Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Tôm Cá Kết Bạn

Xưa con Tôm nghe thấy Cá có tài, bèn tìm đến kết bạn với Cá. Hai con đi lại với nhau rất thân mật, thường trò chuyện chè chén với nhau luôn. Một hôm, Tôm Cá ngồi uống rượu, nhân lúc say sưa, Tôm phỉnh Cá mãi, rồi lại hát câu rằng:

Đôi ta mà gặp nhau đây,

Khác nào Dương Lễ gặp Lưu Bình ngày xưa. Tôm lấy làm đắc chí. Cá cũng được vui lòng.
Kịp đến kỳ Trời mở khoa thi, Tôm thấy các loài Cá rủ nhau đi thi, cũng tấp tểnh muốn đi thi. Nhưng Tôm tự biết sức kém, bèn nói với Cá tìm đường giúp hộ.

Cá thông mưu với Tôm, bảo Tôm rằng:

- Được rồi, hễ khi nào tôi nhảy lên, thì anh cứ ngậm chặt lấy đuôi tôi, là tự khắc anh cũng lên được.

Lúc nào thi, Tôm quả nhiên làm theo lời Cá dặn. Nhưng chẳng may, Trời xét ra, biết là gian xảo, đạp cho Tôm một cái ngã từ trên xuống, còng cả lưng lại.

Chỉ một mình Cá được liệt vào hàng đỗ và hóa Rồng mà thôi.

*

Tôm đành phận trở về chốn cũ, tiếc rằng mất một người bạn quý.

Nhưng người bạn ấy, vẫn nhớ nghĩa cũ tình xưa, một hôm, hạ mình xuống nhà Tôm chơi.

Mấy khi, được Rồng đến nhà, Tôm lấy làm hân hạnh mừng rỡ, làm thơ tán Rồng rằng:

Cửa Vũ Môn ba lần Cá nhảy, Giữa đất bằng một tiếng sấm ran.
Tôm, Rồng rượu chè vui thú, một chốc hứng thơ Tôm lại ngâm một bài rằng:

Rồng một bến, mà Tôm một bến, Phen này Tôm mới thấy Rồng đến, Chân gà, chân vịt bước vào nhà, Mặt ác, mặt diều ngồi nói chuyện.
Tôm lấy làm thú vị, ngâm đi ngâm lại, rồi vểnh râu bảo Rồng phụ họa lại. Rồng nhún nhường, nói:
- Tôi độ này bận làm mưa, làm gió, không còn lúc nào rảnh mà nghiền ngẫm văn chương nữa. Xin anh thứ cho.

Tôm không nghe, cứ thúc Rồng phải họa. Bất đắc dĩ, Rồng mới họa rằng:

Rồng ở vực sâu, Tôm ở bến,

Rồng tôm nghĩa cũ, Rồng mới đến, Danh danh, lợi lợi kệ ai mua,
Phó mặc Rồng Tôm ta cứ chuyện. Họa xong, Rồng xin cáo từ.
Tôm lấy làm đắc chí, còn có một mình cong lưng, vểnh râu lên mà nói:

- Xin bác hãy lưu lại: Mấy khi Rồng đến nhà Tôm. Mấy khi Rồng đến nhà Tôm.

Câu này đã thành câu tục ngữ.

Bình luận