Trang chủ

Thái Căn Đàm

DÙNG CHÍNH MÌNH ĐỂ XOAY VẦN SỰ VẬT, TIÊU DIÊU TỰ TẠI

DĨ NGÃ CHUYỂN VẬT, TIÊU DAO TỰ TẠI

Những thứ do mình nắm bắt và chi phối, có đạt được cũng sẽ không thấy thích thú, có mất đi cũng chẳng thấy buồn phiền, chỉ cảm thấy cả cuộc đời cứ ung dung tự tại; nếu để mọi vật khống chế nô dịch mình, khi không được thuận lợi sẽ đâm oán giận, khi thuận lợi sẽ thấy vui mừng, một chút việc nhỏ đã có thể trói buộc bản thân mình.

ĐIỂN CỐ XỬ THẾ

Thời Chiến Quốc, ở Lạc Dương có Bạch Khuê, là một nhà buôn lớn sau Phạm Lãi. Phương châm mà Bạch Khuê luôn tuân thủ khi kinh doanh gồm tám chữ “Nhân khí ngã thủ, nhân thủ ngã dữ”. Ông kinh doanh chủ yếu là những sản phẩm phụ của nhà nông. Theo phương châm tám chữ này, khi được mùa lúa gạo, phần lớn người dân chuyển lên chợ bán khiến giá gạo bị rớt giá, lúc này ông thu mua lương thực bỏ vào kho, tức là “nhân khí ngã thủ”. Những năm mất mùa đói kém giá gạo tăng vọt, ông đem những lúa gạo tích trữ trong kho ra tiêu thụ, đây gọi là “nhân thủ ngã dữ”. Khi lúa gạo rẻ ông không quá ép giá, khi lúa gạo đắt cũng không nâng giá quá mức, như thế ông có thể điều chỉnh được quan hệ cung cầu của thị trường trong việc thu lợi, vì vậy Bạch Khuê được khen ngợi là “Thành cổ lương thương”. Bạch Khuê khá tự hào về kỹ thuật kinh doanh buôn bán của mình, ông nhấn mạnh: Một thương nhân giỏi phải tu dưỡng bốn phương diện là Tri, Dũng, Nhân, Cường, mới có thể đứng vững không bại trên thương trường phức tạp đa biến.

Bình luận