Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Ốc Lo Cho Cốc

Tiết tháng một, trời lạnh như cắt thịt. Một con Cốc lặn xuống ao mò cá, bắt gặp con Ốc.

Ốc hỏi Cốc rằng:

- Trời lạnh như thế mà anh cũng dám xuống đây tắm à? Cốc bảo:
- Ta đây thiện cả thủy, thiện cả bộ. Khi ta dẹp cánh lại, thì ta lội được cả sông hồ, khi ta giương cánh ra, thì ta bay được mấy tầng cao trên trời. Ta quản gì nóng, lạnh với mưa nắng. Ta chỉ sợ chúng bay ở dưới nước lâu quá, thì thắt ruột lại.

Ốc nói:

- Nhà tôi ở dưới nước, đã quen đi rồi, tôi không sợ chi cả. Tôi chỉ lo anh xuống đây, rồi không khéo mà nó mọc rêu đầy đầu ấy.

Nói xong Ốc lủi xuống bùn. Con Cốc ngoi lên bờ đứng rồi một chốc giương cánh ra bay.

Vì chuyện này, sau mới có câu ngạn ngữ rằng: Ốc chẳng lo nổi mình Ốc,

Ốc lại lo đầu Cốc mọc rêu.

Bình luận