Trang chủ

Thái Căn Đàm

TƯỚC VỊ CAO THÌ NGUY HIỂM ĐẾN, ĐỨC HẠNH CAO THÌ LẮM KẺ GIÈM PHA

VỊ THỊNH NGUY CHÍ, ĐỨC CAO BÁNG HƯNG

Chức tước bổng lộc không nên quá cao quá dầy, quá cao dầy sẽ rất nguy hiểm; tài năng và bản lĩnh không nên vận dụng hết, khi đã vận dụng hết sẽ có chiều hướng suy giảm; lời nói luận điệu không nên quá cao ngạo, như thế dễ để lại những lời gièm pha bất lợi.

ĐIỂN CỐ XỬ THẾ

Thời Xuân Thu, Mạnh Giản Tử làm tướng ở Lương, Vệ, vì đắc tội mà chạy trốn sang nước Tề. Quản Trọng ra đón ông và hỏi: “Ông đã từng làm tướng ở Lương, Vệ, quyền cao chức trọng, sao thoáng chốc đã đắc tội rồi?”. Mạnh Giản Tử nói: “Ôi, chức cao quá thì nguy hiểm, đức cao quá lại bị gièm pha!”. Quản Trọng hỏi: “Hôm nay có bao nhiêu người cùng đến?”. Mạnh Giản Tử trả lời: “Ba người”. Quản Trọng lại hỏi: “Là những người nào?”. Mạnh Giản Tử trả lời: “Có thân phụ của một người đã chết, ông không có sức để an táng con, tôi giúp ông ấy an táng; có thân mẫu của một người cũng đã chết, tôi cũng giúp bà ấy an táng con; có anh của một người không may bị bắt giam vào ngục, tôi thả người anh ra. Ba người này cùng đến với tôi”. Quản Trọng nghênh đón Mạnh Giản Tử lên xe rồi nói: “Tôi không lấy gió xuân làm ấm áp lòng người, không đem mưa hạ thấm nhuần tâm hồn người, ắt sẽ có lúc tôi gặp khôn cùng”.

Bình luận