Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Con Bồ Câu Và Con Sáo

Xưa có một nhà vừa nuôi chim Bồ câu vừa nuôi một con Sáo.

Một hôm, Sáo thấy Bồ câu đậu bên cạnh lồng, Sáo mới nói với Bồ câu rằng:

- Tôi mà được tự do ở ngoài như anh, thì tôi bỏ nhà này, tôi đi lâu rồi. Tôi đã phải ở trong lồng chật hẹp, mà mỗi ngày nó lại chỉ thí cho một tí đồ ăn sao cho no bụng. Tôi tức lắm, không biết làm thế nào để phá cái lồng này mà ra cho được?

Bồ câu bảo:

- Trời sinh anh em ta là giống có cánh, nhà ai có phúc thì ta ở với, nhà ai có họa thì ta bỏ đi. Tháo cũi sổ lổng là việc rất dễ... Để khi nào tôi đi, tôi sẽ nói cho anh biết trước. Nhà chủ nó khinh anh em mình sao được!

Sáo hỏi rằng:

- Nhà chủ nó khinh anh, không cho anh ăn, thì anh làm chi nó?

- Thì tao phản ngay.

- Phản nó thì anh làm thế nào? Bồ câu vừa bay vừa nói:

- Bấy giờ sẽ hay. Tao không nói cho mày biết trước.

*

Một chốc, nhà chủ về, cho Sáo ăn. Sáo liền hót luôn với nhà chủ câu chuyện của Bồ câu lúc nãy.

Nhà chủ giận lắm, đem Bồ câu ra đánh.

Bồ câu bay đến gần Sáo, mắng Sáo thậm tệ rằng:

- Rõ đồ phỉnh nịnh khốn thân! Cái tính mày hay đi hót người thế, thì cái nghiệp mày phải nhốt trong cũi, trong lồng là phải lắm! Mày còn kêu ca phàn nàn thế nào được. Thôi mày ở lại, tha hồ mà hót, tao đi đây...

Mắng xong, Bồ câu ra đằng sau nhà ỉa luôn mấy bãi vào chĩnh nước ăn của nhà chủ, rồi mới bỏ bay đi nơi khác:

Ăn như Bồ cu giở khu vô chĩnh nước.

Bình luận