Trang chủ

Thái Căn Đàm

THẾ GIỚI TRONG MÂY, CÀN KHÔN TRONG TỊNH

VÂN TRUNG THẾ GIỚI, TỊNH LÝ CÀN KHÔN

Đứng dưới rào tre chợt nghe thấy tiếng gà gáy chó sủa, bỗng cảm thấy như sống trong thế giới thần tiên; ngồi trong thư phòng chợt nghe thấy ve kêu quạ kêu, mới cảm nhận được trong sự yên tĩnh ẩn chứa nỗi lòng vô hạn.

ĐIỂN CỐ XỬ THẾ

Trương Đại, học giả nổi tiếng cuối thời Minh đầu thời Thanh rất sành trà và hay dùng trà để kết bạn. Một lần ông đến thăm một học giả khác là Mẫn Văn Thủy, học giả này nhìn Trương Đại hỏi: “Sao bác lại đến đây?”. Trương Đại nói: “Từ lâu đã nghe đại danh của cụ, hôm nay không được uống trà của cụ thì quyết không chịu về”. Mẫn Văn Thủy là người sành trà, nghe Trương Đại nói vậy thì mừng lắm, đích thân đi pha trà. Trà do Mẫn Văn Thủy pha lóng lánh dưới ánh đèn, mùi thơm ngào ngạt. Trương Đại khen ngợi rồi nhấm đoán là trà của vùng La Kiều, nhưng cách pha chế giống trà Lãng Uyển. Mẫn Văn Thủy lấy làm kinh ngạc trước sự hiểu biết về trà đạo của Trương Đại. Nhưng về nước pha trà thì Trương Đại không giải thích được, Mẫn Văn Thủy cho biết, đó là nước suối Huệ, rất đặc biệt, nó được lấy sau khi khơi giếng, chờ đến đêm khuya thanh vắng có dòng nước mới trào lên rồi lập tức lấy vào vò. Một lát sau Mẫn Văn Thủy lại lấy ra một bình trà mời Trương Đại thưởng thức. Trương Đại uống xong bảo: “Bình trà này hương đậm, mùi nồng, hẳn là trà xuân, vừa rồi chắc là trà thu đúng không?”. Mẫn Văn Thủy cười lớn: “Tôi đã bảy mươi tuổi, chưa từng thấy ai sành trà như bác đây”. Quả thực dù chỉ một ấm trà cũng có thể ngộ được huyền cơ trong đó.

Bình luận