NHÂN TỬ LƯU DANH, BÁO TỬ LƯU BÌ
Mùa xuân đến nắng gió nồng ấm, hoa cỏ cây cối đều đua nhau khoe sắc, khiến phong cảnh tự nhiên càng thêm đẹp tuyệt vời, chim trong rừng cũng chuyển mình cất tiếng hót. Người đọc sách nếu có cố gắng và may mắn hơn người khác thì có thể sống no cơm ấm áo, nếu không phải suy nghĩ để viết ra những áng văn chương bất hủ, làm nhiều việc tốt cho thế gian thì cho dù họ sống đến trăm tuổi, cũng như chưa từng sống một ngày trên thế gian.
ĐIỂN CỐ XỬ THẾ
Thời Ngũ đại, trong đám thuộc hạ của Lương Thái Tổ có một danh tướng tên là Vương Ngạn Chương. Khi còn trẻ ông theo Lương Thái Tổ chinh chiến lập được không ít công lao, sau khi Thái Tổ qua đời ông lại củng cố giang sơn hậu Lương cho Mạt đế đời sau, công lao to lớn. Nhưng khi Vương Ngạn Chương liên tiếp hai lần thất bại, sau khi đánh nhau với hậu Đường thì những người xưa nay có ác cảm với ông nhân cơ hội gièm pha nói xấu Vương Ngạn Chương với Mạt đế, cuối cùng ông bị bãi miễn binh quyền. Chưa được nửa năm, giang sơn hậu Lương lung lay khó giữ đành phải mời Vương Ngạn Chương quay lại.
Một lần Vương Ngạn Chương bị quân Đường bắt sống, Trang Tông hậu Đường rất ngưỡng mộ ông, muốn mời ông làm tướng của mình. Vương Ngạn Chương nói: “Sao lại có người làm tướng, sáng thì nỗ lực hết sức vì đất nước này tối lại làm việc cho đất nước kia? Vì vậy xin đại vương ban cho tôi một đao, tôi không lời oán hận, chỉ đa tạ vì đã rất vinh dự”. Cuối cùng ông đã chết nhưng lưu lại tiếng thơm muôn đời.