Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Cạc Cạc Kẹc Kẹc

Xưa có một người tên là Cạc, nuôi nhiều vịt lắm.

Người ấy có một đứa đầy tớ tên là Que, ngày ngày phải đem vịt ra chăn ngoài đồng.

Lúc đi, lúc về, đàn vịt không chịu cùng nhau đi cho đều, con rẽ ngả, con rẽ ngang, thằng Que lấy làm tức mình, hôm nào cũng đập chết một vài chú.

Sau chủ Cạc thấy vịt cứ chết dần mòn, mới hỏi Que rằng:

- Sao mày cứ đập chết vịt của tao luôn thế?

- Vịt nó phải bệnh thì nó chết. Chớ tôi có giết vịt của ông bao giờ. Cạc nói:
- Muốn sống thì thú thực ngay đi, không tao kẹp chết bây giờ.

Đàn vịt nghe nói, lấy làm mừng lắm. Rồi nhao cả lên, con thì kêu "cạc cạc" con thì kêu "kẹc kẹc", con thì lại "que que" như muốn cầu ông chủ Cạc mau mau kẹp tên Que cho nó thú.

Ông chủ nghe đàn vịt kêu thế, chắc là thằng Que đập chết vịt, liền đánh đuổi nó đi, mà nuôi thằng khác.

Thành tự đó ai đi chăn vịt, thấy nó kêu "kẹc kẹc" như dọa mình, sắp bị kìm kẹp thì lại cầm sào giơ lên nói "que que" là tự khắc nó sợ, rồi nó lại "cạc cạc" như cầu cứu ông chủ đời xưa của nó vậy.

Bình luận