Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Tắc Kè Và Nòng Nọc

Con Tắc kè và con Nòng nọc hai con cùng bậy bạ không biết luân thường đạo lý là gì cả. Bởi vậy Trời mới phạt bắt hai con cùng mọc đuôi dài ra.

Nhưng Nòng nọc đã phải cái nghiệp to bụng lại thêm cái tội mọc đuôi, không sao coi được, kêu nài van lơn mãi với Trời, Trời mới cho khi nào có mưa, thì được cắt đuôi đi rồi lên đường mà ngồi.

Một hôm Tắc kè qua chơi thấy Nòng nọc không đuôi mới hỏi rằng:

- Ô kìa! Anh làm thế nào mà đứt được cái đuôi đi thế? Nòng nọc lừa Tắc kè rằng:
- Anh không biết, số là hôm nọ tôi thấy một người đến bắt tôi. Tôi hỏi: "Ông bắt tôi làm gì?", người ấy nói rằng: "Tao bắt mày về cho ngồi bên ngạch nhà để mày đớp ruồi, đớp muỗi cho tao". Tôi nói: "Nếu thật thế, thì ông để tôi cắn đuôi tôi". Người kia thấy máu chảy lênh láng, có lòng thương tôi, lên kêu với Trời, cầu Trời làm cho cái đuôi tôi tự nhiên rụng đứt đi.

Tắc kè nghe Nòng nọc nói, ngỡ thật. Rồi thành tự đó hễ nó thấy người đến bắt, là nó quay đầu cắn ngay đuôi, để mong người thương mà cầu Trời cho đuôi nó đứt cũng như đuôi Nòng nọc.

Bình luận