Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Trâu Cày, Trâu Cột

Xưa có một nhà làm ruộng có hai con Trâu chia việc cho mỗi con cày một buổi. Như con này cày buổi nay, thì buổi mai nghỉ để con kia cày. Cái lệ quen như thế đã lâu ngày, người quen, Trâu cũng quen.

Phải một hôm, ông chủ ruộng đi vắng lâu. Mượn người khác đến cày hộ.

Người ấy không biết lệ xưa nay, lại bắt ngay con Trâu đã cày hôm trước ra cày.

Con Trâu không chịu đi. Người kia đánh đập, bắt đi cho bằng được mới nghe. Chiều về, con Trâu cày thấy con kia còn đang cột ở chuồng, sinh sự cãi nhau. Nó mắng con kia rằng:

- Tao cày buổi này qua buổi khác. Sao mày được thong dong ngồi không? Con kia cãi lại:
- Số mày khó nhọc thì mày phải chịu. Mày đừng có cãi càn gì tao.

- Mày được cái nghề gì? Hay chỉ ngồi ăn không, hư của của nhà chủ!

- Đó là tại nhà chủ cắt việc không cân, chớ có tại gì tao.

Hai con cứ cãi nhau, húc nhau, hai con cùng nhau bị thương nặng.

Hôm sau, chủ ruộng về, thấy chuyện làm vậy, bảo Trâu rằng:

- Ấy cái trò thế: "Trâu cột ghét Trâu ăn, thì Trâu cày không ưa gì Trâu cột". Nhưng thôi lỡ ra phải một hôm lầm lẫn thì thôi. Từ mai, tao lại luân thứ cắt công, cắt việc cho công bình.

Bình luận