Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Thỏ Bị Sên Cho Một Bài Học

Thỏ có tính xấu là hay chơi khăm, nhưng được cái là chỉ chơi khăm những kẻ gian ác. Tuy nhiên, tính chơi khăm chẳng thích lắm bằng thói hợm mình, mặc dầu Thỏ cũng ít khi hợm mình. Dù sao nó cũng là một tính xấu, nhiều người không ưa. Trong số những người không ưa ấy, có chú Sên. Sên định tâm bữa nào tiện dịp sẽ cho Thỏ một bài học đích đáng.

Gặp hôm Thỏ lang thang ra ao uống nước, Sên liền lại gần, hỏi:

- Nghe đồn bác Thỏ chạy nhanh nhất trong mọi loài, có phải không? Thỏ vểnh râu đáp:
- Đúng lắm! Trong các loài bốn chân, chẳng loài nào chạy kịp ta đâu.

Nghe Thỏ huênh hoang, Sên càng bực mình. Sên nắm ngay lấy cơ hội, thách Thỏ:

- Ấy là bác đọ với loài bốn chân, chứ nếu bác chạy với các loài khác, chưa chắc đã được. Tôi hỏi bác, bác có dám chạy thi với tôi không đã nào?

Thỏ tự ái, hét lên:

- À! Chú Sên ranh này dám coi thường ta sao? Ta chưa nghe nói Sên chạy nhanh hơn Thỏ bao giờ. Được, chạy thì chạy, ta phải làm cho chú biết tài ta mới được!

Sên thủng thẳng chọc Thỏ thêm:

- Cũng chẳng cần chạy tận đâu xa, ta chỉ cần chạy quanh bờ ao một vòng cũng đủ rõ tài nhau đấy bác Thỏ ạ.

Thỏ nhận lời thách thức của Sên.

Sên liền bảo Thỏ đợi mình sửa soạn một lát. Sên đi gọi tất cả các bạn lại, bàn nhau:

- Bọn ta không thể chạy nhanh bằng hắn được nhưng ta có cách làm cho hắn mở mắt ra, lần sau đừng có huênh hoang hợm mình như thế. Chúng ta hãy chia nhau ra đứng dọc suốt bờ ao. Hắn chạy đến đâu cũng sẽ gặp một đứa trong bọn ta, nếu hắn hỏi thì ai là người đứng trước hắn cứ việc trả lời. Như thế, ta chẳng cần phải chạy mà Thỏ vẫn tưởng là ta chạy nhanh hơn hắn.

Cả bọn Sên liền làm theo kế đó. Chúng dàn ra thành một vòng dài khắp dọc bờ ao. Một chú đến bên Thỏ, giục:

- Này, bác Thỏ xong chưa, ta bắt đầu chạy thi chứ?

Thỏ không biết được mưu sâu của Sên nên bắt đầu chạy. Thỏ chạy thục mạng, có bao nhiêu sức lực đều trổ ra hết. Chốc chốc, Thỏ lại hỏi:

- Thế nào, chú Sên đâu rồi?

Một chú Sên đứng trước Thỏ đã thưa ngay:

- Có tôi đây!

Nghe tiếng Sên đáp trước mặt, tưởng Sên chạy trước mình, Thỏ lại cố sức chạy thêm. Mệt lử người mà lần nào hỏi cũng thấy tiếng Sên ở phía trước.
Cuối cùng, mệt quá, Thỏ đành phải dừng lại nghỉ. Một chú Sên đứng trước mặt Thỏ, mỉa:


- Bác thua rồi nhé, lúc nào tôi cũng chạy trước bác. Từ nay bác đừng huênh hoang là mình chạy nhanh nhất nữa bác Thỏ ạ!

Thỏ thẹn đỏ mặt, vội vã rút lui.

Bình luận