương 37: Vào Đời Hạ
- Chương 38: Nước Mắt
- Chương 39: Đường Xa
- Chương 40: Lòng Người Thượng
- Chương 41: Lòng Người Trung
- Chương 42: Lòng Người Hạ
- Chương 43: Khó Dò Thượng
- Chương 44: Khó Dò Trung
- Chương 45: Khó Dò Hạ
- Chương 46: Dược Thượng
- Chương 47: Dược Trung
- Chương 48: Dược Hạ
- Chương 49: Đồng Hành Thượng
- Chương 50: Đồng Hành Trung
- Chương 51: Đồng Hành Hạ
- Chương 52: Hổ Khẩu Thượng
- Chương 53: Hổ Khẩu Trung
- Chương 54: Hổ Khẩu Hạ
- Chương 55: Sinh Tồn Thượng
- Chương 56: Sinh Tồn Trung
- Chương 57: Sinh Tồn Hạ
- Chương 58: Máu Thượng
- Chương 59: Máu Hạ
- Chương 60: Đường Cũ Thượng
- Chương 61: Đường Cũ Trung
- Chương 62: Đường Cũ Hạ
- Chương 63: U Châu Thượng
- Chương 64: U Châu Trung
- Chương 65: U Châu Hạ
- Chương 66: Tập Kích Ban Đêm Thượng
- Chương 67: Tập Kích Ban Đêm Hạ
- Chương 68: Cảm Tạ
- Chương 69: Báo Tang Thượng
- Chương 70: Báo Tang Hạ
- Chương 71: Ra Khỏi Thành Thượng
- Chương 72: Ra Khỏi Thành Hạ
- Chương 73: Lửa Trại
- Chương 74: Trò Chuyện Ban Đêm
- Chương 75: Gặp Lại Thượng
- Chương 76: Gặp Lại Hạ
- Chương 77: Lời Nói Sắc Bén Thượng
- Chương 78: Lời Nói Sắc Bén Hạ
- Chương 79: Thư
- Chương 80: Ngày Mồng Tám Tháng Chạp Thượng
- Chương 81: Ngày Mồng Tám Tháng Chạp Hạ
- Chương 82: Tổ Mẫu Thượng
- Chương 83: Tổ Mẫu Trung
- Chương 84: Tổ Mẫu Hạ
- Chương 85: Trò Khôi Hài
- Chương 86: Khoảng Cách
- Chương 87: Đường Về Thượng
- Chương 88: Đường Về Trung
- Chương 89: Đường Về Hạ
- Chương 90: Diễn
- Chương 91: Tìm Tòi Thượng
- Tìm Tòi Trung+Hạ
- Chương 94-95
- Chương 96: Tới Thăm Hạ
- Chương 97-98
- Chương 99: Tam Thăm Hạ
- Chương 100: Đánh Tan Thượng
- Chương 101: Đánh Tan Hạ
- Chương 102: Gặp Lại Thượng
- Chương 103: Gặp Lại Trung
- Chương 104-105
- Chương 106: Ăn Miếng Trả Miếng Thượng
- Chương 107: Ăn Miếng Trả Miếng Hạ
- Chương 108: Một Đòn Đã Trúng
- Chương 109: Hậu Sự Thượng
- Chương 110: Hậu Sự Hạ
- Chương 111-112
- Chương 113: Dự Châu Thượng
- Chương 114: Dự Châu Hạ
- Chương 115: Lục Phân
- Chương 116: Dạ Yến
- Chương 117-118
- Chương 119: Nhiễu Loạn
- Chương 120: Trù Sơn Thượng
- Chương 121: Trù Sơn Trung
- Chương 122: Trù Sơn Hạ
- Chương 123: Đường Về Thượng
- Chương 124: Đường Về Trung
- Chương 125: Đường Về Hạ
- Chuyện Xưa (Thượng)
- Chuyện Xưa (Trung)
- Chuyện Xưa (Hạ)
- Se Lạnh (Thượng)
- Se Lạnh (Trung)
- Se Lạnh (Hạ)
- Rượu Mời
- Hàn Huyên Lúc Nửa Đêm
- Nhân Quả
- Phía Sau Lưng (Thượng)
- Phía Sau Lưng (Hạ)
- Mặt Trời Mới Mọc
- Loạn (Thượng)
- Loạn (Trung)
- Loạn (Hạ)
- Tang Sự (Thượng)
- Tang Sự (Trung)
- Tang Sự (Hạ)
- Quay Lại
- Danh Lợi Khách (Thượng)
- Danh Lợi Khách (Trung)
- Danh Lợi Khách (Hạ)
- Kim Phật
- Hạ Sẽ
- Ấp Ủ (Thượng)
- Ấp Ủ (Trung)
- Ấp Ủ (Hạ)
- Phá Quân (Thượng)
- Phá Quân (Trung)
- Phá Quân (Hạ)
- Thanh Tước Kỳ
- Anh Trai
- Sáng Sớm (Thượng)
- Sáng Sớm (Hạ)
- Khóc Tang (Thượng)
- Khóc Tang (Hạ)
- Giữa Mùa Thu
- Giữa Mùa Thu (Hạ)
- Lối Rẽ
- Lối Rẽ (Hạ)
- Khách Tới
- Khách Tới (Hạ)
- Sấm Sét (Thượng)
