Trang chủ

Truyện ngụ ngôn Việt Nam

Chó Rừng Và Cọp

Xưa có một con Chó rừng (1) và một con Cọp tranh nhau cai quản trong rừng, hai con cùng khoe tài, đua trí, chẳng con nào chịu kém con nào.

(1) Người ta cho rằng Chó rừng là một người thợ săn tính hay tinh nghịch, một hôm đi săn mắc nạn chết ở trong rừng, mà hóa ra.

Cái lệ Chó rừng đi kiếm ăn, thường đi từng đàn mà bao giờ cũng có một con lớn hơn làm đầu đi trước.

Chúng tìm đến những nơi lắm hươu nai, trèo lên trên ngọn cây, đái khắp cả xuống cành cây, lá cây, vô phúc con hươu con nai nào chạy vào đấy mà nước đái chúng rỏ vào mắt là mù ngay lập tức.

Bấy giờ chúng mới rủ nhau cắn chết, rồi nó chỉ moi lòng moi ruột ra ăn, thịt thì nó bỏ lại, hoặc khi gặp người ta đi rừng, thì chúng có ý mừng rỡ, đưa vào chỗ hươu nai vừa móc hết ruột, để cho người lấy thịt mà ăn, rồi nó bỏ đi nơi khác.

Một hôm, Chó rừng bảo Cọp rằng:

- Mày không sao bằng tao! Tao trèo cây được, mày không trèo được. Mày cậy hơn những gì mà dám cai quản rừng này?

Cọp nói:

- Mày mà trèo được cây, thì tao trèo cũng được, tao kém chi mày! Rồi hai con thách nhau ra trèo một cái cây cao và lắm lá ở giữa rừng.
Chó rừng tranh trèo lên trước. Lên trên nó đái khắp cả cành cây, lá cây, rồi nó xuống bảo Cọp rằng:

- Tao trèo xong rồi đấy. Bây giờ đến lượt mày ra trèo đi. Thật tao xin thề mày mà trèo được trơn tru, tao xin nhường mày cai quản chốn sơn lâm này ngay.

Cọp nghe nói, chẳng thèm đáp lại, ra trèo luôn. Nhưng vừa trèo lên được nửa chừng, nước đái Chó rừng ở trên lá rỏ vào mắt, Cọp lòa ngay lại không trông thấy gì nữa.

Cọp đành phải tụt xuống nói rằng:

- Mắt tao đui rồi! Thôi tôi chịu mày, tao xin nhường mày cai quản chốn sơn lâm này.

Cho nên tự bấy giờ người ta vẫn thường tôn Chó rừng lên là "Chúa sơn lâm" cũng như đã tôn Cọp vậy.

Bình luận