Mary bao giờ cũng nhiệt thành và quan tâm đến mọi người trên mọi nẻo đường đời. Cô luôn dành thời gian gấp bội để hỏi về cuộc sống của người khác so với thời gian nói về cuộc sống của chính mình. Và vì thật sự quan tâm đến bất kỳ ai mà mình đang nói chuyện cho nên khi gặp lại người ấy vào lần sau, cô đều nhớ rõ chi tiết những gì đã nghe họ nói.
Tôi đã quan sát nhiều năm tác động của sự tận tâm ấy mà Mary dành cho mọi người. Cô nhiệt tình và quan tâm đến người khác đến mức khi ai đó có dịp giao tiếp với cô, họ sẽ cảm thấy như đó là niềm vui lớn nhất trong ngày.
Mary nhanh chóng nhận ra khả năng đặc biệt của mọi người cô gặp và cảm thấy bị thôi thúc phải kết nối những người mà cô tin rằng có thể cống hiến nhiều hơn cho xã hội. Có những tổ chức chuyên lo cải thiện cuộc sống của hàng triệu người mắc bệnh ung thư sở dĩ ra đời một phần là bởi Mary đã tham gia quy tụ mọi người để cùng hoạt động.
Một cựu chủ tịch Đại học Washington đã mô tả Mary như một “chất keo kết dính các thành viên hội đồng quản trị với nhau. ” Ông nói tiếp: “Mary có tính cách điềm đạm mà lại tác động được đến người khác. ”