- Sấm Sét (Trung)
- Sấm Sét (Hạ)
- Mưa To
- Đại Loạn (Thượng)
- Đại Loạn (Trung)
- Đại Loạn (Hạ)
- Thảo Phạt (Thượng)
- Thảo Phạt (Trung)
- Thảo Phạt (Hạ)
- Trừ Phục (Thượng)
- Trừ Phục (Trung)
- Trừ Phục (Hạ)
- Song Hỉ (Thượng)
- Song Hỉ (Trung)
- Song Hỉ (Hạ)
- Cơm Chín (Thượng)
- Cơm Chín (Trung)
- Cơm Chín (Hạ)
- Nghị Định (Thượng)
- Nghị Định (Trung)
- Nghị Định (Hạ)
- An Bình (Thượng)
- An Bình (Hạ)
- Tiếng Gió (Thượng)
- Tiếng Gió (Trung)
- Tiếng Gió (Hạ)
- Xấu Xa (Thượng)
- Xấu Xa (Trung)
- Xấu Xa (Hạ)
- Lang Quân
- Đính Thân (Thượng)
- Đính Thân (Trung)
- Nghị Thân (Hạ)
- Định Thân (Thượng)
- Định Thân (Trung)
- Định Thân (Hạ)
- Trong Nhà Có Quỷ
- Hôn Phối
- Ăn Nói Khéo Léo
- Lưỡi Không Xương
- Đại Hỉ
- Ân Ái
- Động Phòng (Thượng + Trung)
- Động Phòng (Hạ)
- Trường Khánh
- Uống Độc
- Liên Lụy
- Liên Lụy (Trung)
- Liên Lụy (Hạ)
- Đi Xa
- Xuất Chinh (Thượng)
- Xuất Chinh (Trung)
- Xuất Chinh (Hạ)
- Tập Kích Ban Đêm
- Trở Về
- Máu
- Thân Cận (Thượng)
- Thân Cận (Trung)
- Thân Cận (Hạ)
- Thành Thân
- Thành Thân (Hạ)
- Động Phòng (Thượng)
- Động Phòng (Hạ)
- Tiếp Chỉ
- Gặp Khách
- Tranh Chấp
- Tranh Chấp (Hạ)
- Tân Gia
- Chuyện Xưa
- Cục Diện Bế Tắc (Thượng)
- Cục Diện Bế Tắc (Hạ)
- Đánh Cờ (Thượng)
- Đánh Cờ (Hạ)
- Thành Trống
- Rút Củi Dưới Đáy Nồi
- Ngoài Ý Muốn (Thượng)
- Ngoài Ý Muốn (Hạ)
- Bẫy Trong Bẫy
- Chiến Thắng Trở Về (Thượng)
- Chiến Thắng Trở Về (Hạ)
- Mất Tích (Thượng)
- Mất Tích (Hạ)
- Khốn Cảnh
- Vây Khốn
- Trở Về
- Lập Trường
- Hỗn Chiến (Thượng)
- Hỗn Chiến (Hạ)
- Đắc Thủ (Thượng)
- Đắc Thủ (Hạ)
- Khó Xử (Thượng)
- Khó Xử (Hạ)
- Gặp Mặt
- Mờ Mịt
- Phẫn Nộ
- Dao Động (Thượng)
- Dao Động (Hạ)
- Nhanh Chóng (Thượng)
- Nhanh Chóng (Hạ)
- Chuẩn Bị Gả (Thượng)
- Chuẩn Bị Gả (Hạ)
- A Nghê
- Chị Em Dâu
- Cao Minh
- Manh Mối (Thượng)
- Manh Mối (Hạ)
- Gợn Sóng (Thượng)
- Gợn Sóng (Hạ)
- Kiến Khang (Thượng)
- Kiến Khang (Hạ)
- Gây Sự (Thượng)
- Gây Sự (Hạ)
- Cấu Kết (Thượng)
- Cấu Kết (Hạ)
- Hoài Nghi
- Thương Vong
- Chốn Cũ
- Khách Không Mời Mà Tới
- Giao Dịch (Thượng)
- Giao Dịch (Hạ)
- Nhân Vật (Thượng)
- Nhân Vật (Hạ)
- Bão Táp (Thượng)
- Bão Táp (Hạ)
- Đặt Bẫy (Thượng)
- Đặt Bẫy (Hạ)
- Tuồng (Thượng)
- Tuồng (Hạ)
- Bắt Đầu Diễn
- Thu Lưới (Thượng)
- Thu Lưới (Hạ)
- Lời Nói Thật (Thượng)
- Lời Nói Thật (Hạ)
- Nương (Thượng)
- Nương (Hạ)
- Trở Về
- Tâm Cơ
- Tâm Kế
- Lấy Hay Bỏ
- Bỏ Được
- Chân Tướng
- Rõ Ràng
- Thành Thù
- Ngoài Ý Muốn
- Ác Chiến
- Trường Anh
- Anh Em
- Tin Tử Trận
- Phản (Thượng)
- Phản (Hạ)
- Tiệc Xuân (Thượng)
- Tiệc Xuân (Hạ)
- Bức Thoái Vị (Thượng)
- Bức Thoái Vị (Trung)
- Bức Thoái Vị (Hạ)
- Dư Chấn
- Kết Thúc
Giọng nói của người nọ từ trên đỉnh núi vang lên như tiếng chuông lớn, hắn thong thả dạo bước đến cạnh vách đá lởm chởm trên đó.
Lục Phân nhìn về phía trước nhưng chỉ thấy một bóng dáng màu đen cao lớn đứng thẳng vững như bàn thạch ở trên vách núi, chỉ thế thôi đã có cảm giác tùng bách cũng không thể sánh bằng.
