Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Châu Chấu Đá Voi

Xưa có một năm, đang giữa lúc cỏ tươi, lúa chín, có một con Voi đâu trên rừng lạc xuống, sừng sững đứng giữa cánh đồng mà quật tai mà giơ ngà, mà uốn vòi, mà vẫy đuôi mãi không đi.

Thành bao nhiêu những loài cầm thú khác từ con Trâu, con Bò cho đến các giống Chim chóc, con nào cũng sợ oai Voi, cứ phải ẩn núp các nơi, không dám ra đồng tự do ăn cỏ, ăn thóc như trước nữa.

Lúc bấy giờ có một con Châu chấu nhảy nhót dưới đám cỏ, chỉ sợ chân Voi giẫm phải, mới hội họp cả bao nhiêu Châu chấu lại mà bàn rằng:

- Anh Voi bây giờ anh ấy chướng quá! Nếu anh ấy cứ đứng đây mãi, thì bao nhiêu loài Trâu, Bò, Hươu, Nai, Chim chóc đến không có miếng mà ăn. Mà cả bọn ta nữa, tính mệnh rồi cũng đến nguy với cái anh bốn cẳng to bằng bốn cái cột nhà ấy... Như ta đây, mình nhỏ sức yếu thật. Nếu ta lấy sức một chọi một với anh ấy, thì tất ta thua. Nhưng nếu bây giờ tất cả bao nhiêu anh em cùng ùa vào một lúc, lấy càng ta chém, lấy chân ta đá, thì thử liệu xem anh ấy có còn đứng vững được nữa chăng?

Đàn Châu chấu nghe nói cho là có lý, rồi rủ nhau cùng xông cả vào một lượt nào đâm, nào đá, nào chém, nào bổ, con bên tai, con bên má, con ở dưới đuôi, con ở đầu Voi. Đang lúc bất ngờ, Voi ta hoảng lên sợ quá, vội bỏ chạy thẳng một mạch lên rừng, không dám nghênh ngang đứng đấy nữa.

Châu chấu, Trâu, Bò, Hươu, Nai, Chim chóc mới lại được xuống đồng, được thong thả mà ăn cỏ ăn lúa.

Thế là Châu chấu bé như thế mà Châu chấu đánh nổi Voi, vì Châu chấu nhiều. Và bởi chuyện này mới thành câu tục ngữ rằng:

Châu chấu đá Voi.

Bình luận