Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Người Đi Cày Và Con Cọp

Hạn hán lâu ngày, trong rừng khe suối khô cạn, cỏ cây úa vàng cằn cỗi. Muông thú phải kéo nhau tìm đến những nơi có đầm lầy, hồ ao, mà sống. Cọp đói quá cũng mon men ra bìa rừng, chỗ gần ruộng, để uống nước và kiếm mồi.

Một hôm, Cọp vừa đi đến mé bưng thấy người và Trâu đang cày dưới ruộng. Thấy lạ, Cọp ngồi rình trong bụi cây nhìn ra. Người cày ruộng chốc chốc lại la mắng Trâu, có khi còn vung roi quất mạnh lên lưng nó. Chỉ mới nghe tiếng roi quất vun vút, Cọp đã giật thót cả mình. Thế mà trâu vẫn chịu đau, lầm lũi tuân theo người điều khiển bé hơn nó nhiều lần mà không hề kêu ca gì cả. Cọp lại càng ngạc nhiên hơn.

Đến trưa, người cày mở cày, con Trâu ăn cỏ dọc theo bờ bưng. Còn anh ta thì đến chỗ bóng cây lớn, giở mo cơm ra ăn. Lúc ấy, Cọp mới mon men lại gần Trâu, hỏi:

- Tại sao mày to lớn thế kia mà để người kia sai khiến, mắng mỏ, đánh đập, nhục nhã như thế?

Trâu đáp:

- Tại người có trí khôn!

Cọp ngỡ ngàng, không biết trí khôn là cái bùa, phép gì mà lạ lùng thế.

Cọp lò dò đến chỗ gốc cây tò mò hỏi người:

- Trí khôn của mày để đâu cho tao xem một tí? Người đáp:
- Trí khôn tao để ở nhà!

- Mày về lấy cho tao xem đi!

- Tao về, mày ở đây ăn thịt mất Trâu tao thì sao. Nếu mày muốn xem, hãy thuận để cho tao trói mày vào gốc cây này, rồi tao về nhà lấy ra cho mà xem.

Cọp bằng lòng. Người dùng dây mây song trói chặt Cọp vào gốc cây.
Xong, anh ta tháo bắp cày, quật cho Cọp một trận nhừ tử. Người đi cày vừa đánh Cọp, vừa nói:

- Đây! Trí khôn tao đây! Mày thấy chưa?

Cọp vùng vẫy, giãy giụa mãi mới làm tung được dây trói, rồi chạy thoát vào rừng.

Bị trói chặt bằng dây mây, Cọp lại vùng vẫy quá mạnh nên tróc lông, trầy da, về sau thành sẹo. Lông ở những nơi đó mọc lên thành vằn vện.

Còn Trâu, hôm ấy, thấy Cọp bị người nện cho một trận đòn nên thân, nên rất khoái chí cười rũ rượi, đến nỗi khuỵu hai chân trước, đập mõm nhằm tảng đá, gẫy mất hàm răng trên. Từ đấy về sau, Cọp và Trâu mang mãi trong mình dấu vết của tổ tiên chúng

Bình luận