Lục Phân buồn bực cười cười rồi ngoái đầu nhìn về phía Hoàng tham tướng nói: “Ngươi thật ngu xuẩn…”
Lục Phân nghiêng mắt về phía sau nhẹ liếc, “Người chết vì tiền, chim chết vì mồi.
Ta cũng không biết Hoàng tham tướng là loại người chỉ thích lợi như thế.
Nếu ngươi nghe lời Thạch Mãnh thì ta muốn khen ngươi một câu hảo hán —— không đua một phen, lại không tranh thủ cơ hội đúng là không cam lòng.
Chỉ tiếc ngươi lợi dụng ta để tìm kiếm danh vọng, nhưng ngươi làm thế này là tự đoạn đường lui của mình, ngoài trừ cái này cũng chẳng có tác dụng gì quá lớn.”
Người Hoàng tham tướng làm việc cho là Thạch Mãnh.
Ký Châu thứ sử, Thạch Mãnh.
Thạch Mãnh cực dễ nhận ra, dựa vào một cỗ bưu hãn mà ông ta chỉ cần đứng ở kia mở miệng nói thì người quen sẽ nhận ra ngay lập tức.
Thạch Mãnh như một khối đá sống sờ sờ, đâm không vỡ, lăn không đi, cách ông ta làm việc khiến người khác dù tức đến tàn nhẫn thì cũng không thể làm gì.
Hoàng tham tướng cúi đầu không nói, lặng im không tiếng động.
Lục Phân nhẹ nhướng mày sau đó cao giọng đáp lễ, “Phía sau lưng ư? Ai ở phía sau lưng? Phía sau lưng Đại Tấn là người Hồ, phía sau lưng Thạch đại nhân vừa lúc là U Châu.
Ai cũng có nhược điểm, ai cũng có lúc để phía sau lưng lộ ra, nhưng Lục Phân ta lại không sợ có người thọc ta một đao ở sau lưng! Có lá gan thọc thì cứ việc tới! Không để bụng dễ chịu hay không dễ chịu, chẳng qua chỉ là nhân quả luân hồi thôi!”
Thạch Mãnh cười ha ha sau đó ngừng lại, cánh tay vừa nhấc đã hét lớn một tiếng, “Dẫn hắn tới!”
Thạch Mãnh vừa dứt lời đã có hai nhánh nhân mã từ đường nhỏ trên núi chạy nhanh đến gần Lục Phân, nhưng lúc cách Lục Phân một trượng bọn họ lại ngừng lại không tiến.
Hoàng tham tướng nhấc tay lên, lưỡi chủy thủ đã đặt ở cạnh sườn sau lưng Lục Phân, ông ta trầm giọng nói, “Nhị gia, đi thẳng về phía trước.”
Khóe môi Lục Phân nhếch lên, cười như không cười, nhưng khi ánh mắt dừng trên người binh tướng của Thạch gia đứng cách đó một đoạn thì không khỏi có chút sợ hãi.
Ba bước hai bước leo lên Ưng Chủy Phong.
Ai có thể ngờ trên đỉnh núi còn có một khối đất bằng, không tính là rộng, cùng lắm thì vượt qua mười bước là tới bên vực thẳm.
Thạch Mãnh chắp tay sau lưng, Thạch Mẫn ôm đao trong ngực, cha con hai người một trái một phải đứng ở đó, đằng sau có hơn mười người mặc áo đen, đeo mặt nạ đứng thẳng bên nhau thành một hàng để bảo hộ.
Giữa bọn họ chẳng thấy chút khe hở nào, đúng là kín như bưng.
Bốn phía đèn đuốc sáng trưng, hai mươi mấy người cầm đuốc vây quanh xua đi bóng tối làm mảnh đất này sáng như ban ngày.
Lục Phân bọc vạt áo, hắn đã chắc chắn Thạch Mãnh không dám động tới hắn thì làm sao phải chật vật? Thạch Mãnh có ý đồ mà đến, tuy hắn không biết nhưng đơn giản chỉ có hai việc: một là mưu cầu hoà, hai là mưu lợi.
Hắn không tin Thạch Mãnh sẽ ăn no rửng mỡ mà mượn chuyện của Lục Xước để tới tìm hắn gây phiền toái.
Nếu tìm hắn gây phiền toái thì có lợi gì với Thạch Mãnh đâu?
Trên đời này hai chữ “trung nghĩa” không dễ viết, nếu Lục Xước và Thạch Mãnh thật sự có hứng thú hợp tác với nhau và kết làm tri kỷ thì hắn có lẽ cũng sợ Thạch Mãnh trả thù.
Nhưng tính tình Thạch Mãnh và Lục Xước quăng tám đời cũng không khớp, hai người này dù thế nào cũng không thể có giao tình vượt qua tính mạng của họ.
Động đến hắn thì Thạch Mãnh không gan —— U Châu là miếng thịt từ trong miệng Lục gia nhả ra, nếu Thạch Mãnh muốn ngồi ổn thì không nên có xung đột với Lục gia.
Mà Thạch Mãnh căn bản không có động cơ gì tới động hắn.
Gia tướng của Thạch gia hiện giờ không dám tới gần hắn, làm ô uế mắt hắn.
Điều này cho thấy Thạch Mãnh còn có điều cố kỵ, chỉ cần người ta còn điều lấn cấn thì sẽ không tùy tâm mà làm việc.
Những khúc chiết trong đó đều được điểm qua trong đầu Lục Phân một lần khiến hắn càng thêm thả lỏng.
