Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Chẽo Cờ Và Vẹt

Xưa có một người, một hôm đi qua ngôi chùa, thấy một cây gì, hình như cái lọng, lấy làm đẹp lắm bèn lại gần để xem.

Khi tới dưới gốc cây thì người ấy thấy một con Vẹt với một con Chẽo cờ đang đậu trên cành cây như bàn nhau chuyện gì.

Người ấy lắng tai nghe, thì thấy con Chẽo cờ hỏi con Vẹt rằng:

- Anh bảo cây thị này là cây của ai? Vẹt rằng:
- Của ông sư chớ của ai, vì cây mọc ở chùa... Chẽo cờ lại hỏi:
- Thế cành thị của ai? Vẹt rằng:
- Của anh chớ của ai, vì anh đang đậu đấy. Chẽo cờ lại hỏi:
- Anh nói cành thị của tôi, thế thì lá thị của ai, mà quả thị của ai?

Vẹt rằng:

- Lá thị thì của bà vãi, còn quả thị thì của tôi. Chẽo cờ bảo:
- Cứ như anh nói quả thị của anh, thì tôi còn kêu rít rít ở cây thị này làm gì?

Vẹt bảo:

- Anh có miệng thì anh kêu, chớ thị nào của anh mà anh dám nói! Chẽo cờ rằng:
- Thị nếu không phải của tôi, thì cũng chẳng phải của chi anh. Vẹt rằng:
- Để tôi nói anh nghe: Khi thị còn đang non cây, trẻ lá thì đêm ngày tôi ở luôn đó, mà đến bây giờ, thị đã ra hoa, kết quả, thì tôi cũng vẫn bay liệng luôn đó. Tôi chẳng có công với cây thị này hay sao? Còn anh, thì một năm anh chỉ chợt qua đây có một lần, cây thị xanh tươi, hay cây thị khô héo, anh cũng chẳng biết đấy là đâu. Đến bây giờ quả thị sắp chín, thấy có miếng ăn, thì anh bay lại, anh định tranh giành với tôi sao!

Người kia lặng lẽ nghe Chẽo cờ và Vẹt cãi nhau như thế, mới lên tiếng bảo rằng:

- Hai chúng mày tranh nhau làm gì vậy. Chúng mày không biết nó đang nói: "Ở cây thị này, có con Vẹt và con Chẽo cờ đậu đó" và nó sắp lại nó bắt cả chúng mày đi hay sao? Khôn hồn thì mau liệu kiếm đường mà cao chạy xa bay, kẻo không nguy đến tính mệnh bây giờ chớ chẳng chơi!

Chẽo cờ và Vẹt nghe nói, sợ sệt, không tranh nhau nữa, liền bỏ cây thị mà bay mỗi con một nơi, con Chẽo cờ thì bay lại cây chuối, mà con Vẹt thì bay lại cây khế.

Còn cây thị thì vẫn là của chùa, ông sư bà vãi được hưởng với nhau.

Bình luận