Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Tapó Đuổi Cọp

Trên dọc các bờ suối Tây Nguyên, có giống Tapó (1)thân hình tuy bé nhưng bụng to, cổ ngắn và giọng lại oang oang, vang khắp suối rừng. Tapó ít khi đi xa, thường ở một chỗ. Một hôm, có con Cọp dữ ra bờ suối uống nước gặp một chú Tapó ngồi cạnh phiến đá. Cọp tỏ vẻ khinh bỉ lên giọng dọa nạt.



(1)Tapó: Con ễnh ương.

- Đồ bé tí xíu, cút đi! Tao giẫm một cái thì chết tươi bây giờ! Tapó bình tĩnh trả lời:
- Tôi nhỏ nhưng chưa chắc anh đã địch nổi tôi đâu. Cọp trợn mắt phùng má.
- À! Láo thật. Mày thì làm được cái gì, đi được đến đâu mà cũng mở mồm đòi thi tài với ta.

Tapó không nao núng và nói:

- Anh hãy chạy đi kiếm cho tôi xem anh ăn gì mà sống đã nào?

Cọp liền phóng khắp núi rừng, một chốc tha cả Hươu, Nai, Cáo và xếp

một đống, chỉ cho Tapó.

- Ta bắt những con thú lớn như thế này đây mà vẫn chưa đủ ăn. Còn mày liệu có ăn nổi một chú Nhái Bén không? Nào mày ăn thử đi, hãy nói cho tao nghe.

- Anh ăn chừng đấy thì ăn thua gì? Hãy đi kiếm thêm nữa ăn cho thật no rồi tới đây anh sẽ biết là tôi ăn gì.

Cọp lại phóng đi bắt mồi, không ngờ Tapó đã nhanh nhẹn nhảy phốc lên lưng Cọp ngồi rồi. Trong khi Cọp đi thì Tapó đã gặm bao nhiêu lông trên lưng và vai Cọp cho đầy bụng. Đến khi Cọp bắt được một con thú tha về suối thì Tapó đã nhảy xuống trước ngồi vào chỗ cũ. Tapó lại lên giọng nói:

- Đi bắt có mỗi con thú con mà phải đi lâu thế. Tôi ngồi chờ mãi đói bụng đã bắt mồi về ăn no rồi anh mới mò về.

- Thế mày ăn cái gì, hãy nói tao xem?

Tapó liền ọe một cái, khạc ra một dúm lông Cọp rồi trợn mắt chỉ cho Cọp:

- Tao và họ tao chỉ quen ăn có mỗi loại thú này thôi.

Cọp trông qua biết ngay là lông Cọp, hoảng quá, run sợ hỏi:

- Thế họ hàng của... anh có đông không?

- Họ hàng tao ở khắp núi rừng. Khi cần chúng tao có thể ăn sạch họ hàng nhà mày. Không tin hãy chạy khắp núi rừng mà gọi xem, ở đâu cũng có họ hàng tao ở.

Cọp sợ quá chạy đi, chốc chốc lại gọi: "Anh Tapó ơi!" Tapó liền trả lời: "pọ cạp... pọ cạp...". Tiếng Tapó dội vào vách núi vang lên và tức thì, họ hàng Tapó cũng đáp lại rộn ràng khắp núi. Cọp hoảng quá nghĩ bụng: "Tapó

nhiều thế này thì họ hàng mình chết hết mất thôi" và vội vàng ba chân, bốn cẳng chạy khỏi những khu rừng Tapó ở. Vì thế đến nay, theo người Cà Tu thì rừng nào có Ễnh Ương thường không có Cọp.

Người Cà Tu rất quý Tapó nên không bao giờ bắt vì cho là Tapó đã có công đuổi Cọp cho họ. Họ thường tìm những nơi có nhiều Tapó để đóng trại và làm nhà ở.

Bình luận