À, chỉ có một chút.
Hoàng tham tướng và trăm người này đều là người của Lục gia.
Đến tột cùng Thạch Mãnh đã cho bọn họ cái gì mới khiến bọn họ lâm trận quay giáo?
Tiền tài?
Không có khả năng.
Địa vị?
Không có khả năng.
Nữ nhân…
Thôi vậy, việc đã đến nước này nghĩ nhiều cũng vô ích.
Lục Phân đảo mắt từ trên người Hoàng tham tướng, cuối cùng lại rơi xuống trên người Thạch Mãnh đứng cách đó không xa.
Hắn mở miệng trước, “Thạch đại nhân bày trận lớn như vậy dẫn mỗ đến nơi này chắc chắn là có chuyện muốn nói với mỗ.
Kỳ thật nếu Thạch đại nhân thành thật gửi thiệp theo quy củ thì chưa chắc mỗ đã không nể mặt.
Chúng ta có thể ngồi dưới mái hiên cùng phẩm trà uống rượu, có lẽ so với hiện giờ đứng ở trên đỉnh núi này uống gió lạnh sẽ càng thêm thoải mái không phải sao?”
Lục Phân vẫn bày ra bộ dáng cực kỳ nhẹ nhàng.
Thạch Mãnh buông tay bước về phía trước hai bước nói, “Lục gia quả là có gia giáo, Lục Nhị gia rơi vào hoàn cảnh này còn vân đạm phong khinh, Thạch mỗ tự than không bằng.”
Lục Phân ngửa đầu cười, lại nghe Thạch Mãnh nói tiếp: “Trưởng huynh Lục Xước của ngươi xúc động chịu chết, phu nhân Phù thị lâm nguy mà vẫn giữ đại nghĩa, con vợ lẽ Trường Mậu trung nghĩa cùng hơn một ngàn gia tướng máu chảy thành sông, không tiếc hết thảy bảo hộ mạch máu cuối cùng của đại phòng Lục thị.
Lục gia một nhà trung trinh, lại bị phá hủy trên tay một đống phân chuột là ngươi!”
Khuôn mặt Lục Phân khẽ nứt, cuối cùng cũng thay đổi biểu tình.
Thạch Mãnh nhướng mày hếch cằm, lấy một loại tư thế tuyệt đối miệt thị nhìn về phía Lục Phân, “Lão tử bình sinh hận nhất người như ngươi, so với rắn chuột còn không bằng.
Ngươi cho rằng ngươi thắng Lục Xước sao? Phi! Cả đời ngươi đều không thắng được Lục Xước!
Lục Xước có tướng sĩ thề sống chết đi theo, có mấy đứa con thông minh lanh lợi, có Bình thành trong ngoài trên dưới kính yêu cùng tin phục! Ngươi chẳng có gì! Người bên cạnh ngươi bị xúi giục, hai đứa con trai đều chẳng có tài cán…”
Thạch Mãnh cong eo ghé đến trước mặt Lục Phân nói lời khiêu khích, “Mọi thứ của ngươi chẳng có cái gì ra hồn thì ngươi lấy gì để thắng Lục Xước?”
“Đủ rồi!” Sắc mặt Lục Phân trầm xuống.
Lục Xước!
Lục Xước!
Lục Xước!
Hắn đã chết!
Hắn đã chết!
Vì sao còn có người nhắc đến hắn!
Lục Phân bị Thạch Mãn kích thích thì lảo đảo lui về sau một bước, thở hổn hển mà trừng mắt nhìn kẻ đối diện.
Sau đó hắn đột nhiên hoàn hồn hỏi, “Ngươi đang kích ta! Ngươi đúng là đang kích ta! Ngươi dẫ ta tới đây chỉ để nói những lời này hả? Không có khả năng đâu Thạch đại nhân! Ngươi có điều cần thì cứ nói thẳng! Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, Thạch đại nhân nói nhiều như vậy là muốn vì Lục Xước báo thù sao?”
Lục Phân khẽ cười một tiếng, mang theo trào phúng, “Nếu Thạch đại nhân không có năng lực giúp Lục Xước nợ máu trả bằng máu thì mau nuốt mỗi lời ngươi vừa nói lại cho mỗ! Mọi người đều là hạng người ra vẻ đạo mạo, Thạch đại nhân vừa không dám động đao thấy máu lại dám ở trước mặt mỗ giả vờ lời lẽ chính đáng cái gì!”
Lục Phân lúc này nói năng cực kì có khí phách!
Thạch Mãnh vừa nhấc tay, đang muốn nói nữa nhưng lỗ tai ông ta lại cực tinh bắt chuẩn tiếng sột soạt phía sau nên lập tức nhướng mày ngậm miệng.
“…Thạch đại nhân không có can đảm làm thịt ngươi, ta có.”
“Thạch đại nhân không có lập trường nói lời lẽ chính đáng, ta có.”
“Thạch đại nhân không có tư cách nợ máu trả bằng máu…”
“Ta có… Trong thiên hạ này ta là người có tư cách nhất để khiến ngươi đền mạng.”
Thạch Mẫn ôm đao nghiêng người nhường ra một con đường, ánh lửa chói lọi tạo thành bức tranh đẹp mắt.
Chúng trôi nổi khắp nơi, Thạch Mãnh chắp tay quay người lại, mắt ông ta híp híp, trên mặt là thần sắc không rõ.
Tiếng nói kia rõ ràng dễ nghe, giọng điệu chậm rãi lại vẫn khiến người ta không thể nghi ngờ.
