Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Con Thỏ, Con Chó Và Con Mèo

Xưa kia con Thỏ nó ở trên rừng, không ai bắt được.

Mãi sau, mới có một ông đem Chó lên rừng săn bắt được nó về, bỏ vào lồng nuôi.

Có một hôm, ông kia đi chơi vắng, con Thỏ sổ lồng nhảy trốn mất. Lúc về nhà, ông hỏi ai bắt con Thỏ đi đâu, thì không ai hay cả.
Không biết làm thế nào, ông mới gọi con Chó đến mắng rằng:

- Giữ nhà giữ cửa, Chẳng lẽ ai vào.
Mày ăn Thỏ tao, Rồi tao đánh chết! Con Chó thưa rằng:
- Tôi không có biết, Tôi cũng không ăn, Dễ mà hay ăn,

Có anh Mèo nọ. Để tôi bắt nó, Hỏi nó cho ra.
Nói rồi, con Chó đi tìm con Mèo, bảo rằng:

- Con Thỏ trong nhà, Mày có bắt không?
Mau trả cho ông, Không tao cắn chết. Mèo nỏ mồm cãi:
- Tôi nào có bắt,

Anh đừng nói không! Thỏ ở trong lồng, Bắt làm sao được?
Loài nó răng sắc, Nó cắn nó ra.
Nó đã trốn xa

Không lôi lại được!... Đây có anh chuột,

Nó cũng quen nhau Nó trốn ở đâu
Thì chuột chắc biết Để tôi bắt chuột, Tôi hỏi cho anh, Anh vào bồ lúa, Anh xua chuột ra, Chuột nó ra đây, Tôi bắt, tôi tra.
Chó nghe Mèo nói, vội theo ngay lời, chạy thẳng vào bồ thóc xua lùa cho chuột ra. Mèo đứng rình sẵn ngoài, vừa thấy chuột ló đầu, liền chụp ngay lấy ăn ngấu, ăn nghiến, chẳng cần hỏi đến Tho với Thỏ gì nữa. Chó đứng trơ mắt, chẳng làm gì được Mèo, chỉ còn lo cho ông chủ ấy nhè mình ông ấy mắng, vì con Thỏ vẫn mất không tìm đâu cho thấy.

Bình luận