Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Thỏ Dùng Mưu Thoát Cá Sấu Trả Thù

Từ ngày lừa Cá Sấu một lần đến giờ, Thỏ không dám bén mảng đến bờ sông để ăn cỏ tươi và uống nước mát nữa. Thỏ thường nghĩ chắc chắn Cá Sấu thù và rình mình để trả thù ghê lắm.

Nhưng ở trong rừng hoặc cánh đồng ăn mãi cỏ già cũng chán. Nghĩ đến cỏ non ngoài bờ sông và nước sông trong mát đã đủ thèm rỏ rãi. Một hôm, Thỏ đánh liều, vừa đi vừa nghĩ thầm: "Lâu ngày chắc Cá Sấu cũng quên việc cũ rồi. Ta cứ thử ra bờ sông đánh chén một bữa xem sao".

Thỏ đến bờ sông, chén cỏ tươi, Cá Sấu đoán biết ý Thỏ, cứ vờ như không.
Mặc cho Thỏ đến gần, Cá Sấu không động đậy, không tỏ vẻ gì gận dữ Thỏ cả, Thỏ yên trí tưởng Cá Sấu quên chuyện cũ nên cứ đàng hoàng đánh chén.

Nhưng đợi lúc Thỏ đến vừa tầm, Cá Sấu vươn mình đớp tỏm Thỏ vào miệng. Cá Sấu còn muốn làm cho Thỏ phải chết khiếp đi rồi mới nuốt. Nó liền hút gió kêu "Hút!... Hút!... Hút!...".

Thỏ sợ run người nhưng cố giữ bình tĩnh, nghĩ thầm có lẽ phải làm cách nào cho Cá Sấu há mồm ra một cái là mình thoát. Thỏ bèn gõ gõ vào hàm Cá Sấu mà bảo:

- Này, người kêu "Hút! Hút!" như vậy ta chẳng sợ đâu. Có chăng người kêu "Ha! Ha! Ha!" thì ta mới sợ.

Cá Sấu nghe Thỏ nói đâm tức mình liền kêu "Ha!... Ha!... Ha!...", mồm Cá Sấu há ngoác ra để hở cả hai hàm răng dài và nhọn như răng bừa.

Lập tức, Thỏ co cẳng nhảy vụt ra ngoài, đứng cách Cá Sấu rõ xa rồi quay lại chế:

- Ơi chú Cá Sấu ngu dại kia! Từ nay đã có mồi trong mồm thì đừng có kêu "Ha!... Ha!..." nữa nhé!

Nói xong Thỏ chạy biến vào rừng, mặc cho Cá Sấu tức nhăn răng, xầu dãi...

Bình luận