Tiếng hắn vọng xa đến gần, từ mơ hồ đến rõ ràng, dần trở nên mạnh mẽ như chém đinh chặt sắt, không cho kẻ khác xía vào.
“Lộc cộc lộc cộc”
Vết bánh xe đè lên cự thạch của Ưng Chủy Phong, một đôi tay nữ tử yểu điệu đỡ lấy xe lăn, hai bánh xe lăn trên mặt đất.
Đỉnh Ưng Chủy Phong cũng không vững vàng nhưng một đường lại đây nàng kia lại đẩy cực kỳ thuần thục.
Từ trong bóng đêm dần xuất hiện một bóng áo xanh, một đôi tay có khớp xương rõ ràng, một cái cằm góc cạnh, mọi thứ dần lộ ra.
Miệng, mũi, mặt mày rồi đến mái tóc của thiếu niên lang cuối cùng cũng hiển hiện trước mặt.
Lục Phân híp mắt thấy người kia thì lập tức kinh hoàng!
“Trường Anh!”
Lục Phân tức khắc luống cuống, thái độ vân đạm phong khinh phía trước hoàn toàn biến mất!
“Lục Trường Anh.
Ngươi còn sống!”
Lục Phân không tự chủ được mà cao giọng, trong đầu loạn lên, trước sau xâu chuỗi mọi việc xem rốt cuộc đã xảy ra cái gì!
Hoàng tham tướng cùng phó tướng đều là người được Chân Định đại trưởng công chúa tiến cử!
Một đường đi tới hắn đi cực kỳ thuận lợi, trên đường ngay cả lưu dân tác loạn cũng không thấy!
Hắn tưởng vận khí của hắn cuối cùng cũng tốt lên, ai ngờ đây chỉ là một vở diễn!
Vở diễn này chuyên làm ra cho hắn xem!
Lục Trường Anh mặc áo xanh, sống lưng thẳng tắp ngồi trên xe lăn nhìn Lục Phân cười nói, “Cháu tự nhiên còn sống.
Nếu cháu không còn thì sao bà có thể tàn nhẫn hạ quyết tâm chém giết thúc phụ ở Ưng Chủy Phong này chứ?”
Lục Phân ngừng thở!
Hắn lập tức lảo đảo lùi lại ba bước, hiềm nỗi bên cạnh hắn lại chẳng có cái gì để bám vào nên hắn chỉ có thể run lên.
Rốt cuộc lúc này hắn mới tỉnh táo, vừa muốn khóc vừa muốn cười, trong lòng ngũ vị tạp trần nhưng cũng biết hiện giờ mình có chạy đằng trời!
Người ngồi trên xe lăn vẫn thẳng lưng, đó là người đã gặp cửu tử nhất sinh, là con trưởng của Lục Xước, Lục Trường Anh.
Tiếng Trường Anh vừa dứt thì Hoàng tham tướng đã tức khắc nước mắt nước mũi giàn giụa sau đó “Phanh” một tiếng quỳ một gối trên mặt đất, lớn tiếng khàn giọng gọi, “Đại lang quân ——”
Hoàng tham tướng vừa quỳ thì đám Lục gia tướng sĩ ở đỉnh núi đều quỳ theo!
Trăm người như một nhất trí quỳ xuống.
Trong ánh mắt của những nam tử thiết huyết này đều là nước mắt.
Thạch Mãnh thầm than một hơi, bất kể Lục gia loạn thành bộ dáng gì, bất kể thế đạo biến thiên thành bộ dáng gì, chỉ cần người của Lục gia còn có khí khái này thì Lục gia sẽ không đổ.
Bọn họ là hai chữ “trung nghĩa” thế đạo này khó giữ được.
Người của Lục gia đều dựa vào trung dũng cùng nghĩa khí mà xây ra một mảnh trời đất, nếu không có hơn ngàn tướng sĩ và con vợ lẽ Trường Mậu thì Lục Trường Anh không thể sống mà trốn thoát, Lục Trường Đình cùng Lục Trường Ninh cũng trốn không thoát, Lục gia đại phòng sẽ bị chặt đứt.
Thạch Mãnh liếc nhìn Lục Phân, còn may Lục gia đại phòng còn tồn tại, nếu trăm năm cơ nghiệp đều rơi xuống tay Lục Phân thì chờ đến khi lòng người không trung thành nữa Lục gia căn bản không biết sẽ hưng hay suy.
Lục Trường Anh vừa nhấc tay đã nói, “Tất cả đều đứng dậy, hẳn là ta Lục Trường Anh nên quỳ xuống cảm tạ các vị!” Thiếu niên ngừng lại, cảm xúc bỗng dâng cao.
Hắn lại nhìn Lục Phân, hận ý ở trong ngực không thể đè nén trào ra, hắn hận không thể xé nát Lục Phân, kéo người chú hắn luôn tin tưởng kính trọng kia xuống Ưng Chủy Phong mà đánh chết!
Bọn họ tin hắn như thế…
Bọn họ đã tin hắn như thế!
Lục Trường Anh lăn bánh xe dần tới gần Lục Phân, còn tên kia vẫn không nhúc nhích.
Hai người đối diện, trong bóng tối ấy không ai thấy hốc mắt Lục Trường Anh dần dần đỏ lên.
“Mùi vị bị người ta phản bội có dễ chịu không?”
Lục Trường Anh nhẹ giọng hỏi hắn, “Bị chính tay mẹ ruột đẩy xuống huyền nhai, thúc phụ, ngươi có dễ chịu không?” Trường Anh không cần Lục Phân trả lời, hắn đột nhiên cao giọng đáp, “Không dễ chịu! Con mẹ nó không dễ chịu! Ta ngày ngày mơ thấy cha, ngày ngày mơ thấy cả người ông ấy là máu nằm trên mặt tuyết! Đến thi thể của ông ta cũng không tìm thấy! Thúc phụ… Thúc phụ! Cái vị trí kia thật sự quan trọng như vậy sao?”
Lục Phân cười phá lên, vốn hắn cứ khặc khặc cười quái dị rồi sau đó lại là cười to.
Hiện tại tới hỏi hắn quan trọng hay không quan trọng thì có ý nghĩa? Chết đều đã chết, có hỏi thì Lục Xước cũng không sống được không phải sao? Người đã chết, máu đã chảy, lại truy cứu suy nghĩ của hắn thì được tích sự gì!?
Lục Phân cứ cười mãi không ngừng.
Qua hồi lâu Lục Trường Anh cũng dần dần khôi phục, thái độ trở lại bình thường.
Lục Phân cũng cười đến mức lồng ngực như lều trại bị gió thổi phập phồng, thở hổn hển từng hơi.
“Ngươi muốn ta chết?” Lục Phân đỡ lưng ghế xe lăn của Lục Trường Anh, khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt tỏa sáng.
Lục Trường Anh ngẩng đầu lên nhìn về phía Lục Phân, cực kỳ nghiêm túc mà gật đầu gật đầu đáp: “Đúng vậy.”
Lục Trường Anh nói lời ít mà ý nhiều, “Ta muốn ngươi chết.
Vốn nên một mạng đổi một mạng, mạng thúc phụ đổi mạng cho cha ta.
Mạng Trường Bình, Trường Hưng đổi mạng cho Mậu đệ của ta.
Nhưng ta ngu xuẩn lại còn đi hỏi ngươi nguyên do.
Ta muốn cho chính mình một lời giải thích lại không nghĩ sớm nên đưa ngươi tới hoàng tuyền, để ngươi quỳ gối trước liệt tổ liệt tông mới là lời giải thích tốt nhất cho bản thân.”
“Nếu như ta không chịu chết!”
“Không phải do thúc phụ quyết,” Lục Trường Anh vừa nhấc tay đã có hai cái tử sĩ bước nhanh đến, “Bà đã vứt bỏ ngươi, thúc phụ, ngươi cho rằng ngươi còn giá trị để sống sót sao?”
Lục Trường Anh nói xong thì im lặng thật lâu sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía Lục Phân, nhìn thẳng đôi mắt hắn rồi nhẹ giọng nói một câu cuối cùng khiến sắc mặt Lục Phân đột nhiên thay đổi, đầu ngón tay run lên hỏi “Ngươi… không gạt ta…”
“Chưa từng.”
Đôi tay Lục Trường Anh để trước người, hơi hơi híp mắt, “Ta không lừa ngươi.
Đây là tiểu Tần tướng quân để ta nói cho ngươi để ngươi an tâm đi thôi.
Đây là việc cuối cùng bà vì ngươi mà làm.”
Lục Phân ngầy ra một lát, lâu đến độ Thạch Mãnh kìm nén không được muốn rút đao.
“A ——”
Lục Phân bỗng đột ngột chạy tới bên vách đá sau đó lập tức như lá rụng mà nhảy xuống.
Vực sâu như mãnh thú cắn nuốt nhân loại.
Tiếng thét của hắn như khóc lại như cười.
Lục Trường Anh dựa vào xe lăn, mắt nhắm chặt, không người biết có hai hàng nước mắt lặng lẽ chảy xuống mặt hắn.
“Cả nhà Lục tam thái gia, toàn bộ 34 mạng người đã bị diệt môn, không một kẻ may mắn thoát khỏi, toàn bộ táng thân trong biển lửa.”
Đây là lời Trường Anh nói với Lục Phân.
Lục Phân giống như được giải thoát.
Từ gông xiềng mà hắn cho rằng mình sẽ mãi không quên được.
- Chương 1: Gió Cát
- Chương 2: Dịch Thành Thượng
- Chương 3: Dịch Thành Trung
- Chương 4: Dịch Thành Hạ
- Chương 5: Đêm Tối
- Chương 6: Nửa Đêm
- Chương 7: Thạch Mãnh Thượng
- Chương 8: Thạch Mãnh Trung
- Chương 9: Thạch Mãnh Hạ
- Chương 10: Đánh Cờ Thượng
- Chương 11: Đánh Cờ Trung
- Chương 12: Đánh Cờ Hạ
- Chương 13: Chợ Đêm Thượng
- Chương 14: Chợ Đêm Trung
- Chương 15: Chợ Đêm Hạ
- Chương 16: Trà Hoa Quế Thượng
- Chương 17: Trà Hoa Quế Trung
- Chương 18: Trà Hoa Quế Hạ
- Chương 19: Hôn Ước Thượng
- Chương 20: Hôn Ước Trung
- Chương 21: Hôn Ước Hạ
- Chương 22: Từ Biệt
- Chương 23: Tuyết Đầu Mùa Thượng
- Chương 24: Tuyết Đầu Mùa Trung
- Chương 25: Tuyết Đầu Mùa Hạ
- Chương 26: Chạy Trốn Thượng
- Chương 27: Chạy Trốn Trung
- Chương 28: Chạy Trốn Hạ
- Chương 29: Sinh Tồn Thượng
- Chương 30: Sinh Tồn Trung
- Chương 31: Sinh Tồn Hạ
- Chương 32: Hướng Bắc Thượng
- Chương 33: Hướng Bắc Trung
- Chương 34: Hướng Bắc Hạ
- Chương 35: Vào Đời Thượng
- Chương 36: Vào Đời Trung
- Chương 37: Vào Đời Hạ
- Chương 38: Nước Mắt
- Chương 39: Đường Xa
- Chương 40: Lòng Người Thượng
- Chương 41: Lòng Người Trung
- Chương 42: Lòng Người Hạ
- Chương 43: Khó Dò Thượng
- Chương 44: Khó Dò Trung
- Chương 45: Khó Dò Hạ
- Chương 46: Dược Thượng
- Chương 47: Dược Trung
- Chương 48: Dược Hạ
- Chương 49: Đồng Hành Thượng
- Chương 50: Đồng Hành Trung
- Chương 51: Đồng Hành Hạ
- Chương 52: Hổ Khẩu Thượng
- Chương 53: Hổ Khẩu Trung
- Chương 54: Hổ Khẩu Hạ
- Chương 55: Sinh Tồn Thượng
- Chương 56: Sinh Tồn Trung
- Chương 57: Sinh Tồn Hạ
- Chương 58: Máu Thượng
- Chương 59: Máu Hạ
- Chương 60: Đường Cũ Thượng
- Chương 61: Đường Cũ Trung
- Chương 62: Đường Cũ Hạ
- Chương 63: U Châu Thượng
- Chương 64: U Châu Trung
- Chương 65: U Châu Hạ
- Chương 66: Tập Kích Ban Đêm Thượng
- Chương 67: Tập Kích Ban Đêm Hạ
- Chương 68: Cảm Tạ
- Chương 69: Báo Tang Thượng
- Chương 70: Báo Tang Hạ
- Chương 71: Ra Khỏi Thành Thượng
- Chương 72: Ra Khỏi Thành Hạ
- Chương 73: Lửa Trại
- Chương 74: Trò Chuyện Ban Đêm
- Chương 75: Gặp Lại Thượng
- Chương 76: Gặp Lại Hạ
- Chương 77: Lời Nói Sắc Bén Thượng
- Chương 78: Lời Nói Sắc Bén Hạ
- Chương 79: Thư
- Chương 80: Ngày Mồng Tám Tháng Chạp Thượng
- Chương 81: Ngày Mồng Tám Tháng Chạp Hạ
- Chương 82: Tổ Mẫu Thượng
- Chương 83: Tổ Mẫu Trung
- Chương 84: Tổ Mẫu Hạ
- Chương 85: Trò Khôi Hài
- Chương 86: Khoảng Cách
- Chương 87: Đường Về Thượng
- Chương 88: Đường Về Trung
- Chương 89: Đường Về Hạ
- Chương 90: Diễn
- Chương 91: Tìm Tòi Thượng
- Tìm Tòi Trung+Hạ
- Chương 94-95
- Chương 96: Tới Thăm Hạ
- Chương 97-98
- Chương 99: Tam Thăm Hạ
- Chương 100: Đánh Tan Thượng
- Chương 101: Đánh Tan Hạ
- Chương 102: Gặp Lại Thượng
- Chương 103: Gặp Lại Trung
- Chương 104-105
- Chương 106: Ăn Miếng Trả Miếng Thượng
- Chương 107: Ăn Miếng Trả Miếng Hạ
- Chương 108: Một Đòn Đã Trúng
- Chương 109: Hậu Sự Thượng
- Chương 110: Hậu Sự Hạ
- Chương 111-112
- Chương 113: Dự Châu Thượng
- Chương 114: Dự Châu Hạ
- Chương 115: Lục Phân
- Chương 116: Dạ Yến
- Chương 117-118
- Chương 119: Nhiễu Loạn
- Chương 120: Trù Sơn Thượng
- Chương 121: Trù Sơn Trung
- Chương 122: Trù Sơn Hạ
- Chương 123: Đường Về Thượng
- Chương 124: Đường Về Trung
- Chương 125: Đường Về Hạ
- Chuyện Xưa (Thượng)
- Chuyện Xưa (Trung)
- Chuyện Xưa (Hạ)
