Trang chủ

Góp mặt cho đời

Công dân gương mẫu

Mỗi lần chuẩn bị cho một bài diễn văn khai mạc, tôi thường băn khoăn hàng tuần lễ để tự hỏi mình và mọi người xem ai sẽ lắng nghe: “Điều gì là quan trọng nhất mà các sinh viên tốt nghiệp muốn nghe về cuộc đời?”Mùa tốt nghiệp vừa rồi, tôi nghĩ ra được ba điều.
Gia đình, bạn bè và phục vụ công ích - theo thứ tự đó.
Cuộc sống riêng tư có niềm vui của nó, nhưng tôi nghĩ điều quan trọng - và làm cho cuộc sống của mỗi người thêm phong phú - là tham gia vào một công cuộc lớn hơn.
Tôi có được diễm phúc quan sát một số người là bậc thầy của nghệ thuật làm công dân gương mẫu.
Một người trong số đó là bạn lâu năm của tôi Dan Evans.
Ông là một kỹ sư thành công, ba lần làm thống đốc bang Washington, nghị sĩ và chủ tịch trường đại học.
Thậm chí ngày nay, sau 50 năm hoạt động công ích, nếu có một vấn đề phát sinh trong lĩnh vực công và ông tin rằng mình có thể giúp thì ông sẽ nhảy vào như một cầu thủ NBA luôn hăng hái thi đấu.
Nhiều năm trước, tôi đã nhận ra niềm đam mê hành động quan trọng như thế nào trong việc giúp ông trở thành một nhân vật lãnh đạo ngày nay, khi ông và vợ, Nancy, đến thăm chúng tôi ở Hood Canal.
Họ đến chơi với vợ chồng tôi dịp cuối tuần.
Chúng tôi có thời khóa biểu khá kín các hoạt động.
Tuy nhiên, chiều thứ bảy thì khá nhàn.
Chúng tôi ngồi trên lầu chờ thêm khách mà chúng tôi đã mời đến ăn tối.
Dan cứ bồn chồn.
Như một cậu bé, ông bảo: “Trời, ở đây không có việc gì làm à?” Tôi suy nghĩ một phút rồi đáp rằng vợ chồng tôi định sơn lại các vạch vôi ngoài sân bóng.
Dan đáp ngay: “Hay lắm.
Sơn đâu?”Tôi đưa sơn và ông ta dành cả buổi chiều làm việc đó.
Có một điều tôi học được khi quan sát Dan sau bao nhiêu năm và đã trở thành định nghĩa của tôi về một công dân gương mẫu.
Đó là: một công dân gương mẫu là một người luôn tìm kiếm việc gì đó để làm.
Cuộc đời của Dan bộc lộ những phẩm chất mà người khác nể trọng.
Ông đấu tranh cho các vấn đề môi trường từ khi đề tài còn chưa được biết đến nhiều.
Ông làm việc không ngơi nghỉ để có được luật thuế công bằng hơn cho tiểu bang, cũng từ khi chủ đề ấy chưa được biết đến nhiều.
Ông tranh biện, thắng và thua.

Nhưng thậm chí cả những ai bất đồng với ông cũng không bao giờ nghi ngờ được sự công chính của ông.
Tôi sẽ không bao giờ quên được sự nể phục người ta dành cho ông trong lễ khai mạc sân vận động Kingdome tại Seattle.
Dan đã phát biểu ngay trước đó rằng ông sẽ không tái tranh cử thống đốc và khi ông và Nancy được giới thiệu, toàn thể khán giả khoảng 60 ngàn người, những người đã giữ khá yên lặng cho đến lúc đó, đã đứng dậy và vỗ tay như sấm rền một lúc lâu.
Công chúng tung hô về sự trung thực và thành quả vượt bậc mà ông đã đạt được trong vai trò một công chức xuất sắc lâu năm.
Ông luôn làm những gì ông nghĩ là đúng đắn, bất kể áp lực chính trị.
Theo tôi, ông là một tấm gương tiêu biểu cho cả chính khách và cử tri.
Có lần tôi định viết một bài luận cho các con tôi về sự thiết yếu phải luôn luôn làm điều đúng đắn.
Thế rồi tôi chợt nhớ ra bọn chúng đã lớn lên bên cạnh Dan Evans.

Bình luận