Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Cọp, Hươu, Dím Và Sư Tử

Xưa có một con Dím, một con Cọp và một con Hươu, ba con kết bạn với nhau. Tính con Cọp thì hay ăn mà không hay nói; tính con Hươu thì hay đặt điều nói những chuyện bâng quơ, tính con Dím thì cứ rù rì, lỉm nhỉm, không ai rõ lành, hay dữ thế nào. Ba con tính tuy khác nhau, nhưng chơi với nhau rất thân, đi đâu cũng có nhau, làm gì cũng hỏi nhau.

Một hôm ba con rủ nhau cùng đi chơi. Đi một chốc, xa xa thấy một con Sư tử đang giương oai, diễu võ trên một cái đồi rộng mênh mông.

Cọp cậy mạnh, Cọp không biết sợ, bảo Hươu và Dím rằng:

- Hai anh cứ ở dưới khe mà ẩn. Để mặc Sư tử với tôi.

Nói rồi, Cọp vươn ra bảy thước lưng, vểnh râu, giơ móng, xông lại định bắt Sư tử.

Nhưng Cọp vừa đến nơi, Sư tử trừng to hai mắt, thét ầm lên một tiếng bảo rằng:

- Cọp có mạnh thì Cọp lại đây.

Cọp nghe thét, sợ mất vía, cụp đuôi, cắm đầu chạy xuống khe với Hươu, với Dím.

Hươu thấy vậy cười Cọp rằng:

- Khen cho anh thật là "miệng hùm gan sứa!". Thôi, anh cứ ngồi yên đây với anh Dím. Để tôi lại, tôi trị cho thằng Sư tử này một mẻ mới được.

Nói xong Hươu vênh sừng, nhanh chân chạy đến trước mặt Sư tử nói rằng:

- Này! Gã kia chỉ được cái bộ gầm thét mà thôi. Chớ như gã đã làm gì nổi
ta.

Sư tử bảo:

- Mày định nói hươu với vượn gì với tao đây. Biết thân thì chạy cho xa, kẻo tao cho một bạt tai bây giờ.

Nói xong, Sư tử sẽ đưa chân ra, Hươu đã quẹo cả sườn, vội gục sừng, rảo cẳng mà chạy về nói với Cọp, với Dím rằng:

- Thôi hai anh ạ! Tôi nói với nó, nó cũng không sợ tôi. Tôi xem nó khỏe lắm, ba ta không làm gì nổi nó đâu. Hay bây giờ ta phải xử nhũn, ta đến cầu làm bạn với nó, bọn ta được mạnh thế hơn.

Dím nghe nói, bảo:

- Thôi, tôi xin anh đừng tán con ma, con mãnh nữa. Chỉ tại hai anh bộp chộp, không mưu mô gì cả mà phải thua nó đấy thôi. Cứ để mặc tôi sửa cho nó mới được... Bây giờ tôi chỉ cậy hai anh đến giả làm lành với nó và bảo rằng: "Có một bọn thợ săn đem cung tên đến đó. Anh có mau mau đi trốn với hai chúng tôi thì đi", rồi để tôi tự liệu.

Hươu và Cọp nghe Dím, đến bảo Sư tử như thế. Quả nhiên Sư tử sợ phải theo Hươu, theo Cọp đi. Bây giờ Dím mới lỉm nhỉm bò lên trước mặt, giương lông mà bắn luôn mấy cái. Sư tử bị một cái vào giữa mắt, đau quá nhào lộn muốn chạy.

Dím bấy giờ mới cụp lông lại, bảo:

- Chớ chạy! Dím đây.

Sư tử nhìn lại thấy Dím hình thù bé nhỏ, chực nuốt chửng ngay. Nhưng lúc đến nơi, Dím lại cuộn mình, gương lông ra bắn luôn mấy phát. Sư tử chừng như đau lắm. Cọp đứng ngoài thấy vậy chạy lại, thừa thế cào cấu đánh tát Sư tử, Hươu cũng vênh váo đôi sừng ra lẳng ngẳng bốn vó lại húc, lại đạp Sư tử. Một chốc Sư tử lăn ra chết. Hươu vươn cổ cười mãi nói rằng:

"Những quân ác lắm, Dím bắn, Cọp tha". Rồi câu hươu, vượn ấy sau hóa thành ra câu tục ngữ.

Bình luận