- Se Lạnh (Thượng)
- Se Lạnh (Trung)
- Se Lạnh (Hạ)
- Rượu Mời
- Hàn Huyên Lúc Nửa Đêm
- Nhân Quả
- Phía Sau Lưng (Thượng)
- Phía Sau Lưng (Hạ)
- Mặt Trời Mới Mọc
- Loạn (Thượng)
- Loạn (Trung)
- Loạn (Hạ)
- Tang Sự (Thượng)
- Tang Sự (Trung)
- Tang Sự (Hạ)
- Quay Lại
- Danh Lợi Khách (Thượng)
- Danh Lợi Khách (Trung)
- Danh Lợi Khách (Hạ)
- Kim Phật
- Hạ Sẽ
- Ấp Ủ (Thượng)
- Ấp Ủ (Trung)
- Ấp Ủ (Hạ)
- Phá Quân (Thượng)
- Phá Quân (Trung)
- Phá Quân (Hạ)
- Thanh Tước Kỳ
- Anh Trai
- Sáng Sớm (Thượng)
- Sáng Sớm (Hạ)
- Khóc Tang (Thượng)
- Khóc Tang (Hạ)
- Giữa Mùa Thu
- Giữa Mùa Thu (Hạ)
- Lối Rẽ
- Lối Rẽ (Hạ)
- Khách Tới
- Khách Tới (Hạ)
- Sấm Sét (Thượng)
- Sấm Sét (Trung)
- Sấm Sét (Hạ)
- Mưa To
- Đại Loạn (Thượng)
- Đại Loạn (Trung)
- Đại Loạn (Hạ)
- Thảo Phạt (Thượng)
- Thảo Phạt (Trung)
- Thảo Phạt (Hạ)
- Trừ Phục (Thượng)
- Trừ Phục (Trung)
- Trừ Phục (Hạ)
- Song Hỉ (Thượng)
- Song Hỉ (Trung)
- Song Hỉ (Hạ)
- Cơm Chín (Thượng)
- Cơm Chín (Trung)
- Cơm Chín (Hạ)
- Nghị Định (Thượng)
- Nghị Định (Trung)
- Nghị Định (Hạ)
- An Bình (Thượng)
- An Bình (Hạ)
- Tiếng Gió (Thượng)
- Tiếng Gió (Trung)
- Tiếng Gió (Hạ)
- Xấu Xa (Thượng)
- Xấu Xa (Trung)
- Xấu Xa (Hạ)
- Lang Quân
- Đính Thân (Thượng)
- Đính Thân (Trung)
- Nghị Thân (Hạ)
- Định Thân (Thượng)
- Định Thân (Trung)
- Định Thân (Hạ)
- Trong Nhà Có Quỷ
- Hôn Phối
- Ăn Nói Khéo Léo
- Lưỡi Không Xương
- Đại Hỉ
- Ân Ái
- Động Phòng (Thượng + Trung)
- Động Phòng (Hạ)
- Trường Khánh
- Uống Độc
- Liên Lụy
- Liên Lụy (Trung)
- Liên Lụy (Hạ)
- Đi Xa
- Xuất Chinh (Thượng)
- Xuất Chinh (Trung)
- Xuất Chinh (Hạ)
- Tập Kích Ban Đêm
- Trở Về
- Máu
- Thân Cận (Thượng)
- Thân Cận (Trung)
- Thân Cận (Hạ)
- Thành Thân
- Thành Thân (Hạ)
- Động Phòng (Thượng)
- Động Phòng (Hạ)
- Tiếp Chỉ
- Gặp Khách
- Tranh Chấp
- Tranh Chấp (Hạ)
- Tân Gia
- Chuyện Xưa
- Cục Diện Bế Tắc (Thượng)
- Cục Diện Bế Tắc (Hạ)
- Đánh Cờ (Thượng)
- Đánh Cờ (Hạ)
- Thành Trống
- Rút Củi Dưới Đáy Nồi
- Ngoài Ý Muốn (Thượng)
- Ngoài Ý Muốn (Hạ)
- Bẫy Trong Bẫy
- Chiến Thắng Trở Về (Thượng)
- Chiến Thắng Trở Về (Hạ)
- Mất Tích (Thượng)
- Mất Tích (Hạ)
- Khốn Cảnh
- Vây Khốn
- Trở Về
- Lập Trường
- Hỗn Chiến (Thượng)
- Hỗn Chiến (Hạ)
- Đắc Thủ (Thượng)
- Đắc Thủ (Hạ)
- Khó Xử (Thượng)
- Khó Xử (Hạ)
- Gặp Mặt
- Mờ Mịt
- Phẫn Nộ
- Dao Động (Thượng)
- Dao Động (Hạ)
- Nhanh Chóng (Thượng)
- Nhanh Chóng (Hạ)
- Chuẩn Bị Gả (Thượng)
- Chuẩn Bị Gả (Hạ)
- A Nghê
- Chị Em Dâu
- Cao Minh
- Manh Mối (Thượng)
- Manh Mối (Hạ)
- Gợn Sóng (Thượng)
- Gợn Sóng (Hạ)
- Kiến Khang (Thượng)
- Kiến Khang (Hạ)
- Gây Sự (Thượng)
- Gây Sự (Hạ)
- Cấu Kết (Thượng)
- Cấu Kết (Hạ)
- Hoài Nghi
- Thương Vong
- Chốn Cũ
- Khách Không Mời Mà Tới
- Giao Dịch (Thượng)
- Giao Dịch (Hạ)
- Nhân Vật (Thượng)
- Nhân Vật (Hạ)
- Bão Táp (Thượng)
- Bão Táp (Hạ)
- Đặt Bẫy (Thượng)
- Đặt Bẫy (Hạ)
- Tuồng (Thượng)
- Tuồng (Hạ)
- Bắt Đầu Diễn
- Thu Lưới (Thượng)
- Thu Lưới (Hạ)
- Lời Nói Thật (Thượng)
- Lời Nói Thật (Hạ)
- Nương (Thượng)
- Nương (Hạ)
- Trở Về
- Tâm Cơ
- Tâm Kế
- Lấy Hay Bỏ
- Bỏ Được
- Chân Tướng
- Rõ Ràng
- Thành Thù
- Ngoài Ý Muốn
- Ác Chiến
- Trường Anh
- Anh Em
- Tin Tử Trận
- Phản (Thượng)
- Phản (Hạ)
- Tiệc Xuân (Thượng)
- Tiệc Xuân (Hạ)
- Bức Thoái Vị (Thượng)
- Bức Thoái Vị (Trung)
- Bức Thoái Vị (Hạ)
- Dư Chấn
- Kết Thúc