Một cái nhìn khác lạ về các phiên tòa
Thủy Cúc là một phóng viên khá đặc biệt của ngành nội dung nói chung, và Ban Chính trị - Xã hội báo Tuổi Trẻ nói riêng. Cô là người có những suy nghĩ rất độc lập, thuộc loại cứng đầu cứng cổ, chỉ tin vào chính mình. Những đề tài Thủy Cúc chọn viết cũng thường có gì đó là lạ, khác người. Đôi khi cùng khai thác một sự kiện, nhưng ở bài viết của Thủy Cúc luôn có một cái nhìn và phân tích... không giống ai, có vẻ rất tỉnh, rất lạnh, nhưng ẩn chứa sâu kín bên trong là cả một tấm lòng nóng ấm đứng về công lý, lẽ phải, và quan trọng hơn, đứng về những người thấp cổ bé miệng, nghèo khổ, chịu nhiều oan khiên, áp bức...
Những bài “Ký sự pháp đình”, thể loại mà trên Tuổi Trẻ dường như dành riêng cho Thủy Cúc, được chọn in trong tập này, sẽ cho bạn đọc một thí dụ khá đầy đủ về phong cách Thủy Cúc. Ngay từ khi mới xuất hiện (tháng 3/1994 - bài Hoa hồng xám), chúng đã gây nhiều chú ý cho người đọc bởi sự khác lạ hẳn so với những bài viết về pháp đình, vụ án thường thấy. Thủy Cúc hiếm khi mô tả vụ án theo kiểu ly kỳ, rùng rợn. Những vụ án mà cô chọn viết nhiều khi cũng chẳng có gì hấp dẫn: Một vụ ly hôn của hai ông bà già, vài tên trộm vặt, một người mẹ đi kêu oan cho con... Thế mà đàng sau những vụ việc và con người ấy, là bao hoàn cảnh xé lòng. Phải chi những quan tòa, những vị công tố, bồi thẩm... trong khi phán xử các tội nhân trước mặt, đều quan tâm đầy đủ đến từng số phận con người. Và cao hơn, phải chi cả xã hội cùng chăm sóc tốt hơn cho mọi thành viên của mình, có lẽ cuộc sống đã không có quá nhiều tội ác như thế.
Một cái nhìn khác lạ về các phiên tòa, nhưng có lẽ cái nhìn đó sẽ được nhiều bạn đọc chia sẻ. Và bỗng cảm thấy dường như mình đang trở nên bao dung hơn...
Thủy Cúc là một phóng viên khá đặc biệt của ngành nội dung nói chung, và Ban Chính trị - Xã hội báo Tuổi Trẻ nói riêng. Cô là người có những suy nghĩ rất độc lập, thuộc loại cứng đầu cứng cổ, chỉ tin vào chính mình. Những đề tài Thủy Cúc chọn viết cũng thường có gì đó là lạ, khác người. Đôi khi cùng khai thác một sự kiện, nhưng ở bài viết của Thủy Cúc luôn có một cái nhìn và phân tích... không giống ai, có vẻ rất tỉnh, rất lạnh, nhưng ẩn chứa sâu kín bên trong là cả một tấm lòng nóng ấm đứng về công lý, lẽ phải, và quan trọng hơn, đứng về những người thấp cổ bé miệng, nghèo khổ, chịu nhiều oan khiên, áp bức...
Những bài “Ký sự pháp đình”, thể loại mà trên Tuổi Trẻ dường như dành riêng cho Thủy Cúc, được chọn in trong tập này, sẽ cho bạn đọc một thí dụ khá đầy đủ về phong cách Thủy Cúc. Ngay từ khi mới xuất hiện (tháng 3/1994 - bài Hoa hồng xám), chúng đã gây nhiều chú ý cho người đọc bởi sự khác lạ hẳn so với những bài viết về pháp đình, vụ án thường thấy. Thủy Cúc hiếm khi mô tả vụ án theo kiểu ly kỳ, rùng rợn. Những vụ án mà cô chọn viết nhiều khi cũng chẳng có gì hấp dẫn: Một vụ ly hôn của hai ông bà già, vài tên trộm vặt, một người mẹ đi kêu oan cho con... Thế mà đàng sau những vụ việc và con người ấy, là bao hoàn cảnh xé lòng. Phải chi những quan tòa, những vị công tố, bồi thẩm... trong khi phán xử các tội nhân trước mặt, đều quan tâm đầy đủ đến từng số phận con người. Và cao hơn, phải chi cả xã hội cùng chăm sóc tốt hơn cho mọi thành viên của mình, có lẽ cuộc sống đã không có quá nhiều tội ác như thế.
Một cái nhìn khác lạ về các phiên tòa, nhưng có lẽ cái nhìn đó sẽ được nhiều bạn đọc chia sẻ. Và bỗng cảm thấy dường như mình đang trở nên bao dung hơn...