Trang chủ

Thái Căn Đàm

ĐỪNG XEM NHẸ MÌNH, CHỚ TỰ KHOA TRƯƠNG

VẬT MUỘI SỞ HỮU, VẬT TỰ KHOA DIỆU

Người xưa từng nói: “Có người không dùng đến tài sản vô cùng quý giá của chính mình mà đem vứt sang một bên, lại bắt chước theo những người nghèo chẳng có gì mà bưng bát đến từng nhà để xin ăn”. Lại có câu rằng: “Những người nghèo mà đột nhiên giàu lên không nên ăn nói ba hoa, ống khói nhà ai mà không bám khói?”. Câu trước nhằm khuyên bảo mọi người không nên tự xem nhẹ mình, câu sau nhằm khuyên bảo mọi người không nên khoe khoang khoác lác, hai tình huống trên đây đều có ý khuyên răn mọi người học hỏi rút kinh nghiệm.

ĐIỂN CỐ XỬ THẾ

Đại tướng nước Tề là Điền Kị rất thích đua ngựa. Một lần ông có hẹn với Tề Vũ Vương tổ chức một cưộc đua. Trận chung kết của những năm trước thường là cuộc thi đua của hai vị vua tôi này. Mỗi lần như vậy Điền Kị đều thua Vũ Vương. Xét tính đối kháng trong cuộc đua lần này, nhà quân sự nổi tiếng thời đó là Tôn Tẫn cũng đi xem, ông so sánh ngựa của Điền Kị và ngựa của Vũ Vương, nói về sức lực của đôi chân thì hai bên không khác nhau là mấy, nhưng có thể phân chia ngựa thành ba đẳng là thượng, trung và hạ đẳng. Thế là ông nói với Điền Kị: “Hiện tại có thể dùng ngựa hạ đẳng của ông để đối phó với ngựa thượng đẳng của nhà vua, dùng ngựa thượng đẳng của ông đối phó với ngựa trung đẳng của nhà vua, dùng ngựa trung đẳng của ông đối phó với ngựa hạ đẳng của nhà vua”. Cuộc thi đấu kết thúc, Điền Kị thua một trận thắng hai trận, cuối cùng đã thắng được tiền cược nghìn vàng của Vũ Vương”.

